Cảm nhận Mùa Vọng
Trời đông mưa bão gió vần xoay,
Thu qua, Đông tới đếm tháng ngày.
Mây ơi! Sao lại chờ sương xuống?
Không lẽ mong hoài Đấng Thiên Sai?
Chuyện mấy ngàn năm một cuộc tình,
Da diết Đợi chờ Đấng Cứu Tinh.
Hòa bình - Công chính còn trì hoãn,
Vẫn khúc Đoạn trường tiếng điêu linh !
Làm sao quên được nỗi oái ăm !
Khoảng trời nô lệ thuở xa xăm.
Nức nở bên bờ sông hoang vắng !
Đàn treo liễu rũ khóc lặng thầm !
Salem biền biệt mãi hoang tàn,
Dẫu đời dâu bể vẫn nài van.
Trời cao thăm thẳm xin nghe thấu !
Tiếng than hòa giọt lệ chứa chan.
Giọt Sương vơi đầy nỗi nhớ thương,
Thiên Sai ngàn thuở mãi vấn vương
Quay quắt ngày về quê đất tổ,
Đớn đau hằn vết buổi tha hương.
Tóc xỏa khăn buồn gió cuốn bay,
Giọt sương thương nhớ cứ vơi đầy.
Hoang mạc dẫu nghìn năm vọng ước,
Rừng hoa hy vọng nở mai ngày !
Giao ước nghìn năm biết bao giờ?
Chuyện tình huyền nhiệm “Một Trẻ Thơ”.
Lắng đọng cung đàn tơ réo rắt,
Vọng khúc “Giọt sương mãi đợi chờ”.
NT. Maria Mai. SPC