Giáo xứ Thái Hà có tội vì đã đập vài viên gạch và cắt ít thước kẽm trên đất của mình.

Trong hơn hai tuần lễ nay, những người ở xa Hà Nội nếu chỉ nghe truyền thanh, xem truyền hình, đọc báo chí nhà nước thì sẽ thấy đồng loạt ngày này qua ngày khác tố cáo các linh mục tu sĩ và giáo dân Xứ Thái Hà – Dòng Chúa Cứu Thế Hà Nội là những người gây hỗn loạn, làm mất trật tự an ninh, phá hoại tài sản công cộng.

Sau màn báo chí truyền thanh truyền hình để chuẩn bị dư luận trong và ngoài nước thì đến màn bạo động đánh đập dã man người dân đang cầu nguyện. Có người đổ máu, có người bị thương sọ não. Tiếp đó là màn bắt bớ một số giáo dân đã động tay vào mấy viên gạch, mấy sợi thép gai, và bị ghép tội phá hoại của cải công cộng. Cho đến giờ này, vẫn chưa thấy một giải pháp nào là công bằng thỏa đáng.

Sự thật là gì? Một việc hết sức đơn giản: nhà nước chiếm đất (62.000m2) của Dòng Chúa Cứu Thế và của Xứ Thái Hà, nay nhân dân đòi lại để xây nhà thờ mà Dòng Chúa Cứu Thế đã được phép xây năm 1943, nhưng vì chiến tranh loạn lạc, mãi đến giờ này chưa xây được. Mảnh đất này đã bị nhà nước chiếm từ những năm sau khi cộng sản chiếm miền Bắc. Chỉ có thế thôi, mà chính quyền muốn làm to chuyện cho các nước và thế giới thấy. Cán cân công lý đã nghiêng hẳn về người nghèo, người vô tội. Phải chăng nhà nước muốn quan tâm đến chuyện nhỏ này để quên những việc động trời, những vụ tham nhũng hàng ngàn tỉ so với vài viên gạch, vài thước kẽm gai mà dân chúng có lý để gỡ nó đi.

Vụ tham nhũng PMU18: vô tội, tuy tham nhũng hàng ngàn tỉ

Khi thấy nhà nước làm rầm rộ vụ mấy giáo dân gỡ ít viên gạch và cắt ít thước kẽm, mở đường vào linh địa Đức Bà để cầu nguyện, trên đất của chính họ, và đã bị bắt giam, truy tố ra tòa, chúng ta không thể quên được những vụ hối lộ động trời, cướp đi của dân tộc hàng ngàn tỉ, mà lại được tha bổng, tiến chức.

Tôi chỉ nhắc lại vụ tham nhũng động trời mới đây là vụ PMU18, để thấy cán cân công lý của chế độ cộng sản Việt Nam như thế nào.

Tệ nạn tham nhũng được mọi người coi như quốc nạn và Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng trong thời đầu tỏ rõ quyết tâm chống tham nhũng triệt để. Cụ thể là Thủ Tướng ra lệnh cho Bộ Công An, Viện Kiểm Sát phải sớm đưa ra xét xử nghiêm minh 8 vụ tham nhũng nổi cộm, trong đó lớn nhất là PMU18.

PMU18 trực thuộc Bộ Giao Thông Vận Tải, nhận thực hiện các công trình xây cầu đường. Cuối 2005, vụ PMU18 tham nhũng bị đổ bể. PMU18 có một số vốn rất lớn, lên tới khoảng 33.000 tỉ đồng. PMU18 nhận được vốn đầu tư cả tỉ Mỹ kim. Giám đốc Bùi Tiến Dũng đã bỏ hàng triệu Mỹ kim để cá độ. Nhiều nhân vật lớn của chế độ có dính dáng ví dụ con rể Nông Đức Mạnh. Sau vụ đổ bể, các nhân vật lớn đã tìm cách chạy án để ém nhẹm vụ án trước Đại Hội 10 nhằm giữ chức. Phe Nông Đức Mạnh đã ra tay dẹp vụ PMU18. Thế là những nhân vật của chính quyền đã được trắng án, được lên chức. Và vừa rồi, hai nhà báo của Tuổi Trẻ và Thanh Niên hăng hái chống tham nhũng đã bị bắt giam mà giờ này chưa được trả tự do.

So sánh vụ giáo dân Xứ Thái Hà – Dòng Chúa Cứu Thế Hà Nội vô tội mà bị lên án, và vụ PMU18 vô số tội lại được trắng án, ta thấy rõ mặt thật nham nhở của công lý cộng sản Việt Nam.