Ý kiến bạn đọc:
Sau cuộc đánh hội đồng của hàng trăm công an tỉnh Quảng Bình hôm 20.7.2009, nay thì đến lượt hàng trăm tờ báo tại Việt Nam, khởi đầu là tờ Nhân Dân, cơ quan ngôn luận chính thức của đảng cộng sản Việt Nam, mở một đợt cường tập thứ hai tấn công vào 7 nạn nhân đang bị giam giữ tại công an Quảng Bình, và giáo phận Vinh.
Tờ Nhân Dân chạy hàng tít đậm: “Vụ xâm phạm chứng tích chiến tranh Tháp chuông nhà thờ Tam Tòa (Đồng Hới, Quảng Bình) - Cần nghiêm trị những đối tượng vi phạm pháp luật.”
Đọc cái tựa tôi cảm thấy buồn cho một đất nước bị lãnh đạo bởi những người chỉ dám phùng mang trợn mắt bắt nạt dân lành, “nghiêm khắc trừng trị đích đáng” nhân dân trong khi hèn nhát trước ngoại bang. Sự việc vẫn còn sờ sờ ra đó. 15 ngư dân của hai tàu đánh cá thuộc huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An khi đang đánh cá trong khu vực hải phận Việt Nam đã bị phía Trung Quốc bắt và giam giữ 45 ngày. Họ chỉ được trở về với gia đình sau khi đã nộp phạt cho cảnh sát biển Trung Quốc 180 triệu đồng. Nhà nước ta im lặng không dám hó hé một tiếng.
Đọc bài báo nêu trên tôi còn buồn hơn trước sự lật lọng của nhà nước. Một số vị không hiểu chuyện cho rằng có thể là do tên bay đạn lạc (chiến tranh mà!) nên một trái bom Mỹ nào đó đã tình cờ rơi trúng vào nhà thờ Tam Tòa làm sập ngôi thánh đường đẹp đẽ theo kiến trúc Bồ Đào Nha này. Tờ Nhân Dân khẳng định không phải như thế.
Tờ báo viết: “Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, cả thị xã Đồng Hới gần như bị máy bay Mỹ san phẳng hoàn toàn, chỉ còn lại tháp chuông nhà thờ Tam Tòa, cây đa Chùa Ông và tháp nước Đồng Hới. Trong đó, riêng nhà thờ Tam Tòa bị oanh tạc tới 48 lần, và trận bom ngày 11-2-1965 đã đánh sập nhà thờ, chỉ còn lại tháp chuông với chi chít vết đạn như ngày nay.”
Không phải một trái bom Mỹ nào đó đã tình cờ rơi trúng vào nhà thờ đâu. Nhà thờ Tam Tòa đã bị oanh tạc tới 48 lần. Câu hỏi đương nhiên là tại sao một nhà thờ Công Giáo lại là mục tiêu của tới 48 lần oanh kích?
Những ai đã từng sống, đã từng công tác ở tiểu khu 4, Đồng Mỹ hẳn đã có một câu trả lời. Chủ trương đưa đàn bà, trẻ con, đình chùa, miếu mạo, nhà thờ, nhà thánh ra để vừa làm bia đỡ đạn vừa có cái phục vụ tuyên truyền không chỉ được thực hiện ở Đồng Mỹ mà còn ở biết bao nhiêu các chiến trường Bắc Nam. Các đơn vị phòng không ngày ấy được bố trí tập trung quanh và cả trong nhà thờ Tam Tòa.
“Giặc lái Mỹ”, như cách ta thường nói, đã oanh kích tới 48 lần mới phá sập một ngôi thánh đường này!. Tụi Mỹ dở quá chăng? Tờ Nhân Dân, cơ quan ngôn luận chính thức của đảng cộng sản Việt Nam, đã xác nhận mức độ thiện xạ của “giặc lái Mỹ”: “chỉ còn lại tháp chuông với chi chít vết đạn như ngày nay”.
Như vậy, người ta không khó để tái dựng lại hiện trường. Nói cho khách quan, “giặc lái Mỹ” đã kiên nhẫn tới 48 lần cố ý tránh không đánh bằng bom.
Tính chất đểu cáng của nhà nước ta ở đây là sau khi ngôi nhà thờ này đã bị lợi dụng cho mục tiêu tuyên truyền đến mức bị đánh sập như thế, lẽ ra sau khi hòa bình lập lại, nhà nước ta phải đền bù xứng đáng cho anh chị em giáo dân Tam Tòa bằng cách bỏ tiền ra tái thiết cho họ. Nhà nước ta đã không làm như vậy nhưng tịch thu để tiếp tục sử dụng cho mục đích tuyên truyền của mình – coi ngôi nhà thờ đó là chứng tích tội ác của đế quốc Mỹ. Tuy nhiên, với những “tư liệu” do báo Nhân Dân, cơ quan ngôn luận chính thức của đảng cộng sản Việt Nam, vừa cung cấp người ta tự hỏi không biết ngôi nhà thờ này có thật sự là chứng tích tội ác của đế quốc Mỹ hay không hay lại là tội ác của những ai đó chuyên đưa đàn bà, trẻ con, đình chùa, miếu mạo, nhà thờ, nhà thánh ra để vừa làm bia đỡ đạn vừa có cái phục vụ tuyên truyền!
Đã không đền bù xứng đáng cho họ, lại đi tịch thu của người ta dẫu biết trong khu vực mênh mông những 155.54 km2 người ta không còn một ngôi nhà thờ nào khác - chỉ có mỗi ngôi nhà thờ duy nhất đó. Và khi người ta vì nhu cầu bức bách phải tự lo liệu xây cất lấy thì túm lấy mà đánh rồi truy tố và “nghiêm khắc trừng trị”.
Đảng ta đểu thật!
Sau cuộc đánh hội đồng của hàng trăm công an tỉnh Quảng Bình hôm 20.7.2009, nay thì đến lượt hàng trăm tờ báo tại Việt Nam, khởi đầu là tờ Nhân Dân, cơ quan ngôn luận chính thức của đảng cộng sản Việt Nam, mở một đợt cường tập thứ hai tấn công vào 7 nạn nhân đang bị giam giữ tại công an Quảng Bình, và giáo phận Vinh.
Tờ Nhân Dân chạy hàng tít đậm: “Vụ xâm phạm chứng tích chiến tranh Tháp chuông nhà thờ Tam Tòa (Đồng Hới, Quảng Bình) - Cần nghiêm trị những đối tượng vi phạm pháp luật.”
Đọc cái tựa tôi cảm thấy buồn cho một đất nước bị lãnh đạo bởi những người chỉ dám phùng mang trợn mắt bắt nạt dân lành, “nghiêm khắc trừng trị đích đáng” nhân dân trong khi hèn nhát trước ngoại bang. Sự việc vẫn còn sờ sờ ra đó. 15 ngư dân của hai tàu đánh cá thuộc huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An khi đang đánh cá trong khu vực hải phận Việt Nam đã bị phía Trung Quốc bắt và giam giữ 45 ngày. Họ chỉ được trở về với gia đình sau khi đã nộp phạt cho cảnh sát biển Trung Quốc 180 triệu đồng. Nhà nước ta im lặng không dám hó hé một tiếng.
Đọc bài báo nêu trên tôi còn buồn hơn trước sự lật lọng của nhà nước. Một số vị không hiểu chuyện cho rằng có thể là do tên bay đạn lạc (chiến tranh mà!) nên một trái bom Mỹ nào đó đã tình cờ rơi trúng vào nhà thờ Tam Tòa làm sập ngôi thánh đường đẹp đẽ theo kiến trúc Bồ Đào Nha này. Tờ Nhân Dân khẳng định không phải như thế.
Tờ báo viết: “Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, cả thị xã Đồng Hới gần như bị máy bay Mỹ san phẳng hoàn toàn, chỉ còn lại tháp chuông nhà thờ Tam Tòa, cây đa Chùa Ông và tháp nước Đồng Hới. Trong đó, riêng nhà thờ Tam Tòa bị oanh tạc tới 48 lần, và trận bom ngày 11-2-1965 đã đánh sập nhà thờ, chỉ còn lại tháp chuông với chi chít vết đạn như ngày nay.”
Không phải một trái bom Mỹ nào đó đã tình cờ rơi trúng vào nhà thờ đâu. Nhà thờ Tam Tòa đã bị oanh tạc tới 48 lần. Câu hỏi đương nhiên là tại sao một nhà thờ Công Giáo lại là mục tiêu của tới 48 lần oanh kích?
Những ai đã từng sống, đã từng công tác ở tiểu khu 4, Đồng Mỹ hẳn đã có một câu trả lời. Chủ trương đưa đàn bà, trẻ con, đình chùa, miếu mạo, nhà thờ, nhà thánh ra để vừa làm bia đỡ đạn vừa có cái phục vụ tuyên truyền không chỉ được thực hiện ở Đồng Mỹ mà còn ở biết bao nhiêu các chiến trường Bắc Nam. Các đơn vị phòng không ngày ấy được bố trí tập trung quanh và cả trong nhà thờ Tam Tòa.
“Giặc lái Mỹ”, như cách ta thường nói, đã oanh kích tới 48 lần mới phá sập một ngôi thánh đường này!. Tụi Mỹ dở quá chăng? Tờ Nhân Dân, cơ quan ngôn luận chính thức của đảng cộng sản Việt Nam, đã xác nhận mức độ thiện xạ của “giặc lái Mỹ”: “chỉ còn lại tháp chuông với chi chít vết đạn như ngày nay”.
Như vậy, người ta không khó để tái dựng lại hiện trường. Nói cho khách quan, “giặc lái Mỹ” đã kiên nhẫn tới 48 lần cố ý tránh không đánh bằng bom.
Tính chất đểu cáng của nhà nước ta ở đây là sau khi ngôi nhà thờ này đã bị lợi dụng cho mục tiêu tuyên truyền đến mức bị đánh sập như thế, lẽ ra sau khi hòa bình lập lại, nhà nước ta phải đền bù xứng đáng cho anh chị em giáo dân Tam Tòa bằng cách bỏ tiền ra tái thiết cho họ. Nhà nước ta đã không làm như vậy nhưng tịch thu để tiếp tục sử dụng cho mục đích tuyên truyền của mình – coi ngôi nhà thờ đó là chứng tích tội ác của đế quốc Mỹ. Tuy nhiên, với những “tư liệu” do báo Nhân Dân, cơ quan ngôn luận chính thức của đảng cộng sản Việt Nam, vừa cung cấp người ta tự hỏi không biết ngôi nhà thờ này có thật sự là chứng tích tội ác của đế quốc Mỹ hay không hay lại là tội ác của những ai đó chuyên đưa đàn bà, trẻ con, đình chùa, miếu mạo, nhà thờ, nhà thánh ra để vừa làm bia đỡ đạn vừa có cái phục vụ tuyên truyền!
Đã không đền bù xứng đáng cho họ, lại đi tịch thu của người ta dẫu biết trong khu vực mênh mông những 155.54 km2 người ta không còn một ngôi nhà thờ nào khác - chỉ có mỗi ngôi nhà thờ duy nhất đó. Và khi người ta vì nhu cầu bức bách phải tự lo liệu xây cất lấy thì túm lấy mà đánh rồi truy tố và “nghiêm khắc trừng trị”.
Đảng ta đểu thật!