NGƯỜI GIỮ LỬA TRUYỀN GIÁO

Truyền Giáo là bản chất cũng là nhiệm vụ của Giáo Hội. Từ thời sơ khai, Chúa Giêsu mời gọi hay nói cách khác là ra lệnh truyền cho các môn đệ. Ngày xưa và ngày nay vẫn thế, hơn bao giờ hết lời mời gọi ấy vẫn còn mới và vẫn là thao thức của những người môn đệ của Thầy Chí Thánh.

Lần nọ, có cơ may ở gần bên một Đức Cha sống ở giáo phận đặc biệt kia có nhiều giáo xứ, giáo điểm truyền giáo. Gần như cả ngày hôm ấy, tôi phần nào hiểu thêm lòng của Đức Cha, đặc biệt về sứ mạng truyền giáo. Khó có thể hình dung được ở cái tuổi gần nghỉ hưu nhưng ngọn lửa truyền giáo vẫn cháy bừng trong Đức Cha.

Không chỉ nói nhưng Đức Cha đã sống, đã thực thi sứ mạng truyền giáo của mình mọi lúc mọi nơi có thể được. Chắc không cần phải đánh bóng tên tuổi hay cũng chẳng cần xông hương chúc tụng, ít nhiều gì khá nhều người biết được lòng hăng say nhiệt thành của Ngài trong sứ mạng mục tử, cách riêng cho những anh chị em lương dân nghèo và đặc biệt anh chị em dân tộc thiểu số.

Những đại Lễ, những dịp đặc biệt trong năm Phụng Vụ, người ta ít bao giờ thấy Đức Cha đó hiện diện ở Tòa Giám Mục hay các nhà thờ lớn mà Đức Cha lại hiện diện ở những vùng nghèo, những vùng có sự hiện diện của anh chị em dân tộc thiểu số. Cách đây vài năm, mừng Đại Lễ Giáng Sinh, Đức Cha đã vào làng dân tộc, cùng ăn, cùng ở và cùng sống với họ.

Trong lần gặp gỡ ấy, Đức Cha bộc bạch cho chúng tôi về suy nghĩ cũng như ý định của Đức Cha.

Chuyện là đi về Sài Gòn có việc, Đức Cha được đi ngang nhiều cao ốc đã xây xong và những cao ốc đang dần dần hoàn thiện và Đức Cha nghĩ ngay đến việc truyền giáo.

Đức Cha nói : "Ai cho tớ mượn tiền hay giúp tớ thì càng tốt. Tớ nghĩ như thế này, trong các cao ốc đó, tớ mua 3 căn hộ và nối liền lại với nhau, nếu như ở tầng trệt càng tốt. 3 căn hộ đó gộp lại và tớ nhờ các sơ mở lớp dạy trẻ cho những hộ dân ở chung cư đó từ thứ Hai đến thứ Sáu. Thứ Bảy và Chúa Nhật thì nơi đó biến thành nơi dạy giáo lý và có thể dâng Lễ ở đó. Không phân biệt lương giáo trong chung cư hay tòa nhà đó. Họ gửi con cho mình, mình giúp họ giáo dục con cái, giúp học Giáo Lý và sinh hoạt Phụng Vụ luôn thì hay lắm ..."

Đức Cha đang say sưa với thao thức của mình thì đến giờ đi vì có hẹn.

Trước đó, trên xe về nghỉ trưa thì Đức Cha cũng đã nói thao thức này rồi.

Lòng người đam mê sứ vụ truyền giáo là như thế đó.

Tiếp với tâm tình của Đức Cha, ngày hôm ấy tôi cũng thưa với Đức Cha suy nghĩ nhỏ bé của tôi là : "Thưa Đức Cha, khi con đi ngang các khu công nghiệp như Nhơn Trạch, Sóng Thần, Linh Trung, Tây Bắc Củ Chi, Amata, Tân Thuận ... hay vùng Bắc Nhà Bè - Nam Bình Chánh đang dần dần phát triển con thấy thèm có những lô đất nho nhỏ thôi vì không dám mơ ước lớn vì đất dạo này quá đắt. Có những lô đất nhỏ đủ để làm cái nhà tiền chế để có thể quy tụ anh chị em di dân hàng tuần có thể về đó dự Lễ hay học giáo lý hay sinh hoạt chung với nhau thì tốt lắm".

Tâm tình này không phải gặp Đức Cha tôi mới nói nhưng tôi cũng đã chia sẻ với một số người có dịp chia sẻ.

Đi ngang nhiều khu công nghiệp có cả ngàn cả vạn công nhân đang tạm cư để tìm kế sinh nhai thấy thương lắm. Vì hoàn cảnh, anh chị em di dân đã vào đây để sinh sống. Những vùng ấy hiếm có nhà thờ gần nơi họ ở nên cũng khó lòng để giữ đạo. Đi làm về quá mệt cũng như không có phương tiện thì việc đến nhà thờ thì quả thật việc giữ đạo cũng là một thách đố lớn.

Chia tay với Đức Cha nhưng thao thức và lòng của Đức Cha về sứ mạng truyền giáo vẫn còn đó. Thao thức về những căn hộ biến thành nơi giáo dục con người về tri thức cũng như sống đạo và giữ đạo là một thao thức hết sức thực tế và cũng để trở thành hiện thực nếu như có nhiều người rộng lòng chia sẻ.

Chẳng có tài mà cũng chẳng có sức, thôi thì thêm lời cầu nguyện để cho những tâm hồn cháy bừng lửa truyền giáo như Đức Cha kia ở vùng cao được cháy bừng lên.

Và, cũng ước mong ai đó có tấm lòng rộng mở để cùng chung tay góp công góp của hay lời cầu nguyện để cho thao thức của Đức Cha được thành hiện thực để Nước Cha ngày càng lan rộng, đặc biệt trên quê hương đất nước hình chữ S thân yêu này.

Anmai, CSsR