BÀI GIẢNG LỄ ĐÊM GIÁNG SINH 2010 CỦA ĐỨC CHA GIUSE NGUYỄN NĂNG GIÁO PHẬN PHÁT DIỆM

Anh chị em thân mến,

Chúng ta họp nhau nơi đây để mừng Chúa Giáng Sinh, mừng Thiên Chúa trở nên một con người. Chúng ta dừng lại trong đêm nay để chiêm ngắm một Hài Nhi nằm trong máng cỏ. Các bài đọc Lời Chúa hôm nay giúp cho chúng ta nhận ra mầu nhiệm cao cả mà chúng ta đang cử hành.

Trong bài đọc thứ nhất, tiên tri Isaia đã công bố cho chúng ta một trẻ thơ chào đời để cứu chúng ta. Một người con được ban tặng cho chúng ta. Người là Thần Linh mạnh mẽ, là Cha muôn thủa, là Hoàng tử Hòa Bình. Bài Phúc Âm cho chúng ta thấy những điều mà từ sáu trăm năm trước đã được ứng nghiệm: Thiên Thần nói với các mục đồng “Hôm nay ta loan báo cho các ngươi một Tin Mừng vĩ đại, đó là Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho chúng ta. Ngài là Đức Chúa”. Phải, Chúa Giêsu chính là ánh sáng chiếu soi cuộc đời tối tăm này. Ngài chính là tình yêu đến tiêu diệt hận thù trong thế giới của chúng ta. Ngài chính là sự sống làm khởi sinh một sự sống mới tiêu diệt sự chết.

Có một điều nghịch lý rất lạ thường, đó là: Thiên Chúa là Đấng cao cả, vĩ đại, là Đấng vô biên, thế nhưng Ngài lại không đến trong cung điện ngọc ngà. Ngài không là một người giàu có, cao sang. Ngài không có địa vị, chức quyền trong xã hội. Nhưng, trái lại, Chúa Giêsu là Thiên Chúa, Ngài đã đến với chúng ta trong thân phận một em bé, trong thân phận một trẻ sơ sinh bọc tã nằm trong máng cỏ. Cha mẹ nghèo quá, không có tiền để trú trong quán trọ nhưng phải vào sinh con trong một hang thú vật. Tuy nhiên, chính trong cảnh tối tăm nghèo hèn ấy, khi Hài Nhi Giêsu sinh ra thì đã có tiếng Thiên sứ ca hát:

“Vinh danh Thiên Chúa trên trời
Bình an dưới đất cho loài người Chúa thương”


Các thiên sứ ca hát, và hôm nay, cả chúng ta cũng ca hát. Từ lúc bắt đầu Diễn nguyện Ca Mừng Chúa Giáng Sinh cho tới giờ chúng ta đã ca hát, chúc tụng ngợi khen Thiên Chúa. Hát mừng Con Thiên Chúa Giáng Sinh làm người. Chúng ta ca hát bởi vì chúng ta ngỡ ngàng và ngạc nhiên. Ngỡ ngàng và ngạc nhiên là bởi vì, chúng ta không hiểu được tại làm sao mà Thiên Chúa lại trở nên một con người giống như chúng ta. Như lời Thánh vịnh đã hát:

“Con người là chi mà Chúa cần nhớ đến
Phàm nhân là gì mà Chúa phải bận tâm” (Tv 8,5)


Chúng ta ngạc nhiên và ngỡ ngàng, bởi vì “Tại sao Thiên Chúa lại chọn một đường lối như vậy?”; “Tại sao Thiên Chúa lại trở nên một con người?”. Cứ theo logic bình thường thì Thiên Chúa ngự trên trời cao. Ngài là Đấng quyền năng và vinh quang và để cứu độ chúng ta thì Thiên Chúa cứ ở trên cao, chỉ cần dùng quyền năng, nói một lời là chúng ta được cứu độ. Nhưng mà Thiên Chúa không làm như vậy. Đường lối của Thiên Chúa hoàn toàn mới mẻ và bất ngờ. Thiên Chúa đã đi vào trong lịch sử của nhân loại, đã đi vào thế giới con người của chúng ta. Ngài đã chọn làm người như chúng ta; sống trong thân phận con người như chúng ta; tất cả mọi sự như chính ta, chỉ trừ không có tội lỗi. Tại sao vậy?

-Thưa: bởi vì con người là cao cả;
-Thưa: bởi vì con người được dựng nên giống hình ảnh của Thiên Chúa.

Phẩm giá của con người chúng ta hết sức là cao cả, đến độ đã được Thiên Chúa chọn và chia sẻ kiếp sống con người với chúng ta và Ngài đã đến để đồng sinh mệnh với chúng ta. Thiên Chúa làm người và hơn nữa lại là một hài nhi bé nhỏ. Ngài đến gần gũi với mọi người và mọi người đều có thể đến gặp Chúa.

Đêm nay, chính Thiên Chúa, Đấng Cứu độ đã sinh ra. Nhưng rất là bi đát, là bởi vì không có chỗ cho người trong quán trọ. Phải, đúng như vậy, không một ai trong thế giới giàu có đã gặp được Chúa. Không một ai trong những bậc tiến sĩ, lề luật, những bậc trí thức ngày xưa đã gặp được Chúa. Không một ai trong địa vị quyền bính đã nhận ra Chúa. Các quán trọ, các hotel, những đô thị phồn hoa, những nhà hàng, vũ trường, những đường phố... ở đó người ta đang vui chơi và vì vậy người ta không gặp được Chúa. Người ta đang say sưa với hạnh phúc giả tạo mà họ đang có. Cho nên, họ đã không gặp được Đấng Cứu Độ. Người ta mừng Noel mà lại không có Chúa. Chỉ có các mục đồng, những người chăn chiên nghèo hèn, những con người đang lao động trong đêm khuya. Chính họ đã gặp được Chúa. Và từ nay thì những người nghèo không còn phải tủi hổ nữa, vì đã được Chúa chọn. Người nghèo là người có phúc vì họ có khả năng để nhận ra Chúa. Phúc Âm mãi mãi nhắc đến những trẻ em chăn chiên đang lao động trong đêm khuya này. Và vì thế, chúng ta cần phải trở nên bé nhỏ, khiêm nhường thì mới có thể nhận ra hài nhi trong máng cỏ là chính Thiên Chúa.

Thưa anh chị em,

Khi chúng ta đón nhận Chúa Giêsu, thì đồng thời chúng ta cũng nhận ra rằng, sự cao cả của con người, không hệ tại ở những gì mình có; không hệ tại ở tiền bạc, địa vị ở kiến thức, ở bằng cấp; không hệ tại ở dáng vẻ đep đẽ ở bên ngoài. Sự giàu có, sự lớn lao bên ngoài nhiều khi đã che dấu cái sự tầm thường của chúng ta. Trái lại, khi chúng ta gặp Chúa, chúng ta sẽ hiểu rằng, sự cao cả vĩ đại của con người là ở chỗ chúng ta được Thiên Chúa yêu thương, ở chỗ chúng ta gặp được Thiên Chúa là lẽ sống là cùng đích của mình.

Trong đêm nay, khi chúng ta nhìn ngắm Hài Nhi Giêsu nằm trong máng cỏ, nhìn ngắm Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa làm người. Làm sao chúng ta lại không nhớ tới những người nghèo đang sống trong các khu ổ chuột, hay là sống dưới gầm cầu, hoặc là bên cạnh các bãi rác hôi hám ?. Làm sao chúng ta lại không thể nhớ tới những người nghèo đang bị bóc lột, áp bức, chà đạp một cách bất công? Làm sao chúng ta, trong đêm nay, lại không nhớ tới những người bị xua đuổi và loại trừ đang lang thang khắp đó đây, không một mái nhà để dừng chân. Phải, chúng ta không được phép quên những người nghèo trên trái đất:

-Chúng ta không quên được những bệnh nhân đang bị lây lất trong vệ đường, bị cuộc đời tẩy chay vì người ta sợ bị lây nhiễm;
-Chúng ta nhớ tới những anh chị em khuyết tật, những người cụt tay cụt chân, những người bị bệnh thiểu não;
-Chúng ta không thể quên được những anh chị em đang phải lao động, lam lũ trong rừng sâu, dưới hầm mỏ, lầm lũi, lặng lẽ bước đi dưới đêm khuya;
-Chúng ta nhớ tới tất cả những người làm nghề – mà bị mọi người coi là thấp kém – bị khinh thường, những anh chị em đang dọn vệ sinh, rác rưởi sau khi những người giàu no nê thừa mứa;
-Chúng ta nhớ tới tất cả các trẻ em còn đang trong bụng mẹ, những con người đã bị giết trước khi chào đời. Người ta nói rằng, trên đất Việt Nam này, chỉ 6 giây thôi, vâng, chỉ 6 giây thì một thai nhi đã bị giết chết trên mảnh đất của chúng ta.

Phải, thưa anh chị em, chúng ta ngắm nhìn Hài Nhi Giêsu trong máng cỏ, chúng ta nhớ tới tất cả những anh chị em ấy. Khi chúng ta tôn thờ Chúa Giêsu nằm trong máng cỏ thì chính Thiên Chúa cũng tập cho chúng ta biết yêu mến con người. Người nào tin vào Chúa Giêsu thì đồng thời cũng biết yêu mến con người. Chính niềm tin vào Chúa Giêsu đã dạy cho chúng ta biết tôn trọng phẩm giá của con người.

Tin vào Chúa Giêsu không phải là một liều thuốc phiện ru ngủ chúng ta. Không phải làm chúng ta xa rời thế giới. Nhưng tin vào Chúa Giêsu, đó chính là một mái trường để dạy con người biết yêu mến con người; dạy cho con người biết tôn trọng con người, biết dấn thân phục vụ để con người được sống và sống đúng phẩm giá cao cả và đích thực của mình. Kitô giáo dạy cho chúng ta nhận ra những con người ấy, cho dù là những người khuyết tật, cho dù chỉ là một bào thai, nhưng tất cả họ là những con người, dù bên ngoài họ có thể bé nhỏ và tầm thường, nhưng đó là những con người, những con người cao cả và vĩ đại.

Trong thế giới hôm nay, chúng ta thấy, con người đang tâm giết chết con người, Con người đang là bóc lột, áp bức lẫn nhau một cách tàn nhẫn. Con người xua đuổi nhau, chà đạp nhau và loại trừ nhau một cách không thương tiếc. Chúng ta mong muốn xây dựng một thế giới an bình và hạnh phúc. Nhưng, thưa anh chị em, bao lâu chúng ta không biết tôn trọng phẩm giá con người thì kết quả chỉ là bóc lột và lợi dụng. Bao lâu chúng ta chưa biết đối xử với nhau bằng tình thương và chân lý thì cái thế giới an bình và hạnh phúc mà chúng ta vẫn mong ước sẽ không bao giờ đến. Sứ điệp mà ngày Lễ Giáng Sinh hôm nay muốn gửi tất cả mọi người, anh chị em tín hữu cũng như tất cả mọi người thành tâm thiện chí ở trên thế giới này, đó là: Phẩm giá con người chúng ta rất cao cả. Con người là hình ảnh của Thiên Chúa, con người đáng tôn trọng và đáng yêu mến. Thế giới này chỉ an bình và hạnh phúc khi con người biết tôn trọng con người. Chỉ an bình và hạnh phúc khi con người biết yêu mến con người. Vậy thì chính Chúa Giêsu hôm nay đến với chúng ta. Ngài đến để đổi mới thế giới của chúng ta. Chúa Giêsu đã làm người và làm một con người nghèo hèn bé nhỏ để con người của chúng ta được sống và được sống viên mãn. Để đổi mới thế giới của chúng ta, Chúa Giêsu đã không làm một cuộc cách mạng bằng bạo lực, nhưng mà Ngài đã thắp lên ngọn đuốc ánh sáng của chân lý, và đã đốt lên ngọn lửa của tình yêu. Ánh sáng và tình yêu ấy vẫn tiếp tục bừng lên trong thế giới của chúng ta.

Anh chị em thân mến,

Tôi xin cầu chúc cho tất cả mọi người trong đêm nay cảm nhận được ánh sáng của Chúa Giêsu, cảm nhận được tình yêu của Chúa Giêsu. Anh chị em hãy để cho ánh sáng và tình yêu ấy bừng lên trong cuộc đời của mình. Anh chị em đừng dập tắt ánh sáng và tình yêu ấy. Trong niềm vui của đêm Giáng Sinh, tôi xin cầu chúc một Giáng Sinh an bình, vui tươi và đầy tràn ân phúc của Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ loài người đến với từng gia đình, từng cộng đoàn trong anh chị em.

Xin chúc mừng Giáng Sinh. Amen.