GIỌT SƯƠNG MAI

Biết phận mình:
Là giọt sương sớm tan vào vĩnh cửu
Con kiếm tìm ánh sáng của Bình Yên!
Từ vô hình
Từ lặng thinh
Từ ngàn ngày bóng tối
Từ bình minh có trước những bình minh
Con là gì?
Há chăng là giọt lệ của đêm
cuộn mình trong tăm tối?
Giọt lệ yếu mềm
mỏng manh
hèn mọn
chực rơi!

Nơi ngưỡng cửa Ánh Sáng
Con tan chảy về đâu
trước Vầng Dương cứu độ?
Cửa có mở cho con về lối sáng
Hay đóng chặt ngàn ngày sau ảm đảm?

Giọt sương non dẫu diễm kiều tuyệt tác
Cũng chỉ là lộng lẫy trong đêm
Vắt vẻo vô thường
Khi cành cây cuộc đời gầy rạc trơ xương
Con bám vào nghe chát đắng thê lương
Suối nguồn tình thương trong con dần hóa đục
Con đằm mình lạnh buốt
Nghe hoang hoải chơi vơi
Nghe vực sâu tội lỗi
Cất thành lời,
Và nghe những lạc thú vinh hoa
Những khổ ải truân chuyên
Những bất hạnh oan khiên
Những nỗi niềm riêng
Cúi mình rên xiết.

Trong bóng tối cuộc đời
con chạm hờ một chiếc lá vừa rơi
khóc lời tha thứ.

Sớm thôi, màn đêm này lùi vào quá khứ
Và con – giọt sương mai - tan tronglịch sử
Khi chưa thấy mặt “mẹ Bình minh”
Thì cúi xin cho con ngã xuống
Trên đóa hoa huệ cánh trắng ngần
Để tan vào hương của Đức tin cứu rỗi.

Thì cúi xin cho con ngã xuống
Trên cọng cỏ xanh non như mật
Để chảy vào màu của Bình minh phước hạnh.

Thì cúi xin cho con ngã xuống
Giữa mênh mông huyền nhiệm
Kịp đón một sợi sáng đầu tiên
Ánh lên sắc cầu vồng – lần cuối…

Giữa thinh không
U tịch bóng tối
Bỗng có tiếng trên cao vang dội:
“…cũng chẳng xa đâu, cuối đường con sẽ gặp!”
Giọt sương vỡ òa
Trước ngưỡng cửa Ban mai
Một mùa xuân cuộc đời đón đợi.

Lệ Hằng 17/10/2019 


TA VẪN ĐỢI CHỜ CON - I AM STILL WAITING FOR YOU (A poem by Sơn Ca Linh )

Like a “drop of blood” lying in peace in the womb,
Not knowing when to see mother clearly!
There are lives and fates just a moment of a dew,
Disappear even before in time to see the light…!

The fetus has not seen the mother yet
Doesn’t mean she never shows up,
The dew comes at night and goes before the dawn
And so many lives are soon gone into silence,
Doesn’t mean the Sun is not there.

For Me, I know you long
even before you’re a drop of blood
My love pours on you before-and-after.
In front of my “Glorious Splendor”,
You are just a little “morning dew” that will melt quickly,
To become water
flowing into my “Ocean of Favor”, full and over.

Then you are born and grow up
and cross so many miles of floating sea of life,
You only see life is as dust and mournful things.
You only see humans are suffering and miserable…
And the world is full of ups and downs with food and clothes and physical needs…

So even though I am with you
Morning, walking along with,
Evening, waiting for…
And calling you when you cry alone in silence.
The warmth in your heart
through cold winter is turning mute
and you still ignore, still suspiciously avoid!

But,
I am still waiting and waiting, preparing a blessed day for you,
A day you suddenly cry out in tears seeing “you beloved mother”,
A day the “morning dew” suddenly glitters in splendor of love,
Overwhelming in the light of the “Ocean of Salvation”!

Yes, I am still waiting for you,
No matter how far in the future or how harsh in the storms.
Because I am simply the God of Love,
And you, fragile, but a beautiful masterpiece,
So, it is not far, at the end of the road you definitely see!

Sơn Ca Linh, October 2019
--------------------
TA VẪN ĐỢI CHỜ CON
(Mến tặng Lê thị Lệ Hằng, tác giả truyện ngắn “MÌNH KHÔNG CÓ CHÚA” – Giải Nhì trong “cuộc thi sáng tác cho tuổi thơ 2019” của Ban Văn Hoá giáo phận Qui Nhơn)

Như “giọt máu” nằm im trong dạ mẹ,
Biết bao giờ mới thấy mẹ tỏ tường !
Có những phận đời chỉ một thoáng giọt sương,
Chưa kịp thấy ánh dương đà tan biến…!

Bào thai chưa thấy mẹ,
Không có nghĩa mẹ chẳng bao giờ hiển hiện,
Mới đọng lại đêm rồi sương tan trước bình minh,
Biết bao phận người, sớm tan vào cõi lặng thinh,
Nhưng đâu phải thế mà mặt trời không có !

Phần Ta, Ta đã biết con
trước khi con chỉ là giọt máu đỏ,
Tình thương Ta phủ ngập con cả trước lẫn sau.
Trước “Vầng Dương Ta”,
Con chỉ là “giọt sương mai” bé nhỏ tan mau,
Để thành nước
hoà vào “Đại Dương Ta” tràn trào ân sủng.

Rồi con sinh ra, lớn lên,
ngang qua bao nẻo đời lênh đênh biển rộng,
Con chỉ thấy đời là cát bụi oan khiên.
Con chỉ thấy người lầm than, khổ ải truân chuyên…
Thấy cuộc sống áo cơm gạo tiền bon chen chới với…

Nên dẫu bước chân Ta,
Có những sáng song hành,
có những chiều hoàng hôn đứng đợi…
Những gọi thầm tên con khi con khóc một mình.
Những ấm áp tim con
qua những mùa đông giá buốt lặng thinh…
nhưng con vẫn cứ lãnh đạm, cứ hồ nghi lãng tránh !

Nhưng,
Ta vẫn đợi, vẫn chờ, vẫn chuẩn bị một ngày phước hạnh,
Một ngày con bỗng vỡ oà khi nhìn thấy “mặt mẹ dấu yêu”,
Một ngày “giọt sương mai” bỗng long lanh rực rỡ yêu kiều,
Choáng ngợp trong ánh sáng của “Vầng Dương Cứu Độ” !

Vâng, Ta vẫn đợi con,
Dù có phải ở tít tắp tương lai, ở mịt mùng bão tố.
Bởi giản đơn, Ta chính là Thiên Chúa của tình yêu.
Và con, dù mỏng manh nhưng là một kiệt tác diễm kiều,
Nên cũng chẳng xa đâu, cuối đường con sẽ gặp !

Sơn Ca Linh (10/2019)