“Trong vòng hai năm nữa sẽ không còn Bệnh Viện Công Giáo nếu Sắc Lệnh của HHS không được hủy bỏ” (CWN ngày 27 tháng 2, năm 2012)
Trong lúc cảnh báo rằng Hội Thánh đang “bị cướp đoạt các cơ sở của mình” khi “quyền tự do làm theo lương tâm và tự do tôn giáo trở thành hồi tưởng về một dĩ vãng hạnh phúc xưa kia,” ĐHY Francis George của Chicago nhận xét rằng “Hội Thánh Công Giáo ở Hoa Kỳ đang bị ra lệnh phải “từ bỏ” các cơ sở ý tế, các trường đại học và nhiều cơ quan từ thiện khác của mình”
Ngài nói tiếp: “từ trước đến giờ trong lịch sử Hoa Kỳ, chính quyền của chúng ta đã tôn trọng quyền tự do làm theo lương tâm của cá nhân và sự toàn vẹn về cơ chế của tất cả các nhóm tôn giáo đã hình thành xã hội chúng ta…. Chính quyền đã không ép buộc họ phải làm hay trả phí tổn cho những điều mà niềm tin của họ cho là vô luân. Đó là điều mà chúng ta cho là tự do tôn giáo. Đó là điều chúng ta đã tin và đã được bảo vệ bởi Hiến Pháp Hoa Kỳ. Có thể chúng ta đã khờ dại khi tin như thế.”
ĐHY George nói thêm:
Điều gì sẽ xảy ra nếu những điều luật của Bộ Y Tế và Dịch Vụ Nhân Sinh (HHS) không được hủy bỏ? Như tôi có thể nhìn thấy cho đến lúc này, một cơ sở Công Giáo sẽ có một trong bốn chọn lựa:
1) Tự mình tục hóa và cắt đứt mọi liên hệ với Hội Thánh, các giáo huấn về luân lý và xã hội của Hội Thánh và quyền giám sát việc mục vụ của nó bởi giám mục địa phương. Đây là một hình thức ăn cướp. Điều này có nghĩa là Hội Thánh sẽ không được phép có tiếng nói trong đời sống công cộng qua các cơ sở của mình.
2) Trả tiền phạt cắt cổ mỗi năm để tránh mua những khế ước bảo hiểm bao gồm những thuốc gây phá thai, ngừa thai và triệt sản nhân tạo. Điều này không thể cáng đáng được về mặt kinh tế.
3) Bán cơ sở cho những nhóm ngoài Công Giáo hay cho chính quyền địa phương.
4) Đóng cửa…
Tự do thờ phương đã được bảo đảm trong Hiến Pháp của Liên Bang Xô Viết xưa kia. Bạn có thể đi nhà thờ, nếu tìm thấy nó. Tuy nhiên, hội thánh không có thể làm gì ngoài việc cử hành các nghi thức tôn giáo ở những nơi thờ phượng – không có trường học, ấn loát tôn giáo, các cơ quan y tế, tổ chức từ thiện, phục vụ công lý và làm những việc thương xót là những điều phát sinh một cách tự nhiên từ một đức tin sống động. Chúng ta đã phải chiến đấu trong một cuộc chiến tranh lạnh lâu dài để đánh bại viễn tượng về xã hội ấy.
Một tố giác lạ đời trong cuộc thảo luận công cộng bị thao túng này là các giám mục đã không tôn trọng sự phân chia giữa hội thánh và nhà nước. Các giám mục rất muốn có một sự phân chia giữa hội thánh và nhà nước mà chúng tôi đã nghĩ rằng chúng tôi được hưởng cách đây vài tháng, khi chúng tôi được tự do điều hành các cơ sở Công Giáo theo những đòi hỏi của đức tin Công Giáo, khi chính quyền không thể ra lệnh cho chúng tôi tác vụ nào là Công Giáo và tác vụ nào không phải là Công Giáo, khi luật pháp bảo vệ thay vì đè bẹp lương tâm. Nhà nước đang tự biến mình thành hội thánh.
Phaolô Phạm Xuân Khôi chuyển ngữ
Xem nguyên văn ở: http://www.catholicculture.org/news/headlines/index.cfm?storyid=13461
Trong lúc cảnh báo rằng Hội Thánh đang “bị cướp đoạt các cơ sở của mình” khi “quyền tự do làm theo lương tâm và tự do tôn giáo trở thành hồi tưởng về một dĩ vãng hạnh phúc xưa kia,” ĐHY Francis George của Chicago nhận xét rằng “Hội Thánh Công Giáo ở Hoa Kỳ đang bị ra lệnh phải “từ bỏ” các cơ sở ý tế, các trường đại học và nhiều cơ quan từ thiện khác của mình”
Ngài nói tiếp: “từ trước đến giờ trong lịch sử Hoa Kỳ, chính quyền của chúng ta đã tôn trọng quyền tự do làm theo lương tâm của cá nhân và sự toàn vẹn về cơ chế của tất cả các nhóm tôn giáo đã hình thành xã hội chúng ta…. Chính quyền đã không ép buộc họ phải làm hay trả phí tổn cho những điều mà niềm tin của họ cho là vô luân. Đó là điều mà chúng ta cho là tự do tôn giáo. Đó là điều chúng ta đã tin và đã được bảo vệ bởi Hiến Pháp Hoa Kỳ. Có thể chúng ta đã khờ dại khi tin như thế.”
ĐHY George nói thêm:
Điều gì sẽ xảy ra nếu những điều luật của Bộ Y Tế và Dịch Vụ Nhân Sinh (HHS) không được hủy bỏ? Như tôi có thể nhìn thấy cho đến lúc này, một cơ sở Công Giáo sẽ có một trong bốn chọn lựa:
1) Tự mình tục hóa và cắt đứt mọi liên hệ với Hội Thánh, các giáo huấn về luân lý và xã hội của Hội Thánh và quyền giám sát việc mục vụ của nó bởi giám mục địa phương. Đây là một hình thức ăn cướp. Điều này có nghĩa là Hội Thánh sẽ không được phép có tiếng nói trong đời sống công cộng qua các cơ sở của mình.
2) Trả tiền phạt cắt cổ mỗi năm để tránh mua những khế ước bảo hiểm bao gồm những thuốc gây phá thai, ngừa thai và triệt sản nhân tạo. Điều này không thể cáng đáng được về mặt kinh tế.
3) Bán cơ sở cho những nhóm ngoài Công Giáo hay cho chính quyền địa phương.
4) Đóng cửa…
Tự do thờ phương đã được bảo đảm trong Hiến Pháp của Liên Bang Xô Viết xưa kia. Bạn có thể đi nhà thờ, nếu tìm thấy nó. Tuy nhiên, hội thánh không có thể làm gì ngoài việc cử hành các nghi thức tôn giáo ở những nơi thờ phượng – không có trường học, ấn loát tôn giáo, các cơ quan y tế, tổ chức từ thiện, phục vụ công lý và làm những việc thương xót là những điều phát sinh một cách tự nhiên từ một đức tin sống động. Chúng ta đã phải chiến đấu trong một cuộc chiến tranh lạnh lâu dài để đánh bại viễn tượng về xã hội ấy.
Một tố giác lạ đời trong cuộc thảo luận công cộng bị thao túng này là các giám mục đã không tôn trọng sự phân chia giữa hội thánh và nhà nước. Các giám mục rất muốn có một sự phân chia giữa hội thánh và nhà nước mà chúng tôi đã nghĩ rằng chúng tôi được hưởng cách đây vài tháng, khi chúng tôi được tự do điều hành các cơ sở Công Giáo theo những đòi hỏi của đức tin Công Giáo, khi chính quyền không thể ra lệnh cho chúng tôi tác vụ nào là Công Giáo và tác vụ nào không phải là Công Giáo, khi luật pháp bảo vệ thay vì đè bẹp lương tâm. Nhà nước đang tự biến mình thành hội thánh.
Phaolô Phạm Xuân Khôi chuyển ngữ
Xem nguyên văn ở: http://www.catholicculture.org/news/headlines/index.cfm?storyid=13461