Roma, ngày 22 tháng 12 năm 2010. Bài sau đây là bài tựa sách được nhà in Libri Scheiwiller xuất bản tại Italia vừa qua, gom góp những bài giảng của Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI trong năm phụng vụ vừa qua, năm C của năm phụng vụ theo nghi lễ La mã.
Đây là quyển sách thứ ba, tập sách này gồm những bài giảng thánh lể hằng ngày, cũng như những buổi kinh chiều mà ngài đã cử hành.
Trong huấn dụ trước Đại Hội nghị “Verbum Domini” được phổ biến vào ngày 30 tháng 9 vừa qua dành để nói về Lời Chúa trong sự sống của Giáo Hội, có đoạn 59 dành riêng nói về bài giảng. Bài giảng là điểm chính trong việc truyền đạt về Tin Mừng được giáo dân lắng nghe mỗi chúa nhật của hàng triệu người đã chịu phép rửa trên toàn thế giới.
Trong nghệ thuật về bài giảng, điều chắc chắn là Đức Bênêđictô XVI là một khuôn mẫu đặc biệt xuất sắc.
Và tập sách này đã nói lên điều đó:
Bênêđictô XVI, “Những bài giảng của Đức Joseph Ratzinger, Giáo Hoàng”. Năm phụng vụ 2010” do Sandro Magister xuất bản, Nhà sách Libri Scheiwiller, Milan 2010, 420 trang. 18 Euros.
“Như Đức Giáo Hoàng Leon Cả, Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI sẽ nổi bật trong lịch sử về những bài thuyết giảng của ngài trong thánh lễ”.
Nghi lễ phụng vụ Giáo Hội La mã chia những ngày chúa nhật, những ngày lễ thành ba năm, mỗi năm chú trọng đến một sách Tin Mừng: Tin Mừng thánh Mathêu, thánh Mác Cô và thánh Luca.Tin Mừng của thánh Luca bắt đầu từ Chúa nhật Mùa Vọng năm 2009 cho đến cuối năm 2010. Nhà xuất bản Libri đã giữ đúng theo ngày tháng các bài giảng. Tập sách thứ 3 kết thúc ba năm phụng vụ, tập sách này gom góp những bài giảng Tin Mừng của thánh Luca bắt đầu từ Mùa Vọng tháng 9 năm 2009 đến cuối năm 2010.
Những bài giảng trong thánh lễ và những buổi kinh chiều là điểm chính của triều đại giáo hoàng của ngài, mà tất cả mọi người còn có người chưa còn hiểu rỏ. Một số lớn được đức Giuse Ratzinger viết ra một số được phát biểu tự nhiên bằng lời. Nhưng tất cả đều được ngài suy niệm chín chắn và sửa soạn cẩn thận bởi vì đối với ngài các bài giảng có một giá trị đặc biệt khác biệt với điều ngài nói hay phát biểu hay viết về những vấn đề khác. Dĩ nhiên những bài giảng là một phần trong công việc phụng vụ, cũng có thể đó là một phần trong phụng vụ và đối với ngài là mục đích tối cần trong sứ mệnh tông đồ, “bởi vì trong bối cảnh toàn thể vũ trụ là phụng vụ Thiên Chúa, tôn thờ như vậy là tinh tuyền và bảo đảm. Trong viển ảnh của Ratzinger đầy tính chất ảnh hưởng của thánh Augustinô, một viển ảnh thành trì của Thiên Chúa ở trên trời và ở dưới đất, giữa thời gian và cỏi đời đời. Đức Giáo Hoàng nhìn trong thánh lễ “hình ảnh và quang cảnh thực tại thiên giới (Do thái 8,5) Bài giảng của ngài có nhiệm vụ vén bức màn mầu nhiệm đó.
Dĩ nhiên, khi đọc lại những bài giảng, chúng ta nhìn thấy viển tượng một thế giới và lịch sử với những mới mẽ tạo nên trung tâm về Tin Mừng của Kitô giáo, bởi vì Chúa Giêsu đang có mặt và không còn một khoảng trống nào hết”. Mùa vọng đang xẩy ra, sắp đến và đã đến ngài nói trong bài giảng của ngài khi khánh thành năm phụng vụ mới này: Thiên Chúa đang hiện diện, Ngài không ra khỏi thế gian, Ngài không để chúng ta cô đơn” và bởi vậy, thời gian trở thành một thực tại, một khoảnh khắc duy nhất, thuận lợi, cho cuộc cứu độ đời đời, tất cả vũ trụ thay đổi nét mặt” đàng sau không còn sương mù bao phủ của một nguồn gốc vô định cũng như một tương lai mờ mịt”.
Nhưng trong thời gian “Thành trì Thiên Chúa” không phải là vô hình. Nó có một giai điệu bí nhiệm vô hình đang bao phủ. Trong mỗi thánh lễ, trong mỗi bài giảng, được định vào một thời gian nhất định, được chia ra từ chúa nhật này sang chúa nhật khác. “Ngày của Chúa” dường như đối chọi với Đấng đã sống lại vào ngày thứ nhất sau ngày sabbat, trở thành bát tuần trong cỏi sống đời đời. Sự hiện diện của Đấng đã sống lại trong bánh và rượu là một thực tại, Đức Giáo Hoàng luôn luôn giảng dạy. Muốn nhìn thấy và gặp gở ngài, chỉ cần mở mắt đức tin mà nhìn, như trường hợp các môn đệ ở Emmaus, chỉ gặp và nhận biết Chúa Giêsu qua Bí tích Thánh Thể, “khi bẻ bánh”.
“Năm phụng vụ là con đường lớn của đức tin”, Đức giáo hoàng nhắc lại trước giờ Kinh Truyền Tin, trong một suy niệm ngắn ngày chúa nhật mà ngài trình bày như một bài giảng ngắn gọn về Tin Mừng của ngày chúa nhật. Như đi trên con đường đến Emmaus, đồng hành cùng Đấng sống lại làm cho tâm hồn hai môn đệ nóng lên bừng cháy khi Đấng ấy giải thích Kinh Thánh. Từ ông Mai sen đến những tiên tri và cho đến Đức Giêsu, Kinh Thánh là lịch sử và đường hướng biến cố tạo nên lịch sử và năm phụng vụ lại bắt đầu tất cả và Lễ Phục Sinh là trung tâm điểm. Mùa Vọng, Giáng Sinh, Hiển Linh, Mùa Chay, Mùa Phục Sinh, Thăng Thiên, Ngủ Tuần. Cho đến cuộc giáng lâm lần thứ hai của Đấng Kitô cho đến thời kỳ cáo chung. Điều đó trình bày phụng vụ Kitô giáo thành một khối duy nhất và Đức Giáo hoàng không ngừng thuyết giảng là những gì ngài kể lại không phải chỉ là những kỷ niệm. Nhưng là một thực tại sống động và hiện tại. Mỗi thánh lễ xẩy ra như Chúa Giêsu đang tuyên bố trong đền thờ ở Nazarét sau khi Chúa mở cuốn kinh của tiên tri Isaia: ”Hôm nay ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe.” (Lc 4,21)
Trong những bài giảng của ngài, Đức Giáo Hoàng cũng đưa ra thế nào là Giáo Hội. Ngài đưa ra với khuôn mẫu rất xa xưa về việc tuyên xưng đức tin: “Tôi tin Đức Chúa Thánh Thần, Giáo Hội Công giáo, các thánh thông công, phép tha tội.” “Các thánh thông công” là những ân sủng thánh, ân sủng thánh cũng như sự cứu độ do phép Thánh Thể, khi nhận được làm cho Giáo Hội sinh ra và trưởng thành, trong niềm hợp nhất trên toàn thế giới và toàn thể các thánh và thiên thần trên trời. Phép tha tội” chính là phép rửa tội và phép giải tội. Nếu là kinh Tin Kính tuyên xưng điều đó thì thực sự Giáo Hội không phải chỉ là một hệ thống giai cấp, hay một tổ chức hiệp hội, cũng không phải là một tổ chức hội đoàn kết hợp những người đoàn kết với nhau, nhưng chính là một ân huệ của Thiên Chúa, một tác tạo của Chúa Thánh Thần làm phát sinh dân Chúa trong lịch sử, với nền phụng vụ và những Bí tích.
Có một hình ảnh được lâp lại nhiều lần trong các bài giảng của Đức Giáo Hoàng: “Một trong những người lính đã dùng lưởi dòng, đâm thâu cạnh sườn Chúa tức thì máu và nước chảy ra (Gn 19,34). Và đây máu và nước lại chảy ra, nơi phép thánh thể và phép rửa tội, Giáo Hội phát sinh từ cạnh sườn bị đâm thủng của Chúa bị đóng đinh, một bà Eva mới được tạo nên từ Adam mới. Trở về với những hình ảnh là một trong những nét đặc biệt trong những bài giảng của Đức Bênêđictô XVI. Tại nhà thờ chánh tòa Wesminter, ngày 18 tháng 9 năm 2010, ngài đã làm cho mọi người hướng mắt về thánh giá lớn ở bên hông nhà thờ, nhìn đến Chúa Kitô’ “đang khắc khoải, bị đau khổ đè bẹp, nạn nhân của sự chết để cho chúng ta được làm hòa với Đức Chúa Cha và ban cho chúng ta được chia sẻ sự sống của Thiên Chúa. Giáo Hội múc sự sống trong máu thánh rất quý báu trong phép Thánh Thể. Đức Giáo Hoàng còn thêm khi ngài trích lời của Pascal: Trong sự sống của Giáo Hội, trong những thử thách và những khổ đau gian truân, Chúa Kitô vẫn còn đau khổ hấp hối cho đến ngày thế giới cáo chung.”
Trong bài thuyết giảng của ngài những hình ảnh thường được rút ra từ Kinh Thánh hay từ những tác phẩm nghệ thuật thường dùng để giải thích những bí nhiệm. Sự ngạc nhiên trước sự vô hình mà người ta nhìn thấy trong tác phẩm nghệ thuật còn đưa đến một điều lạ lùng vĩ đại hơn nữa là chính sự hiện hữu của Đấng Đã Sống Lại trong bánh và rưọu, nguồn gốc của sự biến đổi của thế giới, để cho thành trì của con người trở thành “một thế giới được sống lại”, Một Thành Trì của Thiên Chúa.
Những bài giảng được thu góp trong tập sách này, phần nhiều đã được Đức Giáo Hoàng thuyết giảng trong các thánh lễ misa sau khi tuyên đọc Tin Mừng. Nhưng cũng có nhiều bài được thuyết giảng trong những buổi kinh chiều, trước khi đọc kinh “Magnificat”. Các địa điểm được thuyết giảng xẩy ra nhiều nơi, ở Italia hay ở những quốc gia khác, trong các làng xóm hay ở những thành phố lớn: ở Roma, ở Castel Gondolfo, Malte, Turin, Fatima, Porto, Nicosie, Sulmona, Carpineto, Glasgow, Londres, Birmingham, Palerme. Có một trường hợp đặc biệt: đó là bài giảng của Chúa nhật thứ bốn Mùa Chay, được Đức Giáo Hoàng thuyết giảng nhân dịp buổi phụng vụ đại kết của giáo phái Luther ở Roma.
Để thêm vào hai tuyển tập trước, nhà xuất bản thêm vào bản phụ lục một vài kỳ công là bài gỉảng trong ngày khi nói với giáo dân trên toàn thế giới vào mỗi buổi trưa trước giớ đọc kinh Truyền Tin hay trong Mùa Phục sinh trước giờ đọc kinh Regina Caeli.
Nhà xuất bản đã thâu thập trên tám mươi bài thuyết giảng, có những bài dài, có những bài ngắn được in trong tập sách này, bao gồm gần tất cả các bài suốt năm phụng vụ, chứng tỏ Đức Giáo Hoàng rất chú trọng đến mục vụ này. Đức Hồng Y Angelo Bagnasco nhấn mạnh đến sự cao cả và nói đây là những bài mẫu cho các mục tử của Giáo Hội, khi ngài ngỏ lời với các Đức Giám mục trong Hội nghị các giám mục xứ Italia vào ngày 21 tháng 1 năm 2010: “Chúng ta không ngần ngại nói lên lòng cảm phục về nghệ thuật thuyết giảng đối với chúng ta và các linh mục của chúng ta đây là một cách thuyết giảng rất cao siêu và khác thường.” Như Đức Giáo Hoàng Lêon Cả, Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI sẽ được lịch sử nhớ tới về những bài thuyết giảng của ngài.”
Sandro Magister
Đây là quyển sách thứ ba, tập sách này gồm những bài giảng thánh lể hằng ngày, cũng như những buổi kinh chiều mà ngài đã cử hành.
Trong huấn dụ trước Đại Hội nghị “Verbum Domini” được phổ biến vào ngày 30 tháng 9 vừa qua dành để nói về Lời Chúa trong sự sống của Giáo Hội, có đoạn 59 dành riêng nói về bài giảng. Bài giảng là điểm chính trong việc truyền đạt về Tin Mừng được giáo dân lắng nghe mỗi chúa nhật của hàng triệu người đã chịu phép rửa trên toàn thế giới.
Trong nghệ thuật về bài giảng, điều chắc chắn là Đức Bênêđictô XVI là một khuôn mẫu đặc biệt xuất sắc.
Và tập sách này đã nói lên điều đó:
Bênêđictô XVI, “Những bài giảng của Đức Joseph Ratzinger, Giáo Hoàng”. Năm phụng vụ 2010” do Sandro Magister xuất bản, Nhà sách Libri Scheiwiller, Milan 2010, 420 trang. 18 Euros.
“Như Đức Giáo Hoàng Leon Cả, Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI sẽ nổi bật trong lịch sử về những bài thuyết giảng của ngài trong thánh lễ”.
Nghi lễ phụng vụ Giáo Hội La mã chia những ngày chúa nhật, những ngày lễ thành ba năm, mỗi năm chú trọng đến một sách Tin Mừng: Tin Mừng thánh Mathêu, thánh Mác Cô và thánh Luca.Tin Mừng của thánh Luca bắt đầu từ Chúa nhật Mùa Vọng năm 2009 cho đến cuối năm 2010. Nhà xuất bản Libri đã giữ đúng theo ngày tháng các bài giảng. Tập sách thứ 3 kết thúc ba năm phụng vụ, tập sách này gom góp những bài giảng Tin Mừng của thánh Luca bắt đầu từ Mùa Vọng tháng 9 năm 2009 đến cuối năm 2010.
Những bài giảng trong thánh lễ và những buổi kinh chiều là điểm chính của triều đại giáo hoàng của ngài, mà tất cả mọi người còn có người chưa còn hiểu rỏ. Một số lớn được đức Giuse Ratzinger viết ra một số được phát biểu tự nhiên bằng lời. Nhưng tất cả đều được ngài suy niệm chín chắn và sửa soạn cẩn thận bởi vì đối với ngài các bài giảng có một giá trị đặc biệt khác biệt với điều ngài nói hay phát biểu hay viết về những vấn đề khác. Dĩ nhiên những bài giảng là một phần trong công việc phụng vụ, cũng có thể đó là một phần trong phụng vụ và đối với ngài là mục đích tối cần trong sứ mệnh tông đồ, “bởi vì trong bối cảnh toàn thể vũ trụ là phụng vụ Thiên Chúa, tôn thờ như vậy là tinh tuyền và bảo đảm. Trong viển ảnh của Ratzinger đầy tính chất ảnh hưởng của thánh Augustinô, một viển ảnh thành trì của Thiên Chúa ở trên trời và ở dưới đất, giữa thời gian và cỏi đời đời. Đức Giáo Hoàng nhìn trong thánh lễ “hình ảnh và quang cảnh thực tại thiên giới (Do thái 8,5) Bài giảng của ngài có nhiệm vụ vén bức màn mầu nhiệm đó.
Dĩ nhiên, khi đọc lại những bài giảng, chúng ta nhìn thấy viển tượng một thế giới và lịch sử với những mới mẽ tạo nên trung tâm về Tin Mừng của Kitô giáo, bởi vì Chúa Giêsu đang có mặt và không còn một khoảng trống nào hết”. Mùa vọng đang xẩy ra, sắp đến và đã đến ngài nói trong bài giảng của ngài khi khánh thành năm phụng vụ mới này: Thiên Chúa đang hiện diện, Ngài không ra khỏi thế gian, Ngài không để chúng ta cô đơn” và bởi vậy, thời gian trở thành một thực tại, một khoảnh khắc duy nhất, thuận lợi, cho cuộc cứu độ đời đời, tất cả vũ trụ thay đổi nét mặt” đàng sau không còn sương mù bao phủ của một nguồn gốc vô định cũng như một tương lai mờ mịt”.
Nhưng trong thời gian “Thành trì Thiên Chúa” không phải là vô hình. Nó có một giai điệu bí nhiệm vô hình đang bao phủ. Trong mỗi thánh lễ, trong mỗi bài giảng, được định vào một thời gian nhất định, được chia ra từ chúa nhật này sang chúa nhật khác. “Ngày của Chúa” dường như đối chọi với Đấng đã sống lại vào ngày thứ nhất sau ngày sabbat, trở thành bát tuần trong cỏi sống đời đời. Sự hiện diện của Đấng đã sống lại trong bánh và rượu là một thực tại, Đức Giáo Hoàng luôn luôn giảng dạy. Muốn nhìn thấy và gặp gở ngài, chỉ cần mở mắt đức tin mà nhìn, như trường hợp các môn đệ ở Emmaus, chỉ gặp và nhận biết Chúa Giêsu qua Bí tích Thánh Thể, “khi bẻ bánh”.
“Năm phụng vụ là con đường lớn của đức tin”, Đức giáo hoàng nhắc lại trước giờ Kinh Truyền Tin, trong một suy niệm ngắn ngày chúa nhật mà ngài trình bày như một bài giảng ngắn gọn về Tin Mừng của ngày chúa nhật. Như đi trên con đường đến Emmaus, đồng hành cùng Đấng sống lại làm cho tâm hồn hai môn đệ nóng lên bừng cháy khi Đấng ấy giải thích Kinh Thánh. Từ ông Mai sen đến những tiên tri và cho đến Đức Giêsu, Kinh Thánh là lịch sử và đường hướng biến cố tạo nên lịch sử và năm phụng vụ lại bắt đầu tất cả và Lễ Phục Sinh là trung tâm điểm. Mùa Vọng, Giáng Sinh, Hiển Linh, Mùa Chay, Mùa Phục Sinh, Thăng Thiên, Ngủ Tuần. Cho đến cuộc giáng lâm lần thứ hai của Đấng Kitô cho đến thời kỳ cáo chung. Điều đó trình bày phụng vụ Kitô giáo thành một khối duy nhất và Đức Giáo hoàng không ngừng thuyết giảng là những gì ngài kể lại không phải chỉ là những kỷ niệm. Nhưng là một thực tại sống động và hiện tại. Mỗi thánh lễ xẩy ra như Chúa Giêsu đang tuyên bố trong đền thờ ở Nazarét sau khi Chúa mở cuốn kinh của tiên tri Isaia: ”Hôm nay ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe.” (Lc 4,21)
Trong những bài giảng của ngài, Đức Giáo Hoàng cũng đưa ra thế nào là Giáo Hội. Ngài đưa ra với khuôn mẫu rất xa xưa về việc tuyên xưng đức tin: “Tôi tin Đức Chúa Thánh Thần, Giáo Hội Công giáo, các thánh thông công, phép tha tội.” “Các thánh thông công” là những ân sủng thánh, ân sủng thánh cũng như sự cứu độ do phép Thánh Thể, khi nhận được làm cho Giáo Hội sinh ra và trưởng thành, trong niềm hợp nhất trên toàn thế giới và toàn thể các thánh và thiên thần trên trời. Phép tha tội” chính là phép rửa tội và phép giải tội. Nếu là kinh Tin Kính tuyên xưng điều đó thì thực sự Giáo Hội không phải chỉ là một hệ thống giai cấp, hay một tổ chức hiệp hội, cũng không phải là một tổ chức hội đoàn kết hợp những người đoàn kết với nhau, nhưng chính là một ân huệ của Thiên Chúa, một tác tạo của Chúa Thánh Thần làm phát sinh dân Chúa trong lịch sử, với nền phụng vụ và những Bí tích.
Có một hình ảnh được lâp lại nhiều lần trong các bài giảng của Đức Giáo Hoàng: “Một trong những người lính đã dùng lưởi dòng, đâm thâu cạnh sườn Chúa tức thì máu và nước chảy ra (Gn 19,34). Và đây máu và nước lại chảy ra, nơi phép thánh thể và phép rửa tội, Giáo Hội phát sinh từ cạnh sườn bị đâm thủng của Chúa bị đóng đinh, một bà Eva mới được tạo nên từ Adam mới. Trở về với những hình ảnh là một trong những nét đặc biệt trong những bài giảng của Đức Bênêđictô XVI. Tại nhà thờ chánh tòa Wesminter, ngày 18 tháng 9 năm 2010, ngài đã làm cho mọi người hướng mắt về thánh giá lớn ở bên hông nhà thờ, nhìn đến Chúa Kitô’ “đang khắc khoải, bị đau khổ đè bẹp, nạn nhân của sự chết để cho chúng ta được làm hòa với Đức Chúa Cha và ban cho chúng ta được chia sẻ sự sống của Thiên Chúa. Giáo Hội múc sự sống trong máu thánh rất quý báu trong phép Thánh Thể. Đức Giáo Hoàng còn thêm khi ngài trích lời của Pascal: Trong sự sống của Giáo Hội, trong những thử thách và những khổ đau gian truân, Chúa Kitô vẫn còn đau khổ hấp hối cho đến ngày thế giới cáo chung.”
Trong bài thuyết giảng của ngài những hình ảnh thường được rút ra từ Kinh Thánh hay từ những tác phẩm nghệ thuật thường dùng để giải thích những bí nhiệm. Sự ngạc nhiên trước sự vô hình mà người ta nhìn thấy trong tác phẩm nghệ thuật còn đưa đến một điều lạ lùng vĩ đại hơn nữa là chính sự hiện hữu của Đấng Đã Sống Lại trong bánh và rưọu, nguồn gốc của sự biến đổi của thế giới, để cho thành trì của con người trở thành “một thế giới được sống lại”, Một Thành Trì của Thiên Chúa.
Những bài giảng được thu góp trong tập sách này, phần nhiều đã được Đức Giáo Hoàng thuyết giảng trong các thánh lễ misa sau khi tuyên đọc Tin Mừng. Nhưng cũng có nhiều bài được thuyết giảng trong những buổi kinh chiều, trước khi đọc kinh “Magnificat”. Các địa điểm được thuyết giảng xẩy ra nhiều nơi, ở Italia hay ở những quốc gia khác, trong các làng xóm hay ở những thành phố lớn: ở Roma, ở Castel Gondolfo, Malte, Turin, Fatima, Porto, Nicosie, Sulmona, Carpineto, Glasgow, Londres, Birmingham, Palerme. Có một trường hợp đặc biệt: đó là bài giảng của Chúa nhật thứ bốn Mùa Chay, được Đức Giáo Hoàng thuyết giảng nhân dịp buổi phụng vụ đại kết của giáo phái Luther ở Roma.
Để thêm vào hai tuyển tập trước, nhà xuất bản thêm vào bản phụ lục một vài kỳ công là bài gỉảng trong ngày khi nói với giáo dân trên toàn thế giới vào mỗi buổi trưa trước giớ đọc kinh Truyền Tin hay trong Mùa Phục sinh trước giờ đọc kinh Regina Caeli.
Nhà xuất bản đã thâu thập trên tám mươi bài thuyết giảng, có những bài dài, có những bài ngắn được in trong tập sách này, bao gồm gần tất cả các bài suốt năm phụng vụ, chứng tỏ Đức Giáo Hoàng rất chú trọng đến mục vụ này. Đức Hồng Y Angelo Bagnasco nhấn mạnh đến sự cao cả và nói đây là những bài mẫu cho các mục tử của Giáo Hội, khi ngài ngỏ lời với các Đức Giám mục trong Hội nghị các giám mục xứ Italia vào ngày 21 tháng 1 năm 2010: “Chúng ta không ngần ngại nói lên lòng cảm phục về nghệ thuật thuyết giảng đối với chúng ta và các linh mục của chúng ta đây là một cách thuyết giảng rất cao siêu và khác thường.” Như Đức Giáo Hoàng Lêon Cả, Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI sẽ được lịch sử nhớ tới về những bài thuyết giảng của ngài.”
Sandro Magister