Dịp này một nhóm trí thức Huế phản đối đặt tên đường Alexandre de Rhodes (cha Đắc Lộ). Thật sự thì cha Đắc Lộ đâu có màng danh vọng lấy danh ngài đặt tên cho 1 con đường.
Nhưng không thể chối bỏ được sự thật lịch sử là chính cha Đắc Lộ và các nhà truyền giáo tới Việt Nam đã sáng tạo nên chữ quốc ngữ, nhờ đó mở ra cho Việt Nam 1 con đường tiếp cận với văn hóa và văn minh thế giới được dễ dàng. Thử hỏi không nhờ công lao của các ngài, người Việt chúng ta hiện nay vẫn loay hoay với chữ Hán, chữ Nôm thì tỉ lệ người mù chữ ra sao? Việc tiếp cận với các tài liệu văn hóa, khoa học… của các nước văn minh sẽ khó khăn đến mức độ nào?
Với người Việt Nam, đường không chỉ là lối đi giao thông, nhưng còn là lối sống. Chúng ta hãy sống theo những ‘đường ngay nẻo chính’, chứ đừng theo những ‘đường nẻo gian tà’, đừng đi theo ‘ma đưa lối quỷ dẫn đường’.
Mong song người Việt đề cao lòng biết ơn, đừng để thiên hạ khinh “các ông là quân vô ơn”, tệ hơn nữa là loại “ăn cháo đá bát” thì buồn ơi là buồn!