CHỦ NHẬT LỄ THĂNG THIÊN

Tin Mừng : Mc 16, 15-20.

Anh chị em thân mến,

Sống ở đời ai cũng thích tìm hạnh phúc cho mình, nhưng chúng ta –những người Kitô hữu- đều biết rằng, hạnh phúc đích thực không phải ở tại trần gian này, mà ở trên thiên đàng, nơi có Chúa Giêsu –Đấng đã chết, đã sống lại và lên trời- đang ngự bên hữu Thiên Chúa Cha, cùng với Mẹ Maria và các thánh nam nữ.

Trước mặt các tông đồ, Chúa Giêsu đã về trời, về nơi Ngài đã ở trước khi xuống thế làm người, về lại bên hữu Chúa Cha, để rồi sẽ trở lại trong vinh quang để phán xét kẻ lành người dữ.

1. Ngước mặt nhìn trời.

Các tông đồ đang ngỡ ngàng nhìn trời như vừa mất một cái gì cao quý, các ông ngước mặt nhìn trời, nhìn mãi cho đến khi thiên thần nhắc nhở làm các ông trở về với thực tại : cuộc sống ở trần gian. Ngước mặt nhìn trời mà lòng ao ước được về trời với Thầy chí thánh, lòng các tông đồ xôn xao vui sướng vì từ nay mình còn có một nơi rất hạnh phúc, hạnh phúc và bình an, đó là được sum họp với Chúa trên cỏi trời cao kia.

Cuộc sống của chúng ta, thực tại của chúng ta là trần thế, sống trong trần thế với tất cả những gì là của trần thế, nhưng lòng của chúng ta vẫn luôn hướng về trời, hướng về trời tức là hướng về Chúa Giêsu, là nhớ lại những lời của Ngài đã nói đã dặn dò : “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo tin mừng cho mọi loài thọ tạo”, mọi loài thọ tạo là bao gồm tất cả những gì mà Thiên Chúa đã tạo dựng, mà đối tượng quan trọng nhất chính là con người, họ chính là những người đã trở nên anh em chị em của chúng ta trong Đức Kitô.

Ngước mặt lên trời để loan báo Tin Mừng cho anh em chị em, bởi vì không ai loan báo tin vui mà cúi gầm mặt xuống đất; ngước mặt lên để hân hoan, để vui mừng, để cảm tạ, để chia sẻ những gì mà chúng ta đã cảm nghiệm, đã sống trong cuộc sống đời thường của mình, đó chính là niềm vui tha thứ, niềm vui thân thiện, niềm vui phục vụ, niềm vui cảm thông và niền vui cộng tác với nhau trong công việc bổn phận hằng ngày của chúng ta. Đó chính là việc làm tích cực để loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo vậy.

2. Ngước mắt nhìn anh em.

“Các tông đồ thì ra đi rao giảng khắp nơi...” bằng lời nói và kèm thêm những dấu lạ, nhưng quan trọng hơn là có Chúa ở cùng các ngài.

Ngày hôm nay chúng ta rao giảng Lời Chúa qua Internet, qua truyền hình, qua truyền thanh, và qua mọi phương tiện có thể, nhưng tất cả những phương tiện ấy là chỉ để hổ trợ cho đời sống Phúc Âm của chính mỗi người chúng ta. Người ta thích nhìn xem hành động bác ái của chúng ta hơn là coi trên truyền hình, người ta thích nghe lời chính miệng của chúng ta nói hơn là đọc trên internet, bởi vì con người thời nay chỉ thích nhìn và nghe những gì thật sống động tự nơi chúng ta -người Kitô hữu- xuất phát ra.

Và chúng ta cũng vậy, khi ngước mặt nhìn trời để trông chờ Chúa đến, thì đồng thời cũng hãy ngước mắt nhìn anh em đang gặp khốn khó để giúp đỡ, ngước mắt nhìn anh em đang thất vọng để ủi an, ngước mắt nhìn anh em đang bị áp bức mà bênh vực và ngước mắt nhìn người nghèo chung quanh chúng ta, họ đang nhìn chúng ta, chờ đợi chúng ta thực hành Lời Chúa : yêu thương người thân cận như chính mình.

Anh chị em thân mến,

Hôm nay lễ Chúa Thăng Thiên, và cũng là niềm hi vọng được về trời chung hưởng hạnh phúc với Chúa của chúng ta, tôi xin mời anh chị em tự xét mình, tự vấn lương tâm coi chúng ta có ao ước những sự trên trời hơn những sự của trần thế :

a. Có lúc nào tôi ngước mặt nhìn lên tượng Thánh Giá Chúa để nói : Lạy Chúa, con rất yêu mến Chúa.

b. Có lúc nào tôi ngước mắt nhìn anh em, chị em và cầu nguyện thầm : Lạy Chúa, xin ban cho họ được hạnh phúc của Chúa.

Xin Thiên Chúa chúc lành cho tất cả chúng ta.