HUẾ -- Bài giảng của Đức Tổng Giám Mục Huế ngày Lễ Hành Hương Mùa Hạ năm 2007 tại Trung Tâm Toàn Quốc Thánh Mẫu La Vang ngày 01/5/2007:
1. Kính thưa cộng đoàn,
Năm 1945 chiến tranh thế giới lần thứ hai vừa kết thúc, nước Đức bại trận trở thành một đống hoang tàn đổ nát. Hai phóng viên người Mỹ đến đây phỏng vấn một gia đình người Đức đang sống dưới một căn hầm nhỏ. Trên đường trở về, người thứ nhất hỏi:
-Anh nghĩ người Đức có thể xây dựng lại được Đất nước của mình không? Người thứ hai trả lời:
-Chắc chắn được.
-Sao anh có thể khẳng định được như vậy?
-Anh có nhìn thấy cái gì đặt trên chiếc bàn trong căn hầm tối tăm của gia đình hồi nảy không?
-Có. Đó là một bình hoa. Anh kia liền nói:
-Bất kỳ một gia đình nào, một dân tộc nào, mà trong bóng tối, trong nỗi đau, họ vẫn không quên một bình hoa tươi, thì họ hoàn toàn có khả năng biến một đống hoang tàn trở thành một ngôi nhà xinh đẹp, một dân tộc phú cường.
2. Anh chị em thân mến,
Tháng năm lại về giữa đất trời nắng ấm, và lòng người cởi mở vui tươi. Tháng năm là tháng Đức Mẹ, thường cũng gọi là tháng hoa, tháng mà các gia đình, các giáo xứ trang hoàng lại bàn thờ Kính Đức Mẹ; và các nhóm, các đoàn thể thay phiên nhau dâng hoa lên Mẹ. Người người lần hạt mân côi, nhà nhà suy niệm chuỗi mân côi, tạo nên một bầu không khí sống động, nao nức, thánh thiện, làm tươi mới lại đời sống đạo trong các cộng đoàn. Ai ai cũng nhìn lên Mẹ, chiêm ngắm Mẹ để học đòi bắt chước gương lành các nhân đức của Mẹ (x. Lumen Gentium 67).
3. Anh chị em thân mến,
Hương sắc các loài hoa đem đến cho căn phòng, cho ngôi nhà, cho tâm hồn mỗi người sự sống, niềm vui và tinh thần lạc quan, hy vọng.
Lạy Nữ vương, Mẹ nhân lành làm cho chúng con được sống, được vui, được cậy. Lời kinh “Lạy Nữ Vương” mời gọi chúng ta hướng nhìn về Mẹ Maria là Hoa Hường mầu nhiệm, là hương hoa nhiệm mầu Thiên Chúa ban cho nhân loại, để làm cho chốn khách đày nầy được nở hoa, hoa vui sống, hoa hy vọng.
a. Mẹ Maria làm cho chúng ta được sống.
Bà Eva xưa kia được gọi là “mẹ của chúng sinh”, mẹ của kẻ sống (St. 3, 20), nhưng chính bà đã mang án tử đến cho loài người, vì tội bất phục tùng, nên bà không còn xứng với ý nghĩa của tên bà.
Thiên Chúa đã chọn Đức Maria làm Mẹ thiêng liêng của chúng ta, là mẹ của chúng sinh thực sự, là mẹ của tất cả những người đã được tái sinh vào sự sống mới. Mẹ yêu thương, chăm sóc, đào tạo từng người con càng ngày càng nên giống Chúa Giêsu hơn.
Nếu không có Mẹ thì sự hiểu biết về Đức Kitô sẽ gặp nguy cơ chỉ là suy lý thuần tuý trong đầu óc. Nhưng với Mẹ và trong Mẹ, sự hiểu biết ấy lại trở thành một kinh nghiệm gặp gỡ hiệp thông, chan hoà yêu thương.
b. Mẹ làm cho chúng ta được sống.
Rồi Mẹ làm cho chúng ta được vui trong Chúa. “Đức Bà làm cho chúng con vui mừng”. Ngày truyền tin, thiên sứ kính chào Mẹ bằng tiếng Ave, nghĩa là hãy vui lên, vì Thiên Chúa đã giáng thế, nhập thể trong lòng Mẹ. Ngày đến thăm bà chị họ Ê-li-sa-bét, Mẹ biểu lộ niềm vui rạo rực ấy qua lời tán tụng Magnificat: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa…”. Nhờ Mẹ mà niềm vui của tiệc cưới Cana không bị dập tắt, trái lại mọi người càng được vui hơn, với rượu mới và ngon hơn trước. Mẹ làm lan toả niềm vui qua các thế hệ, cho đến muôn đời, vì nhờ lời thưa xin vâng của Mẹ mà Con Thiên Chúa nhập thể làm người, ban ơn cứu độ cho hết mọi người, mọi thời đại, cho đến tận cùng trái đất. Trong cuộc sống hằng ngày, Mẹ thường nhâm nhi lời thánh vịnh và sống theo mỗi ngày:
“Hãy phụng thờ Chúa với niềm hoan hỷ,
vào trước thánh nhan Ngài giữa tiếng hò reo” (Tv. 100, 2).
c. Mẹ làm cho chúng ta được sống, được vui, và được cậy nữa. Mẹ là Mẹ của niềm hy vọng, của sự cậy trông vững vàng. “Đức Bà như sao mai sáng vậy”. Thánh Bê-na-đô dạy rằng:
“Hễ ai chăm chú nhìn lên Mẹ Maria là Sao Biển, thì dù có bị quăng ném bởi những cơn lốc và những bão táp của biển đời nầy, cũng không ăn thua gì. Trong nguy nan, khó khăn hay nghi ngờ, hãy nghĩ về Mẹ, hãy gọi danh thánh Maria.
Bước theo Mẹ, bạn sẽ không bao giờ lạc lối.
Cầu nguyện với Mẹ, bạn sẽ không bao giờ tuyệt vọng.
Được Mẹ nâng đỡ, bạn sẽ không sa ngã.
Được Mẹ dìu dắt, bạn sẽ không lo lắng gì.
Được Mẹ cứu giúp, bạn sẽ tới bến bình an”.
Đức Bà là cửa thiên đàng.
Kitô hữu phải là con người của sự sống, của niềm vui và của hy vọng, phải là con người sống vui, sống mạnh, không bao giờ chịu khuất phục, ngã quỵ trong chán nản, thất vọng.
Kitô hữu có sứ mạng đến nơi đâu thì lan toả sức sống, niềm vui và hy vọng ở đó, vực dậy và làm vững dạ an lòng như Mẹ suốt đời, dù phải đứng dưới chân thập giá. Vì sớm tinh mơ Chúa đã phục sinh. Vì ngày mai trời lại sáng. Vì đêm tối nào cũng cưu mang ánh sáng mặt trời cho ngày hôm sau.
<
B>4. Anh chị em thân mến,
Chúng ta hành hương về Mẹ La Vang, nhìn ngắm Mẹ trong ánh sáng của Chúa Kitô phục sinh, với tâm hồn chiêm ngưỡng thanh thoát, trọn vẹn thoả lòng được sống bên Mẹ như lời kinh bộc bạch sau đây:
Trưa hôm ấy, nhà thờ cửa mở,
Cứ mạnh dạn bước vào, thế thôi.
Lạy Mẹ Chúa Giêsu, ôi không,
Con không đến để xin ơn nào,
Con cũng không có gì để biếu, để tặng.
Con chỉ đến để ngắm nhìn,
Nhìn Mẹ lâu giờ và khóc,
Khóc vì hạnh phúc lớn lao,
Khi biết con là con của Mẹ,
Và Mẹ ở đây đang chờ con…
Amen.
+ Tổng Giám Mục Huế
1. Kính thưa cộng đoàn,
Năm 1945 chiến tranh thế giới lần thứ hai vừa kết thúc, nước Đức bại trận trở thành một đống hoang tàn đổ nát. Hai phóng viên người Mỹ đến đây phỏng vấn một gia đình người Đức đang sống dưới một căn hầm nhỏ. Trên đường trở về, người thứ nhất hỏi:
-Anh nghĩ người Đức có thể xây dựng lại được Đất nước của mình không? Người thứ hai trả lời:
-Chắc chắn được.
-Sao anh có thể khẳng định được như vậy?
-Anh có nhìn thấy cái gì đặt trên chiếc bàn trong căn hầm tối tăm của gia đình hồi nảy không?
-Có. Đó là một bình hoa. Anh kia liền nói:
-Bất kỳ một gia đình nào, một dân tộc nào, mà trong bóng tối, trong nỗi đau, họ vẫn không quên một bình hoa tươi, thì họ hoàn toàn có khả năng biến một đống hoang tàn trở thành một ngôi nhà xinh đẹp, một dân tộc phú cường.
2. Anh chị em thân mến,
Tháng năm lại về giữa đất trời nắng ấm, và lòng người cởi mở vui tươi. Tháng năm là tháng Đức Mẹ, thường cũng gọi là tháng hoa, tháng mà các gia đình, các giáo xứ trang hoàng lại bàn thờ Kính Đức Mẹ; và các nhóm, các đoàn thể thay phiên nhau dâng hoa lên Mẹ. Người người lần hạt mân côi, nhà nhà suy niệm chuỗi mân côi, tạo nên một bầu không khí sống động, nao nức, thánh thiện, làm tươi mới lại đời sống đạo trong các cộng đoàn. Ai ai cũng nhìn lên Mẹ, chiêm ngắm Mẹ để học đòi bắt chước gương lành các nhân đức của Mẹ (x. Lumen Gentium 67).
3. Anh chị em thân mến,
Hương sắc các loài hoa đem đến cho căn phòng, cho ngôi nhà, cho tâm hồn mỗi người sự sống, niềm vui và tinh thần lạc quan, hy vọng.
Lạy Nữ vương, Mẹ nhân lành làm cho chúng con được sống, được vui, được cậy. Lời kinh “Lạy Nữ Vương” mời gọi chúng ta hướng nhìn về Mẹ Maria là Hoa Hường mầu nhiệm, là hương hoa nhiệm mầu Thiên Chúa ban cho nhân loại, để làm cho chốn khách đày nầy được nở hoa, hoa vui sống, hoa hy vọng.
a. Mẹ Maria làm cho chúng ta được sống.
Bà Eva xưa kia được gọi là “mẹ của chúng sinh”, mẹ của kẻ sống (St. 3, 20), nhưng chính bà đã mang án tử đến cho loài người, vì tội bất phục tùng, nên bà không còn xứng với ý nghĩa của tên bà.
Thiên Chúa đã chọn Đức Maria làm Mẹ thiêng liêng của chúng ta, là mẹ của chúng sinh thực sự, là mẹ của tất cả những người đã được tái sinh vào sự sống mới. Mẹ yêu thương, chăm sóc, đào tạo từng người con càng ngày càng nên giống Chúa Giêsu hơn.
Nếu không có Mẹ thì sự hiểu biết về Đức Kitô sẽ gặp nguy cơ chỉ là suy lý thuần tuý trong đầu óc. Nhưng với Mẹ và trong Mẹ, sự hiểu biết ấy lại trở thành một kinh nghiệm gặp gỡ hiệp thông, chan hoà yêu thương.
b. Mẹ làm cho chúng ta được sống.
Rồi Mẹ làm cho chúng ta được vui trong Chúa. “Đức Bà làm cho chúng con vui mừng”. Ngày truyền tin, thiên sứ kính chào Mẹ bằng tiếng Ave, nghĩa là hãy vui lên, vì Thiên Chúa đã giáng thế, nhập thể trong lòng Mẹ. Ngày đến thăm bà chị họ Ê-li-sa-bét, Mẹ biểu lộ niềm vui rạo rực ấy qua lời tán tụng Magnificat: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa…”. Nhờ Mẹ mà niềm vui của tiệc cưới Cana không bị dập tắt, trái lại mọi người càng được vui hơn, với rượu mới và ngon hơn trước. Mẹ làm lan toả niềm vui qua các thế hệ, cho đến muôn đời, vì nhờ lời thưa xin vâng của Mẹ mà Con Thiên Chúa nhập thể làm người, ban ơn cứu độ cho hết mọi người, mọi thời đại, cho đến tận cùng trái đất. Trong cuộc sống hằng ngày, Mẹ thường nhâm nhi lời thánh vịnh và sống theo mỗi ngày:
“Hãy phụng thờ Chúa với niềm hoan hỷ,
vào trước thánh nhan Ngài giữa tiếng hò reo” (Tv. 100, 2).
c. Mẹ làm cho chúng ta được sống, được vui, và được cậy nữa. Mẹ là Mẹ của niềm hy vọng, của sự cậy trông vững vàng. “Đức Bà như sao mai sáng vậy”. Thánh Bê-na-đô dạy rằng:
“Hễ ai chăm chú nhìn lên Mẹ Maria là Sao Biển, thì dù có bị quăng ném bởi những cơn lốc và những bão táp của biển đời nầy, cũng không ăn thua gì. Trong nguy nan, khó khăn hay nghi ngờ, hãy nghĩ về Mẹ, hãy gọi danh thánh Maria.
Bước theo Mẹ, bạn sẽ không bao giờ lạc lối.
Cầu nguyện với Mẹ, bạn sẽ không bao giờ tuyệt vọng.
Được Mẹ nâng đỡ, bạn sẽ không sa ngã.
Được Mẹ dìu dắt, bạn sẽ không lo lắng gì.
Được Mẹ cứu giúp, bạn sẽ tới bến bình an”.
Đức Bà là cửa thiên đàng.
Kitô hữu phải là con người của sự sống, của niềm vui và của hy vọng, phải là con người sống vui, sống mạnh, không bao giờ chịu khuất phục, ngã quỵ trong chán nản, thất vọng.
Kitô hữu có sứ mạng đến nơi đâu thì lan toả sức sống, niềm vui và hy vọng ở đó, vực dậy và làm vững dạ an lòng như Mẹ suốt đời, dù phải đứng dưới chân thập giá. Vì sớm tinh mơ Chúa đã phục sinh. Vì ngày mai trời lại sáng. Vì đêm tối nào cũng cưu mang ánh sáng mặt trời cho ngày hôm sau.
<
B>4. Anh chị em thân mến,
Chúng ta hành hương về Mẹ La Vang, nhìn ngắm Mẹ trong ánh sáng của Chúa Kitô phục sinh, với tâm hồn chiêm ngưỡng thanh thoát, trọn vẹn thoả lòng được sống bên Mẹ như lời kinh bộc bạch sau đây:
Trưa hôm ấy, nhà thờ cửa mở,
Cứ mạnh dạn bước vào, thế thôi.
Lạy Mẹ Chúa Giêsu, ôi không,
Con không đến để xin ơn nào,
Con cũng không có gì để biếu, để tặng.
Con chỉ đến để ngắm nhìn,
Nhìn Mẹ lâu giờ và khóc,
Khóc vì hạnh phúc lớn lao,
Khi biết con là con của Mẹ,
Và Mẹ ở đây đang chờ con…
Amen.
+ Tổng Giám Mục Huế