TÔI MUỐN
Nước Mỹ đang trong cơn náo loạn. Ở nhiều nơi, bọn xấu đã biến cuộc biểu tình ôn hoà chống nạn kỳ thị chủng tộc thành cuộc cướp bóc, hôi của, đánh người, giết người. Rất nhiều tiểu bang, thành phố đã có lệnh giới nghiêm để bảo vệ sự an toàn của người dân. Nơi tôi ở cũng cùng số phận.
Buổi chiều, ngắm hoa cỏ, tôi thấy chúng xanh tốt, nở hoa kết trái bên cạnh nhau. Vườn của tôi trồng lung tung các loại cây, không phân chia ranh giới gì cả: hoa ti-gôn chung giàn với hoa lài Hawaii; mai tứ quý bên cạnh lài ta và nhật quỳnh; cúc vàng nở hoa ngay dưới chân cây bông sứ; tử đằng leo chung giàn với... mơ tam thể; gốc hoa hồng và gốc ớt hiểm ở cùng chỗ; ngải cứu và bồ công anh mọc chung với cỏ; thanh long cùng chỗ với hoa dừa cạn; ổi chia đất với hoa loa kèn và cẩm tú cầu; dâu bụt nở đỏ tươi cùng hoa bông giấy cũng đỏ và hoa hồng bạch trắng tinh... Thế mà chúng vui vẻ đáo để. Chúng không kỳ thị nhau, cũng không làm chết nhau. Ai làm vườn chuyên nghiệp nhìn vườn cây và hoa của tôi sẽ lăn ra mà cười!!!
Tự nhiên tôi nhớ đến bài hát "Tôi Muốn" của chàng nhạc sĩ Lê Hựu Hà. Chàng muốn tìm đến thiên nhiên để sống như hoa cỏ hiền lành, như thú hoang, như chim ngàn... Từ đó chàng muốn loài người thương yêu nhau, không tranh chấp, không hận thù...
Tôi chuyển ý và lời bài hát "Tôi Muốn" thành mấy dòng lục bát thô thiển dưới đây. Tôi cũng rụt rè thêm vào vài ý nhỏ:
TÔI MUỐN
Ước gì về với thiên nhiên,
Ước gì sống rất dịu hiền cỏ cây.
Như gió thoảng, như mây bay,
Không tranh chấp cũng không gây hận thù.
Như chim rừng chốn thâm u,
Như loài thú ở hoang vu ngút ngàn.
Ước gì cuộc sống nhân gian,
Yêu thương, hàn gắn, chứa chan ân tình.
Ai ai cũng kiếp nhân sinh
Yêu người như thể yêu mình... đẹp thay.
Đời người cũng thể mây bay,
Giống như gió thoảng những ngày vào thu.
Cứ như hoa cỏ ôn nhu,
Cứ như hoang thú bên bờ suối trong.
Tâm lành như bóng trời xanh,
Dạ hiền như thể một cành mẫu đơn.
Đẹp xinh như cánh sao hôm,
Lung linh cùng với muôn vàn ánh sao.
Sông Ngân sáng ở trên cao
Vườn hoa nhân loại ngạt ngào trần gian.
(Nguồn: Quyen-Di FB)
Nước Mỹ đang trong cơn náo loạn. Ở nhiều nơi, bọn xấu đã biến cuộc biểu tình ôn hoà chống nạn kỳ thị chủng tộc thành cuộc cướp bóc, hôi của, đánh người, giết người. Rất nhiều tiểu bang, thành phố đã có lệnh giới nghiêm để bảo vệ sự an toàn của người dân. Nơi tôi ở cũng cùng số phận.
Buổi chiều, ngắm hoa cỏ, tôi thấy chúng xanh tốt, nở hoa kết trái bên cạnh nhau. Vườn của tôi trồng lung tung các loại cây, không phân chia ranh giới gì cả: hoa ti-gôn chung giàn với hoa lài Hawaii; mai tứ quý bên cạnh lài ta và nhật quỳnh; cúc vàng nở hoa ngay dưới chân cây bông sứ; tử đằng leo chung giàn với... mơ tam thể; gốc hoa hồng và gốc ớt hiểm ở cùng chỗ; ngải cứu và bồ công anh mọc chung với cỏ; thanh long cùng chỗ với hoa dừa cạn; ổi chia đất với hoa loa kèn và cẩm tú cầu; dâu bụt nở đỏ tươi cùng hoa bông giấy cũng đỏ và hoa hồng bạch trắng tinh... Thế mà chúng vui vẻ đáo để. Chúng không kỳ thị nhau, cũng không làm chết nhau. Ai làm vườn chuyên nghiệp nhìn vườn cây và hoa của tôi sẽ lăn ra mà cười!!!
Tự nhiên tôi nhớ đến bài hát "Tôi Muốn" của chàng nhạc sĩ Lê Hựu Hà. Chàng muốn tìm đến thiên nhiên để sống như hoa cỏ hiền lành, như thú hoang, như chim ngàn... Từ đó chàng muốn loài người thương yêu nhau, không tranh chấp, không hận thù...
Tôi chuyển ý và lời bài hát "Tôi Muốn" thành mấy dòng lục bát thô thiển dưới đây. Tôi cũng rụt rè thêm vào vài ý nhỏ:
TÔI MUỐN
Ước gì về với thiên nhiên,
Ước gì sống rất dịu hiền cỏ cây.
Như gió thoảng, như mây bay,
Không tranh chấp cũng không gây hận thù.
Như chim rừng chốn thâm u,
Như loài thú ở hoang vu ngút ngàn.
Ước gì cuộc sống nhân gian,
Yêu thương, hàn gắn, chứa chan ân tình.
Ai ai cũng kiếp nhân sinh
Yêu người như thể yêu mình... đẹp thay.
Đời người cũng thể mây bay,
Giống như gió thoảng những ngày vào thu.
Cứ như hoa cỏ ôn nhu,
Cứ như hoang thú bên bờ suối trong.
Tâm lành như bóng trời xanh,
Dạ hiền như thể một cành mẫu đơn.
Đẹp xinh như cánh sao hôm,
Lung linh cùng với muôn vàn ánh sao.
Sông Ngân sáng ở trên cao
Vườn hoa nhân loại ngạt ngào trần gian.
(Nguồn: Quyen-Di FB)