CHÚA NHẬT 18 THƯỜNG NIÊN, năm C

Lc 12, 13-21

Đọc Tin Mừng Chúa nhật 18 thường niên, năm C và hai bài đọc Chúa nhật này, chúng ta như bị cuốn hút vào câu chuyện xem ra rất dí dỏm nhưng cũng đầy bi hài bởi vì ai khôn thì sống ai dại thì chết. Đó là cái thường tình của con người, của loài người. Tin Mừng và hai bài đọc Chúa nhật hôm nay nhằm loan báo cho mỗi người, cho chúng ta sứ điệp của Chúa Giêsu: ” Hãy dùng của cải Chúa ban ở đời này mà giàu trước mặt Thiên Chúa “.

Thường con người sinh ra và lớn lên ở trần thế này, luôn ước mong cho mình được giàu sang phú quí, mà nếu không thể sang giàu thì ít nhất cũng phải có của ăn của để. Đây là mong ước chính đáng của con người. Của cải quí hóa thực và cần thiết thực nhưng con người đâu phải chỉ thuần nhất có của cải, vật chất. Của cải đâu là cứu cánh của con người. Lý luận và suy nghĩ ấy, quả rất phù hợp với những người có lòng tin. Bởi vì, người có đức tin là người: ” tìm Nước Thiên Chúa trước, còn những sự khác Ngài sẽ ban cho “.

Con người nằm trong bàn tay của Chúa và dưới sự quan phòng, che chở của Ngài. Những dụ ngôn, ví dụ như con chim sẻ, hoa huệ ngoài đồng, sợi tóc trên đầu là những bằng chứng về sự quan phòng của Chúa. Đồng tiền, của cải, giầu có quí thật vì tất cả đều do Thiên Chúa quan phòng, ban cho. Tuy nhiên, ham tiền ham của đến nỗi không thể nhìn xa hơn cái kho lẫm của mình thì thật là ngu đần giống như người ngu xây nhà trên cát. Vâng, trước mặt Thiên Chúa, Đấng vô cùng quyền năng và thánh thiện, con người chỉ là thụ tạo nghèo hèn, khốn khổ mà thôi. Nên, dù con người có xây được biết bao nhiêu kho lẫm, bao nhiêu két sắt, bao nhiêu tài khoản ở biết bao ngân hàng, bao nhiêu công ty, bao nhiêu cửa tiệm, trước mặt Thiên Chúa tất cả chỉ là con số không.

Con người chỉ có thể làm giàu trước mặt Thiên Chúa khi họ biết chia sẻ, biết cảm thông và quảng đại với những người nghèo, những kẻ khốn cùng, nhỏ bé, những kẻ tay trắng, tay không trước mặt Thiên Chúa. Lời Chúa phán trong Lc 12, 33 thật đanh thép, rõ ràng và khẩn trương: ” Hãy bán của cải mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy túi tiền chẳng bao giờ hư nát, một kho tàng không thể hụt hao ở trên trời, nơi trộm cắp không thể lui tới, mối mọt cũng không thể đục khoét được “.

Người khôn là người biết tích trữ của cải thiêng liêng, kho tàng thiêng liêng không thể mất mát, không sợ trộm cướp lấy mất.Thực tế, người nghèo là kẻ bị bóc lột và người giàu như được Chúa Giêsu nói tới trong đoạn Tin Mừng hôm nay là người quản lý tệ hại đã đánh cắp phần ăn của người nghèo. Cái trớ trêu là ông đã ích kỷ, ham ăn đến nỗi không để rơi một miểng bán vụn xuống bàn, chỉ có con chó đến liếm những chỗ ghẻ lở của người ăn xin…Đó là bi kịch của đời người. Chúa đã dùng ngôn từ” Đồ dại “.

Đồ dại là người không hiểu đời sống có hai phần: phần xác và tâm linh. Cuộc sống của con người sẽ chấm dứt khi họ nhắm mắt xuôi tay và không thể đem theo được bất cứ sự gì:” Đó là điều xẩy đến với kẻ thu tích của cải cho mình thay vì làm giàu trước nhan Thiên Chúa “. Kinh Thánh cho chúng ta hiểu rõ ngôn từ “Dại khờ “ chính là kẻ lãng quên Thiên Chúa.

Thiên Chúa trao ban cho con người vốn liếng, người hai nén, người ba, người năm nén,người một nén,con người phải làm lợi cho Thiên Chúa. Nếu lười biếng, ích kỷ đem chôn dấu nén bạc Chúa trao, người đó sẽ bị Chúa lấy hết để trao cho người khác…Chúa thật công bằng. Con người phải hiểu, phải có tấm lòng đạo đức, thánh thiện mới biết thật sự chia sẻ là quan trọng thế nào ? Con người sẽ chẳng giữ được gì, đem theo đi được gì những của cải, sự giàu sang phú quí mà mình đã gầy dựng. Hãy nhớ lời Chúa dạy: ” Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai ?”( Lc 12, 20 ).

Lạy Chúa, Chúa đã trao ban cho chúng con của cải trần gian để nuôi sống chúng con, xin tăng thêm đức tin cho chúng con để chúng con luôn biết sẵn sàng chia sẻ của cải cho những kẻ khó nghèo, túng cực. Amen.