Anh em thân mến trong chức Linh mục.
Chắc lòng mỗi người chúng ta đang dạt dào những tình cảm thiêng liêng rất đặc biệt vì ít có lần chúng ta được dâng Thánh lễ như hôm nay, trong khung cảnh đông đảo anh em linh mục và nhất là chỉ có giám mục và linh mục. Trong bầu không khí linh thiêng này, tôi muốn chia sẻ đôi điều cùng chúng ta suy niệm về phép Thánh Thể trong đời sống linh mục chúng ta.
Trước hết, linh mục gắn liền với Thánh Thể. Khung cảnh và bầu không khí của Thánh lễ hôm nay gợi chúng ta nhớ khung cảnh trong nhà tiệc ly, chính nơi đó Chúa Giêsu đã lập bí tích Thánh Thể và chức Linh mục. Chúng ta có thể mường tượng như thể chúng ta đang ở trong nhà tiệc ly với Chúa và đón nhận Thánh Thể từ chính Chúa như các môn đệ xưa: “Đây là Mình Thầy, các con hãy nhận lấy mà ăn. Đây là Máu Thầy, các con hãy nhận lấy mà uống”, su đó chúng ta lại được nghe lời chính từ miệng Chúa ký thác cho chúng ta: “Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”. Chúa Giêsu, Thầy chí thánh của chúng ta đã nối kết chức Linh mục với Thánh Thể một cách sâu nhiệm đến độ có thể nói rằng phép Thánh Thể tùy thuộc vào linh mục, mối liên hệ này là mật thiết và hiển nhiên, hiển nhiên đến nỗi mà người giáo dân rất bình thường cũng đã nhận thấy điều đó. Trong cuốn nhật ký truyền giáo của cha Piô Ngô Phúc Hậu kể lại câu chuyện như sau:
Tôi đến địa phận Hưng Hóa, đến tỉnh Phú Thọ và đến làng Ngô Xá, nơi này có chừng 6000 tín đồ mà đã 10 năm nay không có một Thánh lễ, anh em chúng tôi được mời đến một người nhà của một người bạn. Khi được nghe rằng có hai linh mục miền Nam ra thăm thì giáo dân ùn ùn kéo đến trong căn nhà ba gian, đến nỗi chúng tôi đang ngồi ăn cơm và đằng sau đầy đến nỗi chúng tôi không còn có chỗ hở để và chén cơm vào miệng. Có một người nói: “mời hai cha đứng lên để chúng con coi mặt cái ạ!”, hai chúng tôi đứng lên quay một vòng. Người khác lại nói: “mời hai cha ra ngoài để chúng con coi mặt một cái”, chúng tôi lại làm theo. Và ra ngoài, mọi người vây quanh chúng tôi, một người nói: “thấy hai cha, chúng con thèm quá!”. Cha Piô nói: “Nếu như Đức Cha cho chúng tôi về đây thì anh em có lấy không?”. Người ta trả lời: “Chúng con lấy cả”. Ngài lại nói rằng: “Nếu như Đức Cha chỉ cho một linh mục mù về đây thì anh em có lấy không?”. Họ trả lời: “Chúng con lấy. Mù cũng được, miễn là chúng con có Thánh lễ”.
Câu trả lời “mù cũng được miễn là chúng con có Thánh lễ” thật là một câu gợi lên trong anh em chúng ta hạnh phúc, chúng ta được làm thừa tác của bí tích Thánh Thể, vì dân chúng sống nhờ Thánh Thể, và nếu không có linh mục thì không có Thánh lễ và không có Thánh Thể. Câu đó thật là gợi cho chúng ta thấy ơn cao trọng mà chúng ta có được mỗi lần chúng ta cử hành Thánh lễ.
Thứ hai, Linh mục thừa tác của Thánh thể - bí tích của tình yêu. Người ta thường nói: Thánh Thể là bí tích tình yêu, tại sao có thể nói được như vậy? Để trả lời câu hỏi này, chúng ta cần phải đi sâu vào tâm lý yêu thương của loài người. Khi yêu nhau thì người ta thường tặng cho nhau những món quà, và càng yêu thương nhau nhiều thì món quà càng cao quí, càng có giá trị, nhưng nếu tình yêu trở nên tuyệt hảo và trọn vẹn thì người ta không phải chỉ cho những món quà quí giá tuyệt hảo mà người ta cho chính bản thân mình. Thầy Giêsu của chúng ta đã làm điều đó, Ngài ban cho chúng ta chính mình Ngài khi Ngài nói: “Đây là Mình Thầy, các con hãy nhận lấy. Đây là Máu Thầy, các con hãy nhận lấy”. Chúa Giêsu trao cho các môn đệ chính Ngài, tất cả con người của Ngài. Cái lẽ thường tình, trước một món quà cao quí, trọng vọng như vậy thì hẳn mọi người sẽ rất vui mừng cảm động, thế nhưng trong thực tế chúng ta thấy được rằng, món quà cao trọng tuyệt vời mà Chúa Giêsu ban tặng cho thế gian là chính Thánh Thể Ngài thì đã nhiều người không đón nhận, không có cảm tình với Chúa. Đã không có cảm tình với Chúa, người ta lại còn đủ tìm đủ cách để né tránh, để làm biếng, hoặc là người ta còn chống đối và kết án. Chính vì vậy, Chúa Giêsu cũng đã lập chức Linh mục cùng với Thánh Thể và phó thác trong tay các linh mục, để khi các linh mục làm cho Thánh Thể tiếp tục hiện diện mọi nơi mọi lúc và làm cho mọi người cảm nghiệm được tình yêu của Chúa Giêsu trong bí tích Thánh Thể. “Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”, không phải để chúng ta cử hành Thánh lễ mà thôi, nhưng làm sao để cho con người của chúng ta trở nên con người của Thánh Thể, để cho người khác nhìn vào chúng ta họ cảm nghiệm được tình yêu của Chúa Giêsu trong bí tích Thánh Thể. Điều đó đòi hỏi chúng ta phải tu luyện con người của chúng ta thành một quà tặng trọn vẹn tuyệt vời, để cho chúng ta dâng hiến và phục vụ, dung thứ dung tha cho mọi người. Hẳn là trong đời chúng ta đã không thiếu gì những lần chúng ta dâng hiến, chúng ta ban tặng, chúng ta tha thứ, nhưng chúng ta chú ý đến cuộc đời dâng hiến toàn vẹn. Dâng hiến toàn vẹn đòi hỏi chúng ta phải dâng hiến, phải tha thứ, phải phục vụ hết mình chúng ta, mọi nơi mọi lúc và cho mọi người, không phân biệt. Đòi hỏi nơi anh em linh mục chúng ta phải kiên trì trung thành tu luyện để mỗi ngày món quà chính chúng ta trở nên trọn vẹn, cuộc đời của chúng ta càng nên món quà trọn vẹn bao nhiêu thì càng phải phản chiếu được tình yêu của Chúa Giêsu Thánh Thể bấy nhiêu. Chúng ta múc nguồn sức mạnh yêu thương từ Chúa Giêsu Thánh Thể. Làm sao có thể biến đổi được cuộc đời chúng ta thành món quà trọn vẹn và tuyệt hảo được, làm sao chúng ta có thể phản ảnh được tình yêu của Chúa Giêsu Thánh Thể là tình yêu?
Trước khi trao cho các môn đệ sứ mạng tiếp tục mầu nhiệm tình yêu Thánh Thể: “Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”, Chúa Giêsu thông ban tình yêu của Chúa cho các môn đệ đến độ tình yêu của Chúa trở thành thức ăn thức uống nuôi dưỡng các ngài. Chúa nói với các môn đệ: “Đây là Mình Thầy, các con hãy nhận lấy mà ăn. Đây là chén Máu Thầy, các con hãy nhận lấy mà uống”, điều chúng ta cần phải chú ý là Chúa không chỉ trao chính mình cho các môn đệ mà còn truyền cho các môn đệ phải ăn, phải uống: “Các con hãy nhận lấy mà ăn. Các con hãy nhận lấy mà uống”. Khi người ta ăn và uống thực phẩm thì thực phẩm tiêu hóa thành máu để nuôi sống toàn cơ thể, thức ăn và đồ uống trở nên một với người ta. Như vậy, ăn thịt và uống máu Chúa là một động thể thể lý để diễn tả một hành động tinh thần thấm nhuần tâm tư của Chúa sống trong tình nghĩa thân mật với Chúa, như vậy thì chúng ta hiểu được lời của Chúa qua thánh Gioan: “Ai ăn thịt và uống máu Ta thì ở trong Ta và Ta ở lại trong người ấy. Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai Ta, và Ta sống nhờ Chúa Cha thế nào thì kẻ ăn Ta cũng sẽ nhờ Ta mà được sống như vậy”. Thánh Phaolô đã có một cảm nghiệm rất rõ ràng khi ngài nói với chúng ta: “Tôi sống không còn phải là tôi sống, nhưng là Chúa Kitô sống trong tôi”. Lời này còn là lời có thể phát xuất từ ở chính bản thân mỗi người anh em linh mục chúng ta, hôm nay chúng ta có thể nói được như vậy không? “Tôi sống nhưng không còn phải là tôi sống mà là chính Chúa sống trong tôi”. Chúa trở thành nguồn sinh lực, nguồn gợi hứng của cuộc đời chúng ta, các linh mục của Chúa, lúc đó tình yêu của Chúa không chỉ là phản ánh tình yêu của Chúa Thánh Thể như hai thực tại riêng rẽ, nhưng thực ra chính là tình yêu của Chúa Giêsu tỏa sáng trong con người linh mục của chúng ta. Hôm nay hơn bao giờ hết khi chúng ta cử hành Thánh lễ là khi chúng ta thực hiện lời truyền của Chúa: “Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”, và một lần nữa tình yêu Thánh Thể của Chúa lại tuôn trào và thấm nhuần vào lòng chúng ta để qua chúng ta, đoàn dân Chúa và mọi người nhận ra được tình yêu vô biên của Chúa Giêsu trong bí tích Thánh Thể. Amen.
Chắc lòng mỗi người chúng ta đang dạt dào những tình cảm thiêng liêng rất đặc biệt vì ít có lần chúng ta được dâng Thánh lễ như hôm nay, trong khung cảnh đông đảo anh em linh mục và nhất là chỉ có giám mục và linh mục. Trong bầu không khí linh thiêng này, tôi muốn chia sẻ đôi điều cùng chúng ta suy niệm về phép Thánh Thể trong đời sống linh mục chúng ta.
Trước hết, linh mục gắn liền với Thánh Thể. Khung cảnh và bầu không khí của Thánh lễ hôm nay gợi chúng ta nhớ khung cảnh trong nhà tiệc ly, chính nơi đó Chúa Giêsu đã lập bí tích Thánh Thể và chức Linh mục. Chúng ta có thể mường tượng như thể chúng ta đang ở trong nhà tiệc ly với Chúa và đón nhận Thánh Thể từ chính Chúa như các môn đệ xưa: “Đây là Mình Thầy, các con hãy nhận lấy mà ăn. Đây là Máu Thầy, các con hãy nhận lấy mà uống”, su đó chúng ta lại được nghe lời chính từ miệng Chúa ký thác cho chúng ta: “Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”. Chúa Giêsu, Thầy chí thánh của chúng ta đã nối kết chức Linh mục với Thánh Thể một cách sâu nhiệm đến độ có thể nói rằng phép Thánh Thể tùy thuộc vào linh mục, mối liên hệ này là mật thiết và hiển nhiên, hiển nhiên đến nỗi mà người giáo dân rất bình thường cũng đã nhận thấy điều đó. Trong cuốn nhật ký truyền giáo của cha Piô Ngô Phúc Hậu kể lại câu chuyện như sau:
Tôi đến địa phận Hưng Hóa, đến tỉnh Phú Thọ và đến làng Ngô Xá, nơi này có chừng 6000 tín đồ mà đã 10 năm nay không có một Thánh lễ, anh em chúng tôi được mời đến một người nhà của một người bạn. Khi được nghe rằng có hai linh mục miền Nam ra thăm thì giáo dân ùn ùn kéo đến trong căn nhà ba gian, đến nỗi chúng tôi đang ngồi ăn cơm và đằng sau đầy đến nỗi chúng tôi không còn có chỗ hở để và chén cơm vào miệng. Có một người nói: “mời hai cha đứng lên để chúng con coi mặt cái ạ!”, hai chúng tôi đứng lên quay một vòng. Người khác lại nói: “mời hai cha ra ngoài để chúng con coi mặt một cái”, chúng tôi lại làm theo. Và ra ngoài, mọi người vây quanh chúng tôi, một người nói: “thấy hai cha, chúng con thèm quá!”. Cha Piô nói: “Nếu như Đức Cha cho chúng tôi về đây thì anh em có lấy không?”. Người ta trả lời: “Chúng con lấy cả”. Ngài lại nói rằng: “Nếu như Đức Cha chỉ cho một linh mục mù về đây thì anh em có lấy không?”. Họ trả lời: “Chúng con lấy. Mù cũng được, miễn là chúng con có Thánh lễ”.
Câu trả lời “mù cũng được miễn là chúng con có Thánh lễ” thật là một câu gợi lên trong anh em chúng ta hạnh phúc, chúng ta được làm thừa tác của bí tích Thánh Thể, vì dân chúng sống nhờ Thánh Thể, và nếu không có linh mục thì không có Thánh lễ và không có Thánh Thể. Câu đó thật là gợi cho chúng ta thấy ơn cao trọng mà chúng ta có được mỗi lần chúng ta cử hành Thánh lễ.
Thứ hai, Linh mục thừa tác của Thánh thể - bí tích của tình yêu. Người ta thường nói: Thánh Thể là bí tích tình yêu, tại sao có thể nói được như vậy? Để trả lời câu hỏi này, chúng ta cần phải đi sâu vào tâm lý yêu thương của loài người. Khi yêu nhau thì người ta thường tặng cho nhau những món quà, và càng yêu thương nhau nhiều thì món quà càng cao quí, càng có giá trị, nhưng nếu tình yêu trở nên tuyệt hảo và trọn vẹn thì người ta không phải chỉ cho những món quà quí giá tuyệt hảo mà người ta cho chính bản thân mình. Thầy Giêsu của chúng ta đã làm điều đó, Ngài ban cho chúng ta chính mình Ngài khi Ngài nói: “Đây là Mình Thầy, các con hãy nhận lấy. Đây là Máu Thầy, các con hãy nhận lấy”. Chúa Giêsu trao cho các môn đệ chính Ngài, tất cả con người của Ngài. Cái lẽ thường tình, trước một món quà cao quí, trọng vọng như vậy thì hẳn mọi người sẽ rất vui mừng cảm động, thế nhưng trong thực tế chúng ta thấy được rằng, món quà cao trọng tuyệt vời mà Chúa Giêsu ban tặng cho thế gian là chính Thánh Thể Ngài thì đã nhiều người không đón nhận, không có cảm tình với Chúa. Đã không có cảm tình với Chúa, người ta lại còn đủ tìm đủ cách để né tránh, để làm biếng, hoặc là người ta còn chống đối và kết án. Chính vì vậy, Chúa Giêsu cũng đã lập chức Linh mục cùng với Thánh Thể và phó thác trong tay các linh mục, để khi các linh mục làm cho Thánh Thể tiếp tục hiện diện mọi nơi mọi lúc và làm cho mọi người cảm nghiệm được tình yêu của Chúa Giêsu trong bí tích Thánh Thể. “Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”, không phải để chúng ta cử hành Thánh lễ mà thôi, nhưng làm sao để cho con người của chúng ta trở nên con người của Thánh Thể, để cho người khác nhìn vào chúng ta họ cảm nghiệm được tình yêu của Chúa Giêsu trong bí tích Thánh Thể. Điều đó đòi hỏi chúng ta phải tu luyện con người của chúng ta thành một quà tặng trọn vẹn tuyệt vời, để cho chúng ta dâng hiến và phục vụ, dung thứ dung tha cho mọi người. Hẳn là trong đời chúng ta đã không thiếu gì những lần chúng ta dâng hiến, chúng ta ban tặng, chúng ta tha thứ, nhưng chúng ta chú ý đến cuộc đời dâng hiến toàn vẹn. Dâng hiến toàn vẹn đòi hỏi chúng ta phải dâng hiến, phải tha thứ, phải phục vụ hết mình chúng ta, mọi nơi mọi lúc và cho mọi người, không phân biệt. Đòi hỏi nơi anh em linh mục chúng ta phải kiên trì trung thành tu luyện để mỗi ngày món quà chính chúng ta trở nên trọn vẹn, cuộc đời của chúng ta càng nên món quà trọn vẹn bao nhiêu thì càng phải phản chiếu được tình yêu của Chúa Giêsu Thánh Thể bấy nhiêu. Chúng ta múc nguồn sức mạnh yêu thương từ Chúa Giêsu Thánh Thể. Làm sao có thể biến đổi được cuộc đời chúng ta thành món quà trọn vẹn và tuyệt hảo được, làm sao chúng ta có thể phản ảnh được tình yêu của Chúa Giêsu Thánh Thể là tình yêu?
Trước khi trao cho các môn đệ sứ mạng tiếp tục mầu nhiệm tình yêu Thánh Thể: “Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”, Chúa Giêsu thông ban tình yêu của Chúa cho các môn đệ đến độ tình yêu của Chúa trở thành thức ăn thức uống nuôi dưỡng các ngài. Chúa nói với các môn đệ: “Đây là Mình Thầy, các con hãy nhận lấy mà ăn. Đây là chén Máu Thầy, các con hãy nhận lấy mà uống”, điều chúng ta cần phải chú ý là Chúa không chỉ trao chính mình cho các môn đệ mà còn truyền cho các môn đệ phải ăn, phải uống: “Các con hãy nhận lấy mà ăn. Các con hãy nhận lấy mà uống”. Khi người ta ăn và uống thực phẩm thì thực phẩm tiêu hóa thành máu để nuôi sống toàn cơ thể, thức ăn và đồ uống trở nên một với người ta. Như vậy, ăn thịt và uống máu Chúa là một động thể thể lý để diễn tả một hành động tinh thần thấm nhuần tâm tư của Chúa sống trong tình nghĩa thân mật với Chúa, như vậy thì chúng ta hiểu được lời của Chúa qua thánh Gioan: “Ai ăn thịt và uống máu Ta thì ở trong Ta và Ta ở lại trong người ấy. Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai Ta, và Ta sống nhờ Chúa Cha thế nào thì kẻ ăn Ta cũng sẽ nhờ Ta mà được sống như vậy”. Thánh Phaolô đã có một cảm nghiệm rất rõ ràng khi ngài nói với chúng ta: “Tôi sống không còn phải là tôi sống, nhưng là Chúa Kitô sống trong tôi”. Lời này còn là lời có thể phát xuất từ ở chính bản thân mỗi người anh em linh mục chúng ta, hôm nay chúng ta có thể nói được như vậy không? “Tôi sống nhưng không còn phải là tôi sống mà là chính Chúa sống trong tôi”. Chúa trở thành nguồn sinh lực, nguồn gợi hứng của cuộc đời chúng ta, các linh mục của Chúa, lúc đó tình yêu của Chúa không chỉ là phản ánh tình yêu của Chúa Thánh Thể như hai thực tại riêng rẽ, nhưng thực ra chính là tình yêu của Chúa Giêsu tỏa sáng trong con người linh mục của chúng ta. Hôm nay hơn bao giờ hết khi chúng ta cử hành Thánh lễ là khi chúng ta thực hiện lời truyền của Chúa: “Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”, và một lần nữa tình yêu Thánh Thể của Chúa lại tuôn trào và thấm nhuần vào lòng chúng ta để qua chúng ta, đoàn dân Chúa và mọi người nhận ra được tình yêu vô biên của Chúa Giêsu trong bí tích Thánh Thể. Amen.