Thơ: Lửa, thấy từ Stockholm
Thomas von Vegesack* quẹt diêmLửa bếp, Lửa đèn. Lửa lò sưởiNgọn nến bữa ăn chiều lung linhQuặn lòng quê xa, bạn tù tội
Phương Đông: Kim Mộc Thủy Hỏa ThổQuê ta, bao nhiêu ngũ hành sơnBếp ai tro lạnh chiều nay nữaLửa gì đâu. Lửa tủi, lửa hờn
Nâng ly rượu thơm, bọt dàn dụaTưởng thấy dòng thác xưa vật mìnhGhềnh đá trơ vơ sùi bọt nhớThơ chết oan đầy của tử sinh
Nắm xương ai gửi rừng Xuyên Mộc**Ngọn đèn nào leo lét gió mưaCơm kêu. Kẻng gõ. Miệng khô khốcCon đóm đêm nao vẫn vật vờ
Bạn ta nữa. Chân núi Mây Tào**Mười ba năm rừng sâu sức cạnChiều khổ sai, khoai sắn ra saoLửa nào giữ cho lòng đủ ấm
Tha lỗi nhé. Miếng ngon nuốt nghẹnVui riêng cứng lưỡi, thốt không đànhCháy mãi cùng ta vậy, nghe nếnNgọn lửa anh em ngày tái sinh.
9.1988
*Thomas von Vegesack, nhà văn Thụy Điển, nguyên chủ tịch văn bút thế giới, chủ tịch điều hành Ủy ban quốc tế các nhà văn vị cầm tù.
**Nhà văn Nguyễn Mạnh Côn chết tại trại khổ sai Xuyên Mộc. Nhà văn Thảo Trường bị giam tại trại khổ sai Z30D, Hàm Tân.