(Bài Giảng Trong Thánh Lễ Truyền Chức Giám mục cho tân giám mục phụ tá James D. Conley thuộc Tổng Giáo Phận Denver tại Vương Cung Thánh Đường Đức Mẹ Vô Nhiễm, ngày 30 tháng Năm, 2008)

Đang khi tôi chuẩn bị tâm trí với các bại đọc cho ngày hôm nay, Tôi đã nghe được từ một người bạn, người mà đứa con sau rốt mới sanh vướng phải căn bệnh nan y Trisomy 18.

Trisomy 18 là một căn bệnh di truyền với tình trạng nguy khốn có những phản ứng phụ về tâm thần. Đa số những trẻ em sinh ra trong tình trạng này không thể sống lâu dài được. ̣đối với nhiều gia đình, đây chính là một kinh nghiêm đau thương. Nhưng diều làm tôi kinh ngạc là người bạn của tôi và vợ anh ta thì đã không tỏ ra lo ngại gì về cái tin sét đánh ấy, nhưng ngược lại.

Nó như có ai đã chọc thủng một lỗ hổng trên bức tường trong đời sống thường nhật của gia đình họ, và thay vì lo lắng hay buồn chán, họ đã tuôn ra một dòng sông yêu thương không ích kỷ, không rối rắm, không cần giải thích. Anh bạn của tôi và chị vợ anh ta yêu thương đứa con gái không phải vì sự không hoàn hảo, hoặc bởi cháu bé sẽ ở với họ quá ngắn ngủi, nhưng chính bởi những sự ấy đã tạo cho mỗi giây phút trở thành những dây phút ngọc ngà đối với họ. Tôi không chắc rằng, vợ chồng anh bạn biết được tình thương mà họ dành cho bé gái ấy sâu đậm là dường bao, bởi vì họ cần phải đứng phiá ngoài của tình thương ấy và nhìn vào thì mới cảm nghiệm được rằng, nó đậm đà và cao qúy biết bao.

Đây chính là tình yêu mà Đức Giám Mục Conley được Chúa mời gọi hôm nay. Cái đòng của người lính Lamã đã đâm thâu Trái Tim Chúa Giêsu, nguồn tình yêu từ Trái tim ấy đả tuôn đổ, đã sinh ra Hội Thánh và ban đức tin cho chúng ta. Đức Giám mục Conley đã được kêu mời dâng hiến trái tim của ngài, để cũng bị đâm thủng để tình yêu của Chúa được tuôn trào ra cho những người yếu đuối, nghèo hèn, đói khổ, những thai nhi sắp sinh ra và cho đoàn chiên mà ngài sẽ chăn dẫn. Trái tim của Đức Giám Mục giờ đây không còn là của riêng ngài. Nó đã thuộc về Chúa Giêsu Kitô. Nó phải được bùng cháy trong tình yêu cho người chồng của Giáo hội điạ phương mà ngài; như một người anh của những linh mục và các phó tế, và một người cha của con cái ngài cùng với bao tín hữu đã thánh hiến trọn đời mình trong các dòng tu.

Tình thương của cha mẹ thì cả hai đều thuộc về bản năng và cân nhắc. Nó thuộc về bản năng với cảm giác mà đôi khi khó cảm nhận được. Nó không đúng lý chút nào. Cũng không lợi ích gì khi yêu thương một em bé mà theo sự đánh giá của thế gian, là một sự thất bại hoặc khuyết điểm. Tình thương của cha mẹ cũng chính là sự cân nhắc trong ý thức mà người cha và người mẹ đã dùng hết khả năng và sự thông minh của mình, và đã phải hy sinh hết mọ sự thuộc về họ, để bảo đảm về những an toàn và hạnh phúc cho đứa con tật nguyền ấy.

Chính bởi đó mà chúng ta đã đọc sách Đệ Nhị Luật hôm nay. Đây chính là điều mà tại sao Thánh kinh có ý muốn đề cập đến: “ĐỨC CHÚA đã đem lòng quyến luyến và chọn anh em,” thật ra mặc dầu Do Thái là một dân tộc nhỏ nhất trong các dân thiên hạ và hoàn toàn không xứng cho Chúa để ý tới. Điều ấy thật chẳng có lý cho việc lựa chọn dân Do Thái của Chúa – Hoặc như việc Chúa chọn chúng ta. Động lực duy nhất mà tình yêu của Chúa chính là căn tính riêng tư của Người. Sự trìu mến từ trái tim của Cha; một người cha đã quý trọng những đứa con thật giản dị là vì Người muốn làm như thế. Trong Thư thánh Gioan hôm nay, “Thiên Chúa là Tình Yêu” và bản tính của tình yêu là sự tự hiến cách trọn vẹn. Khi Kitô Giáo nói tới “Thiên Chúa là Tình Yêu,” chúng ta đã không chỉ đơn thuần có ý nói đến Tình Yêu mà Chúa Dành cho Dân của Người. “rất nhiều và toàn diện,” nhưng thật ra, chúng ta muốn nói đến Chính bản thân Chúa là một tình yêu tối cần thiết, một sự liên đới yêu thương có từ thủa đời đời.

Đời sống của Kytô Giáo khởi nguồn từ bản tính của chính Thiên Chúa. Chúng ta Tin kính một Thiên Chúa Ba Ngôi có cùng một bản tính. Nền tảng của đức tin này không phải do việc thao luyện về thần học. Đó chính là trung tâm điểm của đời sống Công Giáo. Thiên Chúa Ba Ngôi là rường cột về mọi tư tưởng và hoạt động của Thiên Chúa Giáo. Đối với Công Giáo, Thiên Chúa chính là một cộng đồng sống động trong yêu thương – Ngôi Cha, Ngôi Con và Thánh Thần – trong công trình tác tạo lên chúng ta, Chúa muốn chúng ta trở nên một phần của cùng một cộng đồng ấy với việc ban tặng lẫn cho nhau. Tất cả đời sống của Kitô Giáo kết tụ lại như chia sẻ và trao đổ tình yêu từ trong trái tim của Thiên Chúa Ba Ngôi, sau đó sẽ ban phát chính tình yêu ấy qua mối liên hệ giữa mọi người.

Đức cố Giáo hoàng Gioan Phaolồ II có lần đã viết về tình yêu như, “là căn bản và nội tại của ơn gọi” dành cho mọi người. Chính ơn kêu gọi này - hay “ơn gọi” - là trái tim của đức tin Kytô Giáo. Chúng ta đ̣ã được dựng lên bởi Thiên Chúa, Người như là cội nguồn của chính tình yêu, và chính do tình yêu ấy mà mà Thiên Chúa đã yêu thương thế gian qúa đỗi khiến người đã gởi con một Người để cứu chuộc nó.

Nói cách khác, chúng ta đã được dựng lên bởi tình yêu, để nhận được sự yêu thương cho chính mình, và bày tỏ tình yêu của Thiên Chúa cho tha nhân. Bởi đó chúng ta đã hiện hữu, và đó cũng là mục đích chính của chúng ta.

Tình yêu luôn có những ẩn ý đã có thể chuyển dịch và trở thành hành động. “Tình yêu” là một tiếng rất nhỏ, nhưng đối vớ Kitô Hữu, nó cũng có thể được mở rộng ra và ghép thành nhiều tiếng khác: Sự thật, hối cải, tha thứ, thương xót, bác ái, can trường, công bình. Đó là những tự động từ, tất cả chúng kể cả tiếng sự thật, bởi vì, khi chấp nhận Chúa Kitô, Kinh thánh đã nói đến, “các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông." (Jn 8:32) – Không cần phải dễ chịu hay được tôn kính; nhưng được tự do, theo chính ý nghĩa của ngôn từ: có thể nhìn được và làm được những điều phải. Sự tự do của chúng ta chính co ý nghĩa được dùng để phục vụ cho tha nhân. Và đó cũng là lý do chúng ta phải làm việc để bảo vệ những người nghèo khổ, vô gia cư, những người tàn phế, những thai nhi chưa sinh ra, những người đau yếu và những người già cả, đó vẫn luôn là một hoạt động của nền tự do Kytô giáo.

Qua việc nhận chức Giám mục của Đức cha Conley, Đức cha chính là biểu tượng của tình yêu căn bản của Thiên Chúa, qua những giáo huấn của ngài, đường hướng lãnh đạo và sự chăm sóc của người hiền phụ với dân thánh của Chúa.

Trong Phúc âm hôm nay, Chúa Giêsu cất tiếng nói: "Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn.” Từ chính bản thân Ngài, Chúa Giêsu là người đầu tiên trong số “những người bé mọn” qua Người, Chúa Cha đã mạc khải những “điều bí ẩn,” đó chính là sự đảm bảo hạnh phúc cho nhân loại. Những điều bí ẩn đó là: Khi càng cho đi hoàn toàn tình yêu thương của chính mình, thì tình yêu của Thiên Chúa tự nó sẽ bù đắp lại cho ta đầy dư - và đức cha - với một tình yêu to lớn hơn. Như Chúa Cha yêu thương Con Chúa, như Chúa Giêsu yêu thương Hội Thánh; như anh bạn của tôi và vợ anh yêu thương đứa con gái không hoàn hảo nhưng thật sinh đẹp của họ; Và đức cha được kêu mời hãy yêu thương con dân của Chúa vô điều kiện.

“Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng.” Khi chúng ta tiếp tục cử hành Thánh Lễ, chúng ta hãy cầu cùng Chúa chúc lành cho Đức Giám Mục Conley, giúp đức cha biết yêu mến và hướng dẫn dân Thiên Chúa với một trái tim của “vị giám mục,” trái tim của người cha, trái tim của chính Chúa Kitô, tình yêu của Người đã nhập thể và Lời Chúa đã trở thành nhục thể.

http://www.archden.org/images/NEWSFrontPage/homilyepiscopalordinationofjamesdconley5.30.08.pdf

+ Đức Giám Mục Charles J. Chaput, O.F.M. Cap, Tổng Giám mục Denver

(Phó tế Ngô Thế Tòng chuyển ngữ)