Cuộc đời của Cha tôi hết sức đơn giản đến độ giản đơn để viết về người.

Hơn chục năm về trước, từ xa về chịu tang người Bác ruột cũng là bõ đỡ đầu rửa tội của tôi tại nhà thờ thánh Giuse – Gò Vấp.

Trong Thánh Lễ an táng, cha chủ tế chia sẻ hết sức đơn giản về người giản đơn của Bác. Cha chủ tế gởi đến cộng đoàn hình ảnh hết sức hiền lành của người quá cố. Chỉ một lần duy nhất trong đời giận vợ chuyện gì đó để rồi Bác ném 1 cái đĩa xuống đất cho đỡ tức. Suốt cả đời với bản tính hết sức hiền lành nhưng chẳng hiểu sao lần bực tức ấy lại “quá tay” đến như vậy. Sau lần ném ấy ông hối tiếc vô cùng. Từ ngày ấy cho đến ngày nhắm mắt xuôi tay chẳng bao giờ thấy ông làm điều gì phiền lòng vợ con nữa ….

Hình ảnh của người Bác ruột là như vậy. Hình ảnh người Cô ruột vừa được Chúa gọi về non 1 tháng cũng thế: hiền lành và hết sức hiền lành.

Người em ruột còn lại của đại gia đình họ Vũ là Cha tôi cũng vậy. Cuộc đời với biết bao nhiêu thăng trầm bươn chải nhưng Cha chưa bao giờ to tiếng hay nặng lời với lũ cháu đàn con. Người anh, người chị hiền lành như thế nào thì Cha tôi cũng như vậy. Cuộc sống đến với người hết sức khó khăn, đặc biệt là sau cái ngày tháng Tư “năm ấy”. Sau “ngày ấy” cha con dắt díu nhau tìm nguồn sống ở vùng kinh tế mới tận biên giới Tây Ninh. Ở vùng kinh tế mới được ít lâu, cha con lại trở về vùng đất ngày xưa đã ở. Tưởng chừng cuộc sống khá hơn nhưng vì hoàn cảnh lại lưu trú nơi mảnh đất nghèo. Cái nghèo nó cứ bám víu cuộc đời của Cha như sự hiền lành sẵn có tự trong Cha vậy. Cái nghèo và sự hiền lành nó làm cho con người ta trầm lắng như thế nào thì cuộc đời của Cha cũng trầm lắng như vậy.

Cũng như phần chìm phần chìm phần nổi của căn nhà. Phần nổi của căn nhà muốn giữ vẻ đẹp, muốn đứng vững cần lắm một nền móng thật to và thật sâu. Phần móng thì cứ ngày ngày âm thầm và lặng lẽ ở dưới đất chống đỡ cho căn nhà qua bao cơn bão tố. Đời Cha tôi cũng vậy, suốt 80 năm dài đăng đẳng, dưới con mắt bình thường nhìn lại cuộc đời của Cha chẳng làm được gì cả nhưng nhìn kỹ thật sự Cha đã làm nên tất cả. Chính sự hiền lành và lặng lẽ của Cha đã đan kết nên gia đình nhỏ bé thân thương của chúng tôi.

Bên cạnh sự hiền lành và lặng lẽ đó là đời sống cầu nguyện. Với ơn gọi, người hoạt động, người âm thầm lặng lẽ. Cha tôi chính là người âm thầm lặng lẽ giữa cuộc đời. Tưởng nghĩ rằng anh chị em chúng tôi có được ngày hôm nay là nhờ đời sống cầu nguyện của Cha. Đặc biệt trong những ngày hơi tàn sức tận, Cha lại có nhiều giờ và nhiều cơ hội hơn nữa để cầu nguyện cho lũ cháu đàn con.

Tạ ơn Chúa vì Chúa đã ban cho gia đình nhỏ bé chúng tôi một nền móng thật vững chãi. Nền móng ấy không được kết cấu bằng những thành công rực rỡ nhưng được kết cấu bởi sự hiền lành và nhỏ bé khiêm hạ. Chỉ ước mong nền móng ấy được ở lâu và lâu hơn nữa với lũ cháu đàn con.

Xin cảm ơn Cha vì Cha đã sinh dưỡng anh chị em chúng con trong hoàn cảnh hết sức vất vả. của cuộc đời. Xin ghi ơn Cha mãi mãi và mãi mãi.

Cuộc đời của Cha đơn giản để rồi chỉ viết được những dòng giản đơn như vậy.