Người ta thường ăn mừng sau khi tổ chức thành công một công việc. Trong tiệc mừng có vang tiếng ca tụng lẫn nhau, có nhạc nhộn nhịp và có cụng li chúc mừng thành công. Niềm vui sáng rực trên khuôn mặt người tổ chức và hầu như ít ai để í đến vấn đề chính đưa đến thành công nằm ngoài khả năng kiểm soát của con người. Đó là điều kiện khí hậu. Chính khí hậu khô nắng, buổi sáng đẹp trời, nắng ấm là điều kiện tiên quyết mời gọi con người lên đường tham dự ngày đại hội. Con người làm việc vất vả nhưng phải lệ thuộc vào đất trời để có được thành công mơ ước. Nhưng khi tổ chức mừng thành công mấy ai để í đến cám ơn trời mà chỉ nghĩ do công khó của mình làm nên điều đó.

Sau khi nuôi năm ngàn người ăn Đức Kitô sai các môn đệ sang phía bên kia biển hồ, Ngài lưu lại để tổ chức tiệc mừng. Tiệc mừng của Ngài không có nhạc vàng, không có cụng li, có những lời ca tụng, nhưng không phải ca tụng công lao người khác, mà ca tụng Thiẹn Chúa. Tiệc mừng của Ngài là liên kết với Chúa Cha trong tâm tình cảm tạ. Khi các tông đồ khi khỏi Ngài ra bờ biển hướng nhìn về phía các tông đồ, Ngài một mình âm thầm nơi bờ biển, trong cái yên tĩnh của đêm tối. Tâm thần hoà gió bay bổng trời cao, tấm lòng trải rộng trên sóng nước, Ngài nghe tiếng gió biển nhè nhẹ thổi, mắt nhìn ánh trăng mờ chiếu trên sóng bạc, hai gối quì âm thầm cầu nguyện cùng Chúa Cha. Phúc âm không ghi lại Ngài nói gì, những lần trước đó Ngài dâng lời cảm tạ Chúa Cha. Trong tâm tình Ngài không tự nhận công của Ngài nhưng dâng lời Cảm Tạ, liên kết cuộc sống, việc làm hàng ngày cùng Chúa Cha.

Lậy Cha, Con cảm tạ Cha, vì Cha đã nhậm lời Con. Phần Con, Con biết Cha hằng nhậm lời Con, nhưng vi dân chúng đứng quanh đây, nên Con đã nói để họ tin là Cha đã sai Con .Gn 11,41-42.

Nuôi năm ngàn người là do Chính Thiên Chúa nuôi dưỡng. Các tông đồ có nhiệm vụ phân phát bánh và cá. Các ông báo cho Đức Kitô biết em nhỏ có bánh và cá. Việc làm cho bánh ít hoá nhiều là do chính Thiên Chúa. Làm cho bánh hoá nhiều giúp các tông đồ hiểu ít nhiều về việc Chúa dùng chính thân thể mình để nuôi dưỡng nhân loại qua Bí Tích Thánh Thể, Ngài sẽ lập trong bữa Tiệc Li. Điều này cũng nhắc cho nhân loại biết Thiên Chúa là Đấng duy nhất biến đổi bánh rượu thường thành Mình Máu Thánh Con Chúa. Linh mục dâng lễ là dụng cụ của Thiên Chúa và lập lại trên bàn thờ những gì Đức Kitô kêu gọi làm để nhớ đến Ngài Lc 22,19-20. Thiên Chúa biến đổi bánh thành Thịt Ngài và rượu thành Máu Thánh Ngài.

Đức Kitô sai các môn đệ ra đi trong khi Ngài ở lại cảm tạ Thiên Chúa. Khi sóng yên, biển lặng các ông cảm thấy an tâm và làm công việc cách bình thường. Khi sóng to, gió lớn các ông vất vả chèo chống, mệt mỏi lại sợ hãi khi thấy có bóng người đang xuất hiện từ phía xa xa. Trong hoảng hốt và không đường thối lui các ông chỉ biết dán mắt vào hình bóng kia và khi hình bóng đó đến gần các ông vui mừng vì nhận ra đó là hình ảnh Thầy đang lướt sóng đến với các ông. Phêrô vội lên tiếng xin đến cùng Đức Kitô. Một cơn sóng vượt quá đầu bao phủ tầm nhìn và ông đã hoảng hốt xin Thầy cứu. Sau khi cả hai lên thuyền an toàn, Đức Kitô ra lệnh cho sóng êm, gió lặng và các ông càng kinh ngạc hơn khi biết ngay cả sóng biển, bão tố cũng vâng lời Đức Kitô.

Lần nữa các ông hiểu thêm về bí mật quyền năng Thiên Chúa. Dù xưng ra Ngài là Con Thiên Chúa nhưng các tông đồ không hiểu rõ về điều các ông tuyên xưng bởi quyền năng Thiên Chúa vượt khỏi trí tưởng tượng của loài người và con người chỉ có thể nhận biết phần nào Chúa cho tỏ lộ quyền năng Ngài.

Lm Vũđình Tường
TiengChuong.org