(Lễ Giáng Sinh)
Cùng với muôn lòng, muôn người trên khắp thế giới vui mừng và cùng với mọi tín hữu Kitô phấn khởi kỷ niệm một sự kiện vĩ đại cách đây hơn hai ngàn năm: Thiên Chúa giáng sinh làm người. Quả thật, ngày lễ Noel, lễ Chúa Giáng Sinh đã trở thành dịp để con người hân hoan và nhất là để tình người nở hoa. Biết bao cánh thiệp, biết bao gói quà, tặng vật được người người trao cho nhau, trao cho người thân, trao cho các trẻ thơ và đặc biệt trao cho những người khốn khổ. Rất, rất nhiều người tình nguyện vào vai ông già tuyết, ông già Noel để đem niềm vui và quà tặng cho các trẻ em dịp này dù rằng trong số họ vẫn có đó nhiều người không biết Đấng giáng sinh là ai. Thống kê cho biết năm 2005 Trung Quốc là nước sản xuất gần 2/3 số hàng hoá phục vụ dịp Noel cho các nước trên thế giới như các cây thông, ruy băng, kim tuyến, trang phục ông già Noel… và một trong những trung tâm sản xuất lớn đó là khu công nghiệp Thẩm Quyến thế mà ở đó có rất nhiều người vẫn không biết Noel nghĩa là gì. Nói gì cho xa, ngay trên quê hương đất Việt chúng ta, vào cái đêm nay, vào cái dịp trọng đại này thì số người vui chơi, đi thưởng ngoạn Noel nhiều nhất là anh em lương dân, bà con khác đạo. Thật vậy con số trên dưới 7% tín hữu Công giáo cùng với anh chị em Tin Lành trên mảnh đất chữ S này chỉ là thiểu số. Thế nhưng, ngay số người khiêm tốn này, ngoài việc tham dự Thánh Lễ hoặc cử hành Phụng Vụ thì việc mừng Lễ Chúa Giáng Sinh phải chăng chỉ dừng lại ở chỗ tiệc tùng, vui chơi, tặng quà như bao anh chị em chưa hoặc không có niềm tin vào Thiên Chúa? Niềm vui nào rồi cũng sẽ qua. Lễ hội nào rồi cũng chấm dứt. Việc mừng mầu nhiệm Chúa giáng sinh sẽ chẳng để lại dư âm gì nơi chúng ta nếu như ta không cảm một chút nào về ý nghĩa của sự kiện trọng đại này, sự kiện Thiên Chúa làm người. Hôm nay xin chia sẻ một thoáng suy tư về mầu nhiệm cao cả này.
Vũ trụ vạn vật, trong niềm tin của chúng ta, dưới ánh sáng của Lời Chúa mạc khải, đó là công trình do Chúa tạo thành vì yêu thương. Thiên Chúa yêu thương muốn thông chia hạnh phúc và vinh quang của Ngài nên đã tạo dựng vũ trụ vạn vật từ hư vô và loài người là loài cao trọng nhất trong các loài thụ tạo hữu hình. Công cuộc sáng tạo của Thiên Chúa lên đến đỉnh cao với mầu nhiệm Thiên Chúa làm người. Như thế, Chúa làm người để giúp chúng ta biết cách sống như là tạo vật cao cả nhất trong các loài được tạo thành. Chúa làm người để chúng ta biết sống ý nghĩa cao cả của phận người.
Nhìn vào máng cỏ, nhìn vào hang đá thời nay với đèn điện đủ màu muôn sắc, với các đồ trang trí lộng lẫy khiến ta khó hình dung cảnh Chúa Giáng sinh năm xưa. Một Hài nhi bé bỏng bọc trong khăn, nằm trong máng cỏ nghèo hèn giữa cánh đồng vắng lạnh. Đôi tay Hài nhi mở ra như thầm xin sự gì đây? Một nội dung của chương trình “chiếc nón kỳ diệu” đã từng chiếu trên vô tuyến truyền hình đài VTV3 với ô chữ được gợi ý: “Đây là một trong những quyền căn bản của con người”. Ô chữ đã được mở ra với dự đoán đúng của người tham dự cũng như của nhiều người theo dỏi màn hình vô tuyến đó là “Quyền mưu cầu hạnh phúc”. Thật vậy, Thiên Chúa dựng nên con người để cho con người được thông phần hạnh phúc của Ngài. Vì thế mọi người đều có quyền và được quyền mưu cầu hạnh phúc. Không một ai, không một tập thể xã hội chính trị nào có thể làm hạn chế hay tước đi khỏi bất cứ một ai cái quyền căn bản này.
Để có hạnh phúc thì trước hết con người phải được sống. Quyền được sống, được làm người, được chào đời cũng là một quyền quan trọng không kém. Dù hai Đấng Maria – Giuse phải long đong vì đường sá xa xôi của quảng hành trình từ Nadarét về Bêlem để kê khai nhân hộ khẩu, dù các vị phải chịu sự hất hủi của các quán trọ khinh người nghèo thì Hài Nhi Giêsu cũng đã chào đời để làm người. Chúa làm người nhắc bảo chúng ta và mọi chính thể xã hội rằng ta không được phép tước đi quyền sống của bất cứ ai dù đó là một bào thai dị tật, dù đó là một bệnh nhân nan y. Xin Chúa Hài nhi thức tỉnh lòng người dân Việt chúng ta khi mà thông tin báo chí cho chúng ta hay rằng tại các bệnh viện công ở những thành phố lớn nước nhà chúng ta hằng năm có trên hàng trăm ngàn thai nhi bị mẹ cha hay người nhà hay xã hội tước đi quyền sống, không cho chào đời mà trong số những người vô tâm và nhẫn tâm ấy lại có không ít những người mẹ với tuổi đời ở tầm “ăn chưa no lo chưa tới”. Đôi tay Hài Nhi Giêsu vẫn luôn mở ra đó xin chúng ta hãy để cho con người, cho các thai nhi có quyền sống, có quyền chào đời. Đôi tay Hai Nhi Giêsu vẫn còn mở ra để xin chúng ta, xin các nhà cầm quyền biết bảo vệ sự sống, biết xây dựng một nền văn minh tình thương.
Để mưu cầu hạnh phúc thì con người cần được giáo dục. Đây là một nét căn bản giúp con người không chỉ khác mà còn cao cả hơn các loài vật. Trước sự kiện đội tuyển bóng đá U23 Việt Nam chúng ta một thời đã qua, với sự suy đồi đạo đức của các chàng trai trẻ như Văn Quyến, Quốc Vượng, Quốc Anh…chỉ vì đồng tiền đã đành bán rẻ danh dự quê hương, tổ quốc, thì nhiều người có tâm huyết với tương lai dân tộc đã lên tiếng cảnh báo rằng chúng ta đã quá lo rèn luyện tài năng mà bỏ quên giáo dục nhân cách đạo đức cho con em chúng ta. Nhiều clip học sinh nữ “xử” nhau cách tàn bạo trên mạng lưới thông tin đã làm nhiều người có lương tri lo lắng về nền giáo dục nước nhà. Quả thật đang có nhiều bất cập trong cách hành xữ của chúng ta, nhất là những người có trách nhiệm giáo dục. Vào dịp cuối năm, chúng ta vốn ít nhiều quen thân với chương trình nối vòng tay lớn, một chương trình rất đượm thắm tình người do Ủy Ban Mặt Trận Tổ Quốc thực hiện, vì người nghèo trong đất nước chúng ta. Tôi nhớ không lầm nỗ lực của UBMT cùng với đài truyền hình TW vào cuối năm 2005 đã gặt hái kết quả chưa tới hai tỷ đồng. Nếu số người nghèo là 12% theo thống kê của cơ quan Nhà Nước thì cả nước có gần hai triệu hộ nghèo. Chưa tới hai tỷ đồng dành cho hai triệu gia đình nghèo, thì mỗi hộ được hưởng bao nhiêu? Thật không khó để làm con tính chia để thấy mỗi hộ chỉ được chia sẻ khoảng trên dưới một ngàn đồng và dĩ nhiên với điều kiện không bị cắt xén. Mỗi gia đình nghèo được hưởng một nghìn đồng của chương trình nối vòng tay lớn, thế mà trong khi đó, để có một chút vinh quang trên đấu trường Seagame thì cũng vào năm ấy, năm 2005, người ta lại hứa thưởng cho đội bóng đá nam U 23 số tiên 2.3 tỷ nếu đoạt huy chương bạc và nếu đoạt huy chương vàng thì 6 tỷ 2. Một cách nào đó chúng ta vô tình làm cho các tuyển thủ bị loá mắt bởi tiền bạc. Không phải một sớm một chiều các chàng trai trẻ sa ngã trước sức mạnh của đồng tiền mà phải nhìn nhận rằng trước đó đã có một quá trình thiếu vắng sự giáo dục cách chuẩn mực từ gia đình đến xã hội. Một chủ quán nước bên cạnh sân Vinh nhận định rằng chuyện các cầu thủ Sông Lam Nghệ An bị bắt không là bất ngờ với những người dân thành Vinh vì họ mới tí tuổi đầu đã nhuốm phải thói ăn chơi, cờ bạc… (báo Tuổi trẻ ngày Thứ Bảy 24-12-2005 trang 14 ).
Để có hạnh phúc thì con người sinh ra cũng cần có một xã hội đầy tràn công lý và hoà bình và dĩ nhiên không thể thiếu dân chủ và văn minh. Việc Hài nhi Giêsu trong dạ mẹ về quê khai nhân hộ khẩu gợi cho chúng ta ý tưởng này. Con người là con vật có tính xã hội. Đã là xã hội thì phải có nề nếp, quy củ, luật lệ. Một xã hội mà lề luật nghiêm minh, công bình thì các thành viên sẽ an bình sinh sống. Một quốc gia mà có văn minh, dân chủ thì đời sống của nhân dân sẽ thái hoà thịnh vượng. Nhiều người có lòng với vận mệnh quốc gia dân tộc trong những ngày qua trên các diễn đàn lớn nhỏ đã thiết tha mời gọi những người đang nắm trọng trách lớn trong xã hội tích cực làm trong sạch hoá môi trường sống, công khai, dân chủ hoá các chính sách, công bằng hoá hoá các luật lệ… trong mọi lãnh vực của cuộc sống. ….
Mừng Chúa giáng sinh, chúng ta không chỉ cầu mong mà còn phải tích cực góp phần làm cho xã hội chúng ta ngày càng thêm công minh trong một nền dân chủ pháp trị. Đức cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô đệ nhị khẳng định: “sẽ chẳng có hoà bình nếu không có công lý”. Sẽ chẳng có công lý nếu không có sự thật. Và chính Đức Kitô Giêsu trước toà án Philatô đã mạnh mẽ tuyên bố Ngài xuống thế gian này là để làm chứng cho sự thật. Chính sự thật sẽ giải phóng nhân loại chúng ta đúng hơn là sẽ đem lại cho chúng ta hạnh phúc đích thực.
Quý ông bà anh chị em thân mến. Chúa đến thế gian là để ban hạnh phúc cho nhân loại chúng ta. Mừng lễ kỷ niệm mầu nhiệm Chúa giáng sinh hôm nay, thật là đẹp khi mỗi người chúng ta tích cực góp với Chúa một tay để mưu cầu hạnh phúc cho bản thân và tha nhân, một niềm hạnh phúc khởi đi từ quyền được sống, được giáo dục và được sống trong một môi trường, xã hội trong lành đầy tràn công lý và tình thương, đầy tràn văn minh và sự thật. Hạnh phúc ấy không phải là sự gì để chiếm hữu nhưng là điều phải xây dựng. Nỗ lực mưu cầu hạnh phúc cho tha nhân là phương thế xây dựng hạnh phúc cho bản thân vì chính khi trao ban là lúc ta lãnh nhận.
Cùng với muôn lòng, muôn người trên khắp thế giới vui mừng và cùng với mọi tín hữu Kitô phấn khởi kỷ niệm một sự kiện vĩ đại cách đây hơn hai ngàn năm: Thiên Chúa giáng sinh làm người. Quả thật, ngày lễ Noel, lễ Chúa Giáng Sinh đã trở thành dịp để con người hân hoan và nhất là để tình người nở hoa. Biết bao cánh thiệp, biết bao gói quà, tặng vật được người người trao cho nhau, trao cho người thân, trao cho các trẻ thơ và đặc biệt trao cho những người khốn khổ. Rất, rất nhiều người tình nguyện vào vai ông già tuyết, ông già Noel để đem niềm vui và quà tặng cho các trẻ em dịp này dù rằng trong số họ vẫn có đó nhiều người không biết Đấng giáng sinh là ai. Thống kê cho biết năm 2005 Trung Quốc là nước sản xuất gần 2/3 số hàng hoá phục vụ dịp Noel cho các nước trên thế giới như các cây thông, ruy băng, kim tuyến, trang phục ông già Noel… và một trong những trung tâm sản xuất lớn đó là khu công nghiệp Thẩm Quyến thế mà ở đó có rất nhiều người vẫn không biết Noel nghĩa là gì. Nói gì cho xa, ngay trên quê hương đất Việt chúng ta, vào cái đêm nay, vào cái dịp trọng đại này thì số người vui chơi, đi thưởng ngoạn Noel nhiều nhất là anh em lương dân, bà con khác đạo. Thật vậy con số trên dưới 7% tín hữu Công giáo cùng với anh chị em Tin Lành trên mảnh đất chữ S này chỉ là thiểu số. Thế nhưng, ngay số người khiêm tốn này, ngoài việc tham dự Thánh Lễ hoặc cử hành Phụng Vụ thì việc mừng Lễ Chúa Giáng Sinh phải chăng chỉ dừng lại ở chỗ tiệc tùng, vui chơi, tặng quà như bao anh chị em chưa hoặc không có niềm tin vào Thiên Chúa? Niềm vui nào rồi cũng sẽ qua. Lễ hội nào rồi cũng chấm dứt. Việc mừng mầu nhiệm Chúa giáng sinh sẽ chẳng để lại dư âm gì nơi chúng ta nếu như ta không cảm một chút nào về ý nghĩa của sự kiện trọng đại này, sự kiện Thiên Chúa làm người. Hôm nay xin chia sẻ một thoáng suy tư về mầu nhiệm cao cả này.
Vũ trụ vạn vật, trong niềm tin của chúng ta, dưới ánh sáng của Lời Chúa mạc khải, đó là công trình do Chúa tạo thành vì yêu thương. Thiên Chúa yêu thương muốn thông chia hạnh phúc và vinh quang của Ngài nên đã tạo dựng vũ trụ vạn vật từ hư vô và loài người là loài cao trọng nhất trong các loài thụ tạo hữu hình. Công cuộc sáng tạo của Thiên Chúa lên đến đỉnh cao với mầu nhiệm Thiên Chúa làm người. Như thế, Chúa làm người để giúp chúng ta biết cách sống như là tạo vật cao cả nhất trong các loài được tạo thành. Chúa làm người để chúng ta biết sống ý nghĩa cao cả của phận người.
Nhìn vào máng cỏ, nhìn vào hang đá thời nay với đèn điện đủ màu muôn sắc, với các đồ trang trí lộng lẫy khiến ta khó hình dung cảnh Chúa Giáng sinh năm xưa. Một Hài nhi bé bỏng bọc trong khăn, nằm trong máng cỏ nghèo hèn giữa cánh đồng vắng lạnh. Đôi tay Hài nhi mở ra như thầm xin sự gì đây? Một nội dung của chương trình “chiếc nón kỳ diệu” đã từng chiếu trên vô tuyến truyền hình đài VTV3 với ô chữ được gợi ý: “Đây là một trong những quyền căn bản của con người”. Ô chữ đã được mở ra với dự đoán đúng của người tham dự cũng như của nhiều người theo dỏi màn hình vô tuyến đó là “Quyền mưu cầu hạnh phúc”. Thật vậy, Thiên Chúa dựng nên con người để cho con người được thông phần hạnh phúc của Ngài. Vì thế mọi người đều có quyền và được quyền mưu cầu hạnh phúc. Không một ai, không một tập thể xã hội chính trị nào có thể làm hạn chế hay tước đi khỏi bất cứ một ai cái quyền căn bản này.
Để có hạnh phúc thì trước hết con người phải được sống. Quyền được sống, được làm người, được chào đời cũng là một quyền quan trọng không kém. Dù hai Đấng Maria – Giuse phải long đong vì đường sá xa xôi của quảng hành trình từ Nadarét về Bêlem để kê khai nhân hộ khẩu, dù các vị phải chịu sự hất hủi của các quán trọ khinh người nghèo thì Hài Nhi Giêsu cũng đã chào đời để làm người. Chúa làm người nhắc bảo chúng ta và mọi chính thể xã hội rằng ta không được phép tước đi quyền sống của bất cứ ai dù đó là một bào thai dị tật, dù đó là một bệnh nhân nan y. Xin Chúa Hài nhi thức tỉnh lòng người dân Việt chúng ta khi mà thông tin báo chí cho chúng ta hay rằng tại các bệnh viện công ở những thành phố lớn nước nhà chúng ta hằng năm có trên hàng trăm ngàn thai nhi bị mẹ cha hay người nhà hay xã hội tước đi quyền sống, không cho chào đời mà trong số những người vô tâm và nhẫn tâm ấy lại có không ít những người mẹ với tuổi đời ở tầm “ăn chưa no lo chưa tới”. Đôi tay Hài Nhi Giêsu vẫn luôn mở ra đó xin chúng ta hãy để cho con người, cho các thai nhi có quyền sống, có quyền chào đời. Đôi tay Hai Nhi Giêsu vẫn còn mở ra để xin chúng ta, xin các nhà cầm quyền biết bảo vệ sự sống, biết xây dựng một nền văn minh tình thương.
Để mưu cầu hạnh phúc thì con người cần được giáo dục. Đây là một nét căn bản giúp con người không chỉ khác mà còn cao cả hơn các loài vật. Trước sự kiện đội tuyển bóng đá U23 Việt Nam chúng ta một thời đã qua, với sự suy đồi đạo đức của các chàng trai trẻ như Văn Quyến, Quốc Vượng, Quốc Anh…chỉ vì đồng tiền đã đành bán rẻ danh dự quê hương, tổ quốc, thì nhiều người có tâm huyết với tương lai dân tộc đã lên tiếng cảnh báo rằng chúng ta đã quá lo rèn luyện tài năng mà bỏ quên giáo dục nhân cách đạo đức cho con em chúng ta. Nhiều clip học sinh nữ “xử” nhau cách tàn bạo trên mạng lưới thông tin đã làm nhiều người có lương tri lo lắng về nền giáo dục nước nhà. Quả thật đang có nhiều bất cập trong cách hành xữ của chúng ta, nhất là những người có trách nhiệm giáo dục. Vào dịp cuối năm, chúng ta vốn ít nhiều quen thân với chương trình nối vòng tay lớn, một chương trình rất đượm thắm tình người do Ủy Ban Mặt Trận Tổ Quốc thực hiện, vì người nghèo trong đất nước chúng ta. Tôi nhớ không lầm nỗ lực của UBMT cùng với đài truyền hình TW vào cuối năm 2005 đã gặt hái kết quả chưa tới hai tỷ đồng. Nếu số người nghèo là 12% theo thống kê của cơ quan Nhà Nước thì cả nước có gần hai triệu hộ nghèo. Chưa tới hai tỷ đồng dành cho hai triệu gia đình nghèo, thì mỗi hộ được hưởng bao nhiêu? Thật không khó để làm con tính chia để thấy mỗi hộ chỉ được chia sẻ khoảng trên dưới một ngàn đồng và dĩ nhiên với điều kiện không bị cắt xén. Mỗi gia đình nghèo được hưởng một nghìn đồng của chương trình nối vòng tay lớn, thế mà trong khi đó, để có một chút vinh quang trên đấu trường Seagame thì cũng vào năm ấy, năm 2005, người ta lại hứa thưởng cho đội bóng đá nam U 23 số tiên 2.3 tỷ nếu đoạt huy chương bạc và nếu đoạt huy chương vàng thì 6 tỷ 2. Một cách nào đó chúng ta vô tình làm cho các tuyển thủ bị loá mắt bởi tiền bạc. Không phải một sớm một chiều các chàng trai trẻ sa ngã trước sức mạnh của đồng tiền mà phải nhìn nhận rằng trước đó đã có một quá trình thiếu vắng sự giáo dục cách chuẩn mực từ gia đình đến xã hội. Một chủ quán nước bên cạnh sân Vinh nhận định rằng chuyện các cầu thủ Sông Lam Nghệ An bị bắt không là bất ngờ với những người dân thành Vinh vì họ mới tí tuổi đầu đã nhuốm phải thói ăn chơi, cờ bạc… (báo Tuổi trẻ ngày Thứ Bảy 24-12-2005 trang 14 ).
Để có hạnh phúc thì con người sinh ra cũng cần có một xã hội đầy tràn công lý và hoà bình và dĩ nhiên không thể thiếu dân chủ và văn minh. Việc Hài nhi Giêsu trong dạ mẹ về quê khai nhân hộ khẩu gợi cho chúng ta ý tưởng này. Con người là con vật có tính xã hội. Đã là xã hội thì phải có nề nếp, quy củ, luật lệ. Một xã hội mà lề luật nghiêm minh, công bình thì các thành viên sẽ an bình sinh sống. Một quốc gia mà có văn minh, dân chủ thì đời sống của nhân dân sẽ thái hoà thịnh vượng. Nhiều người có lòng với vận mệnh quốc gia dân tộc trong những ngày qua trên các diễn đàn lớn nhỏ đã thiết tha mời gọi những người đang nắm trọng trách lớn trong xã hội tích cực làm trong sạch hoá môi trường sống, công khai, dân chủ hoá các chính sách, công bằng hoá hoá các luật lệ… trong mọi lãnh vực của cuộc sống. ….
Mừng Chúa giáng sinh, chúng ta không chỉ cầu mong mà còn phải tích cực góp phần làm cho xã hội chúng ta ngày càng thêm công minh trong một nền dân chủ pháp trị. Đức cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô đệ nhị khẳng định: “sẽ chẳng có hoà bình nếu không có công lý”. Sẽ chẳng có công lý nếu không có sự thật. Và chính Đức Kitô Giêsu trước toà án Philatô đã mạnh mẽ tuyên bố Ngài xuống thế gian này là để làm chứng cho sự thật. Chính sự thật sẽ giải phóng nhân loại chúng ta đúng hơn là sẽ đem lại cho chúng ta hạnh phúc đích thực.
Quý ông bà anh chị em thân mến. Chúa đến thế gian là để ban hạnh phúc cho nhân loại chúng ta. Mừng lễ kỷ niệm mầu nhiệm Chúa giáng sinh hôm nay, thật là đẹp khi mỗi người chúng ta tích cực góp với Chúa một tay để mưu cầu hạnh phúc cho bản thân và tha nhân, một niềm hạnh phúc khởi đi từ quyền được sống, được giáo dục và được sống trong một môi trường, xã hội trong lành đầy tràn công lý và tình thương, đầy tràn văn minh và sự thật. Hạnh phúc ấy không phải là sự gì để chiếm hữu nhưng là điều phải xây dựng. Nỗ lực mưu cầu hạnh phúc cho tha nhân là phương thế xây dựng hạnh phúc cho bản thân vì chính khi trao ban là lúc ta lãnh nhận.