Nguyện xin Chúa nhân từ ủi an và ban sức mạnh cho người đàn bà này và tất cả những nạn nhân trong trận động đất-sóng thần bên Nhật
Tôi muốn ngước mặt lên để thấy mặt trời vẫn còn soi sang thế gian, để thấy dẫy núi xanh mờ ảo sau làn khói. Nhưng làm sao mắt tôi có thể không chăm chú đến thành phố đổ nát đang chìm dưới dòng nước lũ. Làm sao để mắt tôi ngưng tìm kiếm dấu tích của căn nhà nơi trú ẩn của tôi và làm sao để lòng tồi không cảm thấy những cơn đau tê tái vì những người thân yêu của tôi giờ này đang rét mướt nơi đâu hay thân xác họ đang lẫn lộn dưới biển nước trước mặt tôi.
Nỗi lo sợ trong lòng bỗng chuyển sang cô đơn và đen tối. Bao nhiêu tuổi đời trôi qua bỗng chiều nay một mình đứng đây nhìn cảnh tàn phá giữa ban ngày. Sợ hãi và cô đơn to lớn hơn núi Phú Sĩ và lòng tôi tan nát như bối cảnh trước mắt tôi. Tôi đã may mắn được sống xót hay đang bị đày đọa trong biển khổ. Tôi đang giận Trời hay đang nhận ra thân phận bé nhỏ của mình?
Houston 18-3-2001