Thật phải khi con người tội lỗi của chúng ta luôn cần phải có những nhắc nhở để ăn năn sám hối những lỗi lầm mà chúng ta chuốc phải. Đó là những cố tình, vô tình, hay hờ hững mà tình cảm của chúng ta rất ít khi nào dành cho Chúa. Chúng ta chỉ dành cho Chúa thời giờ rất giới hạn chỉ có một giờ đồng hồ trong nhà thờ hằng tuần, mà chúng ta còn phải mặc cả với Chúa nữa!. Đến với Chúa trong nhà thờ với một tâm tình thật không xứng đáng để lãnh nhận mọi hồng ân mà Thiên Chúa ban cho chúng ta hằng ngày, hằng giờ, và hằng phút. Chúng ta sống đôí xử với Thiên Chúa cứ như mình là người ban ơn cho Người vậy!.

Người muốn được linh hồn của ta thì Người phải có những sự trao đổi và điều kiện. Và những điều kiện của ta đặt ra thì Người phải hội đủ cả!. Cả mọi cung điện trên thế trần. Cả mọi thứ thỏa mãn dù thú tính có đem đến cho nhân loại sự chết chóc thì Người cũng phải chìu chuộng chúng ta, thì họa may chúng ta sẽ cứu xét lại. Sự suy nghĩ nông cạn và rất ngu muội của con người chúng ta không thể nào ngờ được là chúng ta có thể nghĩ được như vậy với một Thiên Chúa vô cùng toàn năng, và Người có thể đem cả thân xác và linh hồn của chúng ta ném thẳng xuống hỏa ngục mà không một xót thương; nhưng Người lại không thẳng tay làm như vậy được. Vì sao thưa anh chị em?. Vì Người không giống một tí nào trong sự suy nghĩ rất phàm tục của con người chúng ta. Nếu Người suy nghĩ được như chúng ta thì thiết tưởng hết thảy con người nhân loại hiện đang sống trong Hỏa Ngục muôn đời rồi!.

Thưa điều gì mà Người không làm được cơ chứ trong quyền năng của Nguòi!?. Thế chúng ta chớ nên thách thức quyền năng vô song của Người.

Nhân dịp Mùa Vọng đang đến, chúng ta hãy lợi dụng cơ hội này mà nhìn lại bản thân và linh hồn sống đời đời của mình. Hãy kiểm điểm lại lòng mình, tâm hồn có sốt mến, và có thực thi đức bác ái để chia sẻ cùng anh chị em có nhu cầu. Nhu cầu vật chất và cả nhu cầu tinh thần. Nhất là trong gia đình của chúng ta. “Tề gia, trị quốc, bình thiên hạ”, luôn là câu nói hằng đầu khuyên nhủ chúng ta phải thực thi và thực hành. Vì có tình yêu trong gia đình, mới thực sự giúp chúng ta mang tình yêu Thiên Chúa đến cho anh chị em. Chứ rất sáo ngữ hay đạo đức giả thay khi trong gia đình thì xào xáo, trên chẳng nhường dưới chẳng nhịn, thì tình yêu nào thật mà đem đến cho anh chị em bên ngoài. Giả sử nếu có, thì đó chỉ là hình thức và làm cho tên tuổi của mình mà thôi!. Vì sao thật được khi chính mình đã sống thật giả dối, ngay trong lòng và trái tim của mình.

Ấy thế mà chúng ta có phải tất cả đều là như vậy?. Trong gia đình của chúng ta thì chúng ta chẳng tha thứ cho ai cả. Một nụ cười quá rẻ mà chúng ta cũng không làm được, để gia đình luôn có tiếng cười và hòa khí trong gia đình. Một lời nói của chúng ta là ý tốt, thì chúng ta phải bẻ cho quẹo để mà gieo oán cho nhau. Để bắt lỗi bắt phải, nhất là mình là vai cha mẹ, vai chị vai anh, phải tha thứ cho các con các em thì mới là điều phải và điều nên làm. Ấy thế gian con người là thế đấy!. Tìm hạnh phúc là phải tìm từ Trên, có nghĩa là hãy cố gắng tìm đến Đấng có thể cho chúng ta hạnh phúc thật sự. Đấng có thể cho chúng ta an bình và sức khỏe. Đấng có thể ban cho chúng ta mọi điều tốt lành và thánh thiện, thì chúng ta lại không tìm.

Đấng ấy sẽ mạc khải cho chúng ta con đường và cách để tìm về Quê Trời. Giận hờn, ganh ghét, thù hận chỉ mang lại cho chúng ta những buồn phiền, bệnh tật, nghẹt thở, và có thể chết được. Chúng ta có thể hiểu được là những phiền phức ấy không do Thiên Chúa đem lại cho chúng ta đâu!. Những điều bi quan ấy chỉ có thể là do ma quỷ chúng gieo trong tâm hồn và tấm lòng ích kỷ của chúng ta sẵn có mà thôi!. Còn Thiên Chúa ư! Người là Đấng luôn ban cho chúng ta hạnh phúc tuyệt đối nếu chúng ta biết tìm đến Người, tin cậy, và phó dâng cuộc đời của chúng ta cho Người. Bảo đảm cuộc sống của chúng ta dù có bão táp, phong ba, cuồng phong ở tầm độ nào, chúng ta cũng luôn được Người bảo bọc và yêu thương. Tình yêu gia đình khi chúng ta hiểu và thực thi ra sao, thì Tình Yêu của Thiên Chúa dành ban cho con người sẽ luôn được nhân lên gấp trăm và gấp nghìn lần lận.

Chúng ta thuộc loại vô ơn và bội nghĩa đối với Thiên Chúa, và luôn thử thách Người. Chúng ta tự đi tìm con đường tội lỗi và dấn thân đến đó để xin quỷ ma cho công ăn việc làm, đến khi nhận rõ ra là con đường cùng, thì mới biết quay qua Chúa mà xin Thứ Tha mà xin ân huệ. Là con người ai trong chúng ta lại có thể tha thứ hay dung thứ cho cái loại phản chủ, phản thầy, phản bạn, và phản gia đình như thế, trên thế gian này?. Vâng ngay cả gia đình của chính chúng ta cũng không thể dung tha hay tha thứ cho được. Nhưng với Thiên Chúa thì Người luôn muốn làm những việc “bị đời bỏ rơi” như thế đó!.

Ai trong chúng ta hiện giờ đang sống xa Chúa?. Nhiều lắm thưa có phải?. Ai trong chúng ta hiện giờ đang rất ham sống và còn muốn sống cho đến hơn trăm tuổi?. Hẳn tôi không biết đó là điều nên chúc mừng hay chúc khổ cho anh chị em, vì đấy có phải anh chị em đang được hạnh phúc thật sự?. Dù hạnh phúc hay khổ cực xin Thiên Chúa là Đấng lòng lành và hay xót thương, luôn cảnh tỉnh chúng ta để biết tỉnh thức trong mọi tình huống của cuộc đời đưa đẩy. Nhất là hãy tha thứ cho chính mình và cho anh chị em. Hãy sống bác ái cho chính mình và cho anh chị em. Tức là hãy luôn sống khiêm nhường để Thiên Chúa mới được vinh hiển và được tôn thờ vì Người là Đấng mà cả vũ trụ phải phủ phục tôn thờ. Hãy luôn sống bác ái yêu thương, và tha thứ, thì Đấng cao cả là Thiên Chúa Cha, Chúa Con, và Chúa Thánh Thần mới luôn yêu thương và tha thứ mọi tội lỗi của chúng ta. Amen.