NHỊP SỐNG ĐỔI THAY
Thức dậy đón chào một ngày mới. Ánh nắng ban mai chiếu tỏa rạng ngời. Trời đất mây gió vẫn chuyển động. Một ngày như mọi ngày. Sáng nay, tôi nhìn ra đường lớn, xe cộ vẫn qua lại, nhưng khung cảnh hình như vắng vẻ hơn nhiều. Tôi thấy có ít người đi bộ ngoài đường. Buổi sáng, vắng bóng xe Bus Vàng chở học sinh. Các trường Đại Học, Trung Học, Tiểu Học, Mầm Non, Phòng Huấn luyện, Sân Thể Thao… đều đóng cửa. Các nơi Giải trí, Tiệm Ăn, các Khu Thương mại buôn bán vắng người ế ẩm. Tất cả các sinh hoạt như chậm lại.
Ai trong chúng ta cũng biết điều gì đang xảy ra trên toàn thế giới. Đó là sự lây lan của Dịch Tễ. Có người gọi là Dịch Vũ Hán, Dịch Corona, Dịch Covid-19, China Virus…. Mọi nơi, mọi chỗ, già trẻ ai cũng biết. Qua các phương tiện Truyền thông, Truyền hình, Báo chí, Facebook, Twitters, Google, YouTube, News, Websites…. Sáng, trưa, chiều, tối, chính quyền các cấp họp báo cập nhật tin tức từng giờ. Hầu như tất cả các Nước, các Chính phủ, các Tổ chức, Các Tôn Giáo đều quan tâm theo dõi sát tình hình dịch bệnh. Các lệnh cấm, phong tỏa hoặc hạn chế được áp đặt nhiều khu vực, tùy theo hoàn cảnh. Các phương tiện không lưu du hành đã bị đình chỉ giữa các Nước.
Tình hình căng thật rồi. Có người dung từ “vỡ trận hay toang” rồi. Số người nhiễm dương tính Covid-19 tăng dần khắp nơi. Số người chết cũng cộng thêm mỗi ngày. Người dân lo toan phòng hờ. Chuẩn bị dự trữ lương thực như Mì gói, Gạo, Nước Mắm, Muối, Bánh, Thịt, Cá, rau củ…. Các mặt hàng như Thuốc thang, mặt nạ, nước rửa tay, nước uống, giấy vệ sinh cũng được tích trữ tại nhà. Chính phủ thì lo cung ứng tất cả những nhu yếu phẩm cần thiết để bảo hộ, bảo trợ và chống dịch.
Ít có ai đã trải nghiệm qua cơn Dịch Tễ như thế này. Các cụ sống 70-80 tuổi, nói rằng đây là lần đầu chứng kiến cảnh thê lương này. Mọi sự đổi thay, nhưng đặc biệt, không mấy ai phàn nàn trách móc con dịch. Gặp thời thế, thế thời phải thế. Chấp nhận và đối diện. Giả như cách đây một vài tháng thôi, không có chính quyền nào dám ra lệnh hay áp đặt một sự kiện liên quan đến cuộc sống của người dân như thế. Trong lúc khẩn cấp, gói tiền chi ra hằng ngàn tỷ. Nhà chức trách quyết định một cách mau chóng. Chỉ vì muốn chống lại con vi khuẩn vô hình và vô tình đâu đó. Sợ Dịch hơn sợ bất cứ thứ gì, kể cả tội. Vì con vi khuẩn ẩn tàng này, mà các Đảng phái chính trị có thể ngồi lại với nhau cùng giải quyết những vấn đề cấp bách liên quan đến sự sống và sự chết của dân nước.
Nhịp sống đổi thay. Chưa ai từng thấy hàng loạt các Nhà Thờ vắng lặng. Từ Đại Thánh Đường Thánh Phêrô ở Giáo Đô cho tới các Nhà thờ Chính Tòa, Giáo Xứ không có Thánh lễ Chúa Nhật và trong tuần. Các Sinh Hoạt Hội Đoàn, Công Giáo Tiến Hành, Các Lớp Giáo Lý, các nhóm Cầu nguyện ngưng hoạt động. Trống vắng thật. Tuy nhiên, các Nhà thờ vẫn mở cửa để những ai cần chút thinh lặng riêng tư bên Thánh Thể Chúa. Âm thầm cầu nguyện. Các tín hữu không còn buộc tham dự Thánh Lễ Chúa Nhật. Sự giao tiếp giữa người với người bị hạn chế. Nhìn nhau như hơi xa lạ và ngại ngùng. Đôi khi tránh gặp mặt nhau, khi có ai đi xa về. Không còn bắt tay, ôm yêu hay khoắc vai bá cổ. Mọi người tự giữ một khoảng cách phòng hờ. Tránh nơi công cộng đông người. Không tiệc tùng gần gũi người xa lạ. Uống Vitamin C phòng chống. Uống nước ấm thường xuyên. Tránh đụng chạm. Rửa tay, rửa tay sát khuẩn nhiều hơn. Khi cần tiếp xúc, dùng khẩu trang tránh nhiễm cho mình và cho người. Nếu có triệu chứng cảm cúm thì nên ở nhà. Đi du lịch xa về, nếu cần, có thể tự cách ly…
Nhiều giáo dân cảm thấy cuộc sống trống vắng, nhưng lòng tin vẫn kiên vững. Điều tốt là gia đình có cơ hội quây quần bên nhau nhiều hơn. Cùng nhau đọc kinh cầu nguyện và sống bên nhau gần hơn. Trong thời gian thử thách này, chúng ta sống niềm tin ra sao? Có phải đây là cơ may và thời gian tốt nhất trong cuộc đời, giúp gia đình chia sẻ sự gắn bó ấm áp và yêu thương. Chúng ta có thời gian để điều chỉnh lại cuộc sống cả thân và tâm. Cần bồi dưỡng cho thân xác được mạnh khỏe thêm. Tâm linh vững mạnh hơn. Chúng ta đừng quá bi quan. Một tâm thức là phải phấn đấu và thắng vượt.
Đã có mấy khi chúng ta được nghỉ dưỡng hoàn toàn như thời điểm này. Không bị bận bịu nhiều với công việc thường ngày. Nhịp sống khác rồi. Có nhiều vợ chồng gần bên nhau nhiều thời gian hơn, vì làm việc qua mạng tại nhà. Hạnh phúc thay, gia đình được chia sẻ những bữa cơm chung cả ngày. Con cái ở nhà học trực tuyến (Online). Cha mẹ gần gũi con cái nhiều hơn. Phải nói rằng trong cái họa và cái xui, lại có cái hên và cái may. Chúng ta hãy tận dụng những ngày này để sống trọn vẹn tình thân thương và vui vẻ đầm ấm với nhau.
Những tuần lễ cách ly với thế giới bên ngoài, thời gian giúp chúng ta trở về với chính mình và với gia đình, hy vọng mỗi người chúng ta có sự đổi mới trong cách sống. Quan tâm và cảm thông với nhau nhiều hơn. Hãy trân trọng thời gian mà chúng ta có với nhau qua những buổi cầu nguyện, dự lễ online và sinh hoạt gia đình. Đây là thời gian thật quý báu. Chúng ta buông bỏ được những bân rộn lo toan theo nhịp sống quen thuộc. Chúng ta có dư đủ thời gian để lo dọn dẹp nhà cửa và tu sửa những gì cần thiết. Mỗi người có thời gian thư giãn, ngủ nghỉ để bồi dưỡng thể xác và tinh thần. Những ngày này không hẳn là những ngày nghỉ hè. Mùa nghỉ hè thì chúng ta phải chi nhiều tiền hơn cho những thứ giải trí, ăn uống và vui chơi.
Trong Mùa Chay Thánh, chúng ta ăn năn sám hối trở về. Trở về cùng Thiên Chúa là Đấng đã yêu thương chúng ta. Tập sống niềm tin trong sự hiện diện của Thiên Chúa ngay tại nơi gia đình nhỏ bé của mình. Hãy tin tưởng vào Thiên Chúa. Đừng sợ. Đây là những ngày thanh luyện tinh thần và thể xác, giúp mỗi người sống đạo kiện toàn hơn. Thật vậy, không ai sống cho riêng mình, nhưng sống cùng và sống chung với người khác. Hãy quan tâm lẫn nhau và gìn giữ cho nhau. Cùng cầu nguyện cho nhau và cho các nạn nhân của dịch. Xin Thiên Chúa Ba Ngôi, Đức Trinh Nữ Maria và Thánh Cả Giuse phù trợ, chở che gia đình chúng ta thoát khỏi cơn hiểm nghèo Dịch Tễ này.
Thức dậy đón chào một ngày mới. Ánh nắng ban mai chiếu tỏa rạng ngời. Trời đất mây gió vẫn chuyển động. Một ngày như mọi ngày. Sáng nay, tôi nhìn ra đường lớn, xe cộ vẫn qua lại, nhưng khung cảnh hình như vắng vẻ hơn nhiều. Tôi thấy có ít người đi bộ ngoài đường. Buổi sáng, vắng bóng xe Bus Vàng chở học sinh. Các trường Đại Học, Trung Học, Tiểu Học, Mầm Non, Phòng Huấn luyện, Sân Thể Thao… đều đóng cửa. Các nơi Giải trí, Tiệm Ăn, các Khu Thương mại buôn bán vắng người ế ẩm. Tất cả các sinh hoạt như chậm lại.
Ai trong chúng ta cũng biết điều gì đang xảy ra trên toàn thế giới. Đó là sự lây lan của Dịch Tễ. Có người gọi là Dịch Vũ Hán, Dịch Corona, Dịch Covid-19, China Virus…. Mọi nơi, mọi chỗ, già trẻ ai cũng biết. Qua các phương tiện Truyền thông, Truyền hình, Báo chí, Facebook, Twitters, Google, YouTube, News, Websites…. Sáng, trưa, chiều, tối, chính quyền các cấp họp báo cập nhật tin tức từng giờ. Hầu như tất cả các Nước, các Chính phủ, các Tổ chức, Các Tôn Giáo đều quan tâm theo dõi sát tình hình dịch bệnh. Các lệnh cấm, phong tỏa hoặc hạn chế được áp đặt nhiều khu vực, tùy theo hoàn cảnh. Các phương tiện không lưu du hành đã bị đình chỉ giữa các Nước.
Tình hình căng thật rồi. Có người dung từ “vỡ trận hay toang” rồi. Số người nhiễm dương tính Covid-19 tăng dần khắp nơi. Số người chết cũng cộng thêm mỗi ngày. Người dân lo toan phòng hờ. Chuẩn bị dự trữ lương thực như Mì gói, Gạo, Nước Mắm, Muối, Bánh, Thịt, Cá, rau củ…. Các mặt hàng như Thuốc thang, mặt nạ, nước rửa tay, nước uống, giấy vệ sinh cũng được tích trữ tại nhà. Chính phủ thì lo cung ứng tất cả những nhu yếu phẩm cần thiết để bảo hộ, bảo trợ và chống dịch.
Ít có ai đã trải nghiệm qua cơn Dịch Tễ như thế này. Các cụ sống 70-80 tuổi, nói rằng đây là lần đầu chứng kiến cảnh thê lương này. Mọi sự đổi thay, nhưng đặc biệt, không mấy ai phàn nàn trách móc con dịch. Gặp thời thế, thế thời phải thế. Chấp nhận và đối diện. Giả như cách đây một vài tháng thôi, không có chính quyền nào dám ra lệnh hay áp đặt một sự kiện liên quan đến cuộc sống của người dân như thế. Trong lúc khẩn cấp, gói tiền chi ra hằng ngàn tỷ. Nhà chức trách quyết định một cách mau chóng. Chỉ vì muốn chống lại con vi khuẩn vô hình và vô tình đâu đó. Sợ Dịch hơn sợ bất cứ thứ gì, kể cả tội. Vì con vi khuẩn ẩn tàng này, mà các Đảng phái chính trị có thể ngồi lại với nhau cùng giải quyết những vấn đề cấp bách liên quan đến sự sống và sự chết của dân nước.
Nhịp sống đổi thay. Chưa ai từng thấy hàng loạt các Nhà Thờ vắng lặng. Từ Đại Thánh Đường Thánh Phêrô ở Giáo Đô cho tới các Nhà thờ Chính Tòa, Giáo Xứ không có Thánh lễ Chúa Nhật và trong tuần. Các Sinh Hoạt Hội Đoàn, Công Giáo Tiến Hành, Các Lớp Giáo Lý, các nhóm Cầu nguyện ngưng hoạt động. Trống vắng thật. Tuy nhiên, các Nhà thờ vẫn mở cửa để những ai cần chút thinh lặng riêng tư bên Thánh Thể Chúa. Âm thầm cầu nguyện. Các tín hữu không còn buộc tham dự Thánh Lễ Chúa Nhật. Sự giao tiếp giữa người với người bị hạn chế. Nhìn nhau như hơi xa lạ và ngại ngùng. Đôi khi tránh gặp mặt nhau, khi có ai đi xa về. Không còn bắt tay, ôm yêu hay khoắc vai bá cổ. Mọi người tự giữ một khoảng cách phòng hờ. Tránh nơi công cộng đông người. Không tiệc tùng gần gũi người xa lạ. Uống Vitamin C phòng chống. Uống nước ấm thường xuyên. Tránh đụng chạm. Rửa tay, rửa tay sát khuẩn nhiều hơn. Khi cần tiếp xúc, dùng khẩu trang tránh nhiễm cho mình và cho người. Nếu có triệu chứng cảm cúm thì nên ở nhà. Đi du lịch xa về, nếu cần, có thể tự cách ly…
Nhiều giáo dân cảm thấy cuộc sống trống vắng, nhưng lòng tin vẫn kiên vững. Điều tốt là gia đình có cơ hội quây quần bên nhau nhiều hơn. Cùng nhau đọc kinh cầu nguyện và sống bên nhau gần hơn. Trong thời gian thử thách này, chúng ta sống niềm tin ra sao? Có phải đây là cơ may và thời gian tốt nhất trong cuộc đời, giúp gia đình chia sẻ sự gắn bó ấm áp và yêu thương. Chúng ta có thời gian để điều chỉnh lại cuộc sống cả thân và tâm. Cần bồi dưỡng cho thân xác được mạnh khỏe thêm. Tâm linh vững mạnh hơn. Chúng ta đừng quá bi quan. Một tâm thức là phải phấn đấu và thắng vượt.
Đã có mấy khi chúng ta được nghỉ dưỡng hoàn toàn như thời điểm này. Không bị bận bịu nhiều với công việc thường ngày. Nhịp sống khác rồi. Có nhiều vợ chồng gần bên nhau nhiều thời gian hơn, vì làm việc qua mạng tại nhà. Hạnh phúc thay, gia đình được chia sẻ những bữa cơm chung cả ngày. Con cái ở nhà học trực tuyến (Online). Cha mẹ gần gũi con cái nhiều hơn. Phải nói rằng trong cái họa và cái xui, lại có cái hên và cái may. Chúng ta hãy tận dụng những ngày này để sống trọn vẹn tình thân thương và vui vẻ đầm ấm với nhau.
Những tuần lễ cách ly với thế giới bên ngoài, thời gian giúp chúng ta trở về với chính mình và với gia đình, hy vọng mỗi người chúng ta có sự đổi mới trong cách sống. Quan tâm và cảm thông với nhau nhiều hơn. Hãy trân trọng thời gian mà chúng ta có với nhau qua những buổi cầu nguyện, dự lễ online và sinh hoạt gia đình. Đây là thời gian thật quý báu. Chúng ta buông bỏ được những bân rộn lo toan theo nhịp sống quen thuộc. Chúng ta có dư đủ thời gian để lo dọn dẹp nhà cửa và tu sửa những gì cần thiết. Mỗi người có thời gian thư giãn, ngủ nghỉ để bồi dưỡng thể xác và tinh thần. Những ngày này không hẳn là những ngày nghỉ hè. Mùa nghỉ hè thì chúng ta phải chi nhiều tiền hơn cho những thứ giải trí, ăn uống và vui chơi.
Trong Mùa Chay Thánh, chúng ta ăn năn sám hối trở về. Trở về cùng Thiên Chúa là Đấng đã yêu thương chúng ta. Tập sống niềm tin trong sự hiện diện của Thiên Chúa ngay tại nơi gia đình nhỏ bé của mình. Hãy tin tưởng vào Thiên Chúa. Đừng sợ. Đây là những ngày thanh luyện tinh thần và thể xác, giúp mỗi người sống đạo kiện toàn hơn. Thật vậy, không ai sống cho riêng mình, nhưng sống cùng và sống chung với người khác. Hãy quan tâm lẫn nhau và gìn giữ cho nhau. Cùng cầu nguyện cho nhau và cho các nạn nhân của dịch. Xin Thiên Chúa Ba Ngôi, Đức Trinh Nữ Maria và Thánh Cả Giuse phù trợ, chở che gia đình chúng ta thoát khỏi cơn hiểm nghèo Dịch Tễ này.