78. CHE MẶT GẶP HỔ
Có một người nọ lấy da sư tử trùm mặt và đi vào trong rừng, con cọp vừa thấy liền chạy mất tiêu, người ấy cho rằng con cọp sợ mình, liền đi khoe khoang với mọi người ầm cả lên.
Ngày hôm sau, anh ta thay đổi che mặt bằng da con cáo và đi vào trong rừng, lại gặp ngay lão cọp, con cọp hung tợn đứng dò xét anh ta, anh ta thấy con hổ không nhảy lại bèn lớn tiếng chửi bới nó, kết quả là bị con hổ vồ ăn mất xác.
(Úc Ly tử)

Suy tư 78:
Sư tử được coi là vua của các loại thú rừng, đem nó ra mà doạ thì ai mà không sợ chứ ?
Có một vài giáo xứ khi các dì phước dạy giáo lý cho trẻ em thì cứ luôn miệng nói Chúa phạt chết mất linh hồn, mà rất ít khi nói đến tình thương vô biên của Thiên Chúa đối với các em nhỏ; các dì thường đem chuyện Chúa phạt các người ác trong hoả ngục như thế nào để kể cho các em nghe, nhưng ít chú trọng đến việc dạy các em phải làm gì, làm như thế nào để yêu mến Chúa mà đừng phạm tội làm mất lòng Ngài.
Có những người Ki-tô hữu luôn đem Chúa ra hù doạ người khác: nào là Chúa vặn gảy cổ, nào là Chúa phạt hộc máu, nào là Chúa vật chết tươi ăn năn tội chẳng kịp.v.v...mà bản thân họ lại không chịu sống tốt lành để cho người khác noi theo.
Thiên Chúa là tình yêu chứ không phải là “ông ba mươi”, cho nên đừng đem Ngài ra doạ nạt người khác, nhưng hãy đem Chúa mà mình đã tin đã yêu và đã sống lời Ngài trong cuộc sống ra cho mọi người coi, để khi họ thấy mình sống chan hoà yêu thương với mọi người, biết tuân giữ những điều Chúa truyền dạy, thì người khác sẽ giật mình sợ hãi mà xét lại cuộc sống bê tha của mình...
Đó chính là chuyện đáng nói vậy.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư

---------------
http://www.vietcatholic.net
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://nhantai.info