Nhớ về mẹ

Hằng năm nhiều nước trên thế giới đều dành một ngày nhớ về mẹ, hay còn gọi là ngày hiền mẫu, tùy theo tập tục nếp sống văn hóa mỗi dân tộc đất nước, để tôn vinh người mẹ.

Nhiều nước trên thế giới chọn ngày Chúa Nhật thứ hai trong tháng Năm là ngày nhớ về mẹ. Trong ngày này những người con nhớ đến với tâm tình vui mừng lòng biết ơn mẹ đã sinh thành dậy dỗ giáo dục mình nên người. Họ mang bông hoa hay chọn món qùa qúy gía tặng mẹ mình, để nói lên lòng vui mừng và biết ơn.

Những người không còn mẹ, vì mẹ đã qúa vãng về đời sau, cũng nhớ đến mẹ mình với lòng thành kính biết ơn, nhớ đến những kỷ niệm ngày xưa đã cùng chung sống với mẹ thời thơ ấu, tuổi thanh thiếu niên, tuổi khôn lớn đi vào đời, đến những thành qủa trong đời sống hôm nay là công lao kết qủa của mẹ đã gieo trồng vun xới khi xưa cho đời sống người con ngày mai.

Lòng thảo hiếu với mẹ đã sinh thành nuôi dậy người con không chỉ sống dậy trong ngày nhớ ơn mẹ. Nhưng hình ảnh, lời nói, cử chỉ tình yêu thương, sự lo âu đùm bọc săn sóc của người mẹ cho người con luôn hằng như cuốn phim chiếu lại, xuất hiện trong tâm trí người con mọi lúc trong đời sống.

Khi còn nhỏ thơ bé, người con không thể hiểu được tình yêu thương mẹ dành cho những người con của mẹ mình. Nhưng càng lớn lên đi vào trường đời sống, người con càng nhận ra rõ tình yêu của mẹ không phân tán chia ra giữa những người con, mà nó nhân thêm nhiều ra cho mọi người con trong gia đình.

Ngạn ngữ dân gian có suy tư: „Phúc đức tại mẫu Bà ơi!. Phải, tương lai đời sống tinh thần người con là công trình do người mẹ góp phần xây dựng từ căn bản và nhiều nữa.

Những điều căn bản trong đời sống, như cách giữ gìn vệ sinh sạch sẽ, cách chào hỏi ăn nói lễ phép, biết cầm đũa bát ăn uống, cách tắm rửa mặc quần áo, biết đến người khác trong xã hội, đến đạo giáo…là do người mẹ uốn nắn chỉ dậy cho. Lẽ tất nhiên mẹ không thể nào dậy cho con mình biết hết tất cả. Vì chính bà cũng không biết hết tất cả. Nhưng là những căn bản cho đời sống, và từ đó ngừơi con học hỏi thêm, làm giầu thêm cho đời sống qua kinh nghiệm sống ở đời.

Từ căn bản đó đời sống người con có chân đà phát triển lớn lên đi vào đời. Và cũng từ căn bản đó người con không chỉ xây dựng đời sống thành công cho riêng mình, mà còn cho gia đình con cái họ thành lập sau này, cùng cho đời sống chung trong xã hội con người với nhau.

Người con nào cũng bắt đầu đời sống từ nơi cung lòng người mẹ. Nơi đó người mẹ ôm ấp che chở nuôi dưỡng sự sống hình hài thân xác cho người con được phát triển từ một trứng nước bào thai thành một con người.

Chưa hết khi người con chào đời, mẹ cũng luôn bồng bế mang con trong lòng mình. Vì lúc đó người con chưa có khả năng đứng ngồi, đi được. Và đến lúc người con đứng lên đi được, mẹ cũng luôn cầm tay dắt, và mang bồng con trên tay mình, khi đôi chân người con mỏi mệt không bước đi được nữa.

Mẹ là thầy cô giáo đầu tiên đời con người. Mẹ hiểu con muốn gì, dù lúc còn thơ bé người con chưa biết nói. Lúc con bập bẹ, mẹ là người đều tiên dạy con mình nói. Suốt những tháng năm dài tuổi thơ bé, con hằng nghe mẹ nói. Những âm thanh tiếng nói đó ăn rễ khắc ghi sâu đậm trong tâm trí người con. Và đến khi người con theo chu kỳ thiên nhiên Tạo Hóa ấn định bật môi lưỡi mở miệng phát ra thành tiếng thành lời giống gần như của mẹ mình. Và rồi trong suốt đời sống, con học thêm nơi mẹ mình nhiều chữ nghĩa nữa. Vì thế dân gian có ngạn ngữ: tiếng mẹ đẻ.

Đến khi em bé cắp sách đi học ở nhà trường, về nhà mẹ là người thúc dục kèm dạy con học bài, dạy con tô viết chữ, tập đọc, làm toán làm bài. Mẹ dạy con học ăn , học nói, học gói, học mở.

Nhớ về mẹ, dù mẹ đã khuất núi, hay dù mẹ là người dân giã quê mùa không văn minh tân tiến, mẹ luôn luôn vẫn là người mẹ duy nhất đời con. Vì thế dân gian có xác tín tin tưởng: Mỗi người chỉ có một người mẹ.

Mẹ hiểu biết con mình không như người khác hiểu biết về con của mẹ.

Mẹ luôn có trái tim cùng sự suy nghĩ nhận xét rộng mở bao dung cho người con.

Mẹ hằng quan tâm săn sóc người con trong mọi hoàn cảnh. Mẹ được Trời cao phú ban cho trực giác bén nhậy hiểu biết nhận ra những nhu cầu đời sống cho con mình.

Từ nơi mẹ chảy tuôn ra dòng sữa sức sống nuôi sống thân thể cùng tinh thần cho người con của mẹ.

Xin ngước mắt lên Trời cao dâng lời tạ ơn Đấng Tạo Hóa Càn Khôn đã dựng nên người mẹ chúng con thật cao cả kỳ diệu tuyệt vời.

Chúa Giêsu trên thập gía đã nói lời trối trăn Đức mẹ Maria cho Thánh Giaon: Đây là mẹ con!

Thiên Chúa cũng ban cùng trối trăn người mẹ sinh thành dưỡng dục uốn nắn đời sống cho mỗi người con: Con phải thảo kính cha mẹ con! ( Điều Răn thứ bốn.)

Xin cúi đầu nghẹn ngào nói lên tâm tình lòng hiếu thảo cám ơn mẹ đã sinh thành dưỡng dục uốn nắn đời sống chúng con ngày hôm qua, hôm nay cùng cho ngày mai.

Ngày nhớ về mẹ, 08.05.2016

Tặng các người mẹ trần gian

Lm. Đaminh Nguyễn ngọc Long