Tý Chuột.

Không kể những chú chuột đã giác ngộ chân lý!

Gặm nhấm là bản năng của loài chuột.

Chuột là một loài gặm nhấm đã tiến hoá khá nhanh, không còn bộ lông xù mà thay vào đó những thân xác béo phì và trắng (trợn). Dường như bộ hàm là tiến hoá cao nhất, xưa kia chuột chỉ gặm gỗ cây mục, ngày nay bộ răng chuột gặm được rất nhiều thứ, bất kể thứ gì: nhà cửa, đất đai, xi măng, gạch, cát, đá, gỗ, dầu… nói chung là bất cứ cái gì chú cũng gặm. Bởi lẽ bộ răng quá phát triển nếu không gặm tất cả mọi thứ thì răng chú sẽ dài mãi thêm ra tới rún và đâm thủng ruột. Các chú chuột ngày xưa chỉ ở hang, đục khoát được vài thứ lặt vặt. Ngày nay, các chú nhờ “tay quơ hàm nhai”, các chú đã có nhiều tiện nghi bậc nhất. Xưa kia, chuột chỉ đi ăn đêm, phá phách, ngông nghênh vào đêm, ngày nay các chú chuột nghênh ngang làm việc suốt ngày, các chú chuột chẳng coi ai ra gì. Chuột càng ngày càng tham dường như ăn chẳng bao giờ đủ, tội thay cho các chú chuột!

Điển hình đôi chuột:

Chú chuột oai nghiêm trong bộ quần áo, đôi giầy đen bóng tô thêm vẻ trang trọng của chú, chú đi môtô trông rất oai vệ. Chỉ nhìn qua các chú chuột khác bé hơn đã thầm mong ước vào ngày khôn lớn nào đó, mình cũng là chú chuột như chú.

Chú chuột được cấp cho chiếc xe môtô, không chỉ là dạo chơi, nhiệm vụ của chú là tuần tra trên đường để giúp giao thông, hoặc dừng lại để phạt một ai đó.

Chú chuột này cùng đi với một chú chuột khác, hai chú chuột chung một nhiệm vụ, nhưng đôi khi cũng dùng theo hai phương thức: kẻ xoa - kẻ đấm.

Buổi sáng sớm hai chú chuột ra khỏi hang rất sớm để thi hành nhiệm vụ khẩu thực, công việc khẩu thực của hai chú rất ư là đơn giản như là đang giỡn, chạy lòng vòng hưởng khí mát buổi sớm, lâu lâu dừng lại chỗ khuất nào đó sau cụm đèn xanh đỏ rình chờ con mồi. Những em nào tý tớn vào buổi sáng tinh sương ấy lỡ đà chạy qua đèn đỏ là dính bẫy ngay với hai chú chuột hoặc có những em chạy qua line khác hay cán line cũng bị dính dễ dàng. Các chú khác đâu biết, buổi sáng hai chú chuột này đang đi tìm khẩu thực qua một đêm dài ăn chơi tiêu tốn hết năng lượng.

Hai chú chuột rất khôn lanh, khuôn mặt điển trai, khoẻ mạnh, vạm vỡ, cái miệng xinh chỉ cần tuýt còi hay đưa gậy ra là có con mồi xà vào để kiếm phần khẩu thực.

Một buổi sáng nọ, như những buổi sáng sớm tinh sương khác, hai chú chuột ra kiếm khẩu thực rất sớm. Chỉ vừa chạy lòng vòng đã bắt gặp một con mồi rất ư là dễ thương vừa tránh một chiếc ba gác đạp và phạm lỗi cán qua line. Hai chú chạy nhanh lên phía trên đầu xe của cô bé nọ, đưa gậy chỉ vào lề đường. Cô bé dừng xe, chú chuột xuống xe đứng nghiêm chào rất ư là lịch sự.

Sau cái chào đó, chú chuột nói lý do bị phạt, cán line một trăm ngàn, cô bé không nói năng gì lấy từ trong ví ra tờ một trăm, chú chuột cúi xuống lấy tờ giấy ghi vào con số, xé lai đưa cho cô bé. Cô bé đọc trên lai đó ghi gì, một cái lai chẳng biết là cái gì chỉ thấy ghi hai mươi ngàn. Ngước mắt trông lên cô bé đã thấy chú chuột đang tiến gần xe môtô của mình, cô bé ngoắc chú chuột ấy lại, chú chuột cũng tưởng gì hay ho, đi đến bên cô bé gần sát mặt. Cô bé nói với chú:

- Tương lai chú sẽ giàu về vật chất lắm nhưng lại tiếc rất nghèo về nhân cách!

Chú chuột khựng lại trước câu nói của cô bé, cô bé lại bồi thêm:

- Thanh niên trai tráng như thế kia! sao không tìm công việc gì làm cho xứng đáng hơn không?

Chú chuột tiu nghỉu đi về phía chú chuột kia đang đợi trên chiếc môtô của mình, chú chuột kia hỏi xem chuyện gì, chú chuột chỉ đỏ bừng khuôn mặt hướng nhìn về phía cô bé đang dẫn xe đi.

Trong năm chuột, các chú chuột nhớ sống cho đúng với nhân cách của mình nhé, chuột làm người khó lắm đấy, không chỉ có ăn thôi không đâu mà còn nhiều giá trị khác cao quý phải sống.