Bài thương ca ngôi mộ đá

Mắt đỏ hoe hoe, ông đại phú hộ Giuse của thị trấn Armathê buồn rầu liếc nhìn cánh cửa bằng đá xanh của ngôi mộ. Ngơ ngác nhìn lên bầu trời vẫn còn tối đen như mực, nhà phú hộ quay ngang liếc nhìn đỉnh đồi Golgotha xa xa giờ này trơ trọi với ba cây thập tự. Trên bầu trời, sấm chớp tiếp tục khua động. Bên trong ngôi mộ đá, thi hài của Đức Giêsu trắng toát với khăn liệm cuộn tròn đang nằm chơ vơ trên băng đá. Mùi thơm của một trăm cân mộc dược trộn lẫn trầm hương quyện tròn một khoảng không gian nhỏ bé. Ông phú hộ nhíu mày nhìn những người phụ nữ đang vật mình than khóc trước ngôi mộ, rồi đăm chiêu dõi nhìn những chú kên kên bám đậu đen kịt trên những cành Ôliu cổ thụ mọc kề ngay bên ngôi mộ. Lo ngại, ông phú hộ nghiêng tai lắng nghe tiếng quạ trộn lẫn tiếng chó sói hú vang trong bầu không khí tang thương của một buổi chiều ngày thứ Bảy mùa xuân.

Nhìn vô bên trong ngôi mộ đá một lần nữa, ông phú hộ thở dài, ra hiệu cho những người đầy tớ lăn tảng đá xanh đóng kín cửa ngôi mộ. Trong bầu không khí nặng nề ướt đẫm nước mắt của những người phụ nữ, tiếng đá lăn tới nghe trơn láng, lạnh lùng, và khô khan. Nhận ra khối đá cồng kềnh đang chầm chầm lăn mình trườn tới, những người phụ nữ ngưng những dòng nước mắt, rướn cao nhìn vào bên trong ngôi mộ. Từng chút rồi từng chút, khối đá tiếp tục lăn tới lấp phủ khoảng trống tròn đều của ngôi mộ. Maria Mađalêna vật mình lăn ra trên nền đất đen, tiếng khóc vướng nghẹn trong cổ họng. Mọi người quay mặt dấu đi những hàng nước mắt đong đầy hai khóe mắt đỏ ứa. Ông Giuse quay người, quyết định bỏ đi. Sau lưng ông, tiếng khóc, tiếng thổn thức, và tiếng nức nở của những người đàn bà tiếp tục nỉ non.

Bây giờ Con Trời đã nhắm mắt lại chết đi. Thế gian bỗng dưng trở nên hoang vắng tựa như những ngày đầu tiên khi trời và đất chưa được tạo thành.

Chiều hôm nay khăn niệm màu trắng lạnh lùng cuộn tròn che kín thể xác Đức Giêsu. Bởi xác Con Trời xanh ngắt lạnh giá, bầu trời ấm áp mùa xuân trở nên lạnh căm, với gió lạnh từ phương Bắc rủ nhau kéo về ngập tràn phủ kín quả địa cầu.

Giờ này thể xác Con Trời tô đậm màu xám. Cỏ xanh mùa xuân đổi màu rũ tàn héo úa, hoa sa mạc thôi không đỏ thắm nhưng tím đen, côn trùng và đá sỏi trên ngọn đồi Golgotha vật mình trăn trở khóc than.

Trời đã tối, ngôi mộ đá của Con Trời đã được niêm phong đóng kín. Bên trong ngôi mộ, màu đen giăng mắc. Bên ngoài ngôi mộ, trời đất tiếp tục tối đen, cuồng phong tiếp tục thét gào. Tinh tú trên cao rớt xuống vỡ vụn tan ra thành từng mảnh. Mặt trời cuộn khăn tang trắng tiếp tục che mình dấu mặt sau những tảng mây. Ánh trăng rằm của ngày 14 tháng Nisan Âm Lịch buộc chặt lại tà áo tang, cương quyết không lộ mặt. Núi cao tiếp tục vỡ vụn than khóc cho một nỗi mất mát. Sóng nước Biển Hồ phương Bắc vươn cao, thét gào, đập văng tung tóe bãi cát. Nước mặn Biển Chết phương Nam bỗng dưng trở nên càng thêm mặn chát. Thiên nhiên vạn vật đồng loạt cuộn tròn mảnh khăn trắng để tang Con Trời.

Bài thương ca ngôi mộ đá tiếp tục ngân vang.

Lời Nguyện

Lạy Chúa, xin mang chúng con đến ngôi mộ đá của Chúa để những tội lỗi, những thấp hèn, và những yếu đuối của chúng con được tẩm niệm và được chôn cất. Lạy Thiên Chúa của ngôi mộ đá, xin hãy chôn cất những vết thương trong tâm hồn và trong thân xác của chúng con với Ngài. Lạy Chúa, xin hãy giơ tay lăn lại cửa ngôi mộ, để một khoảng thời gian quá khứ ngập tràn đêm đen bóng tối của chúng con được chôn niệm trong ngôi mộ đá của Đức Giêsu.

www.nguyentrungtay.com