79. NHỤC CHƯỚNG NHỤC CHƯỚNG

Dương Quốc Trung là sủng thần thời Đường Huyền Tôn, hể khi mời khách uống rượu thì chú trọng xa xỉ cách kỳ lạ, lúc nào cũng ra lệnh cho thị nữ vợ lẽ bê một loại thức ăn để cung ứng cho khách dùng có tên là “nhục đài bàn”.

Mùa đông, ra lệnh cho thị nữ vây quanh để phòng chống lạnh, gọi là “nhục bình phong”. Lại tuyển trong các vợ lẽ người béo mập cao to đứng phía trước cản gió lạnh gọi là “nhục chướng, nhục chướng”.

(Cổ kim tiếu sử)

Suy tư 79:

Xa xỉ đến như Dương Quốc Trung thì có gì là lạ, thời nay có những ông được bao che hơn cả sủng thần còn xa xỉ gấp trăm ngàn lần: họ dùng tiền của công ty ăn uống một đêm vài ngàn đô la Mỹ, họ không đem vợ bé của họ để hầu hạ khách nhưng để cho các cô tiếp viên nhà hàng săn sóc, họ không ăn uống nhiều nhưng thích nhục dục, họ không sợ lạnh nhưng thích “nhục bì”, họ không sợ nóng nhưng thích “nhục thể”…

“Nhục chướng” là lấy thịt làm vật để ngăn, nhưng ma quỷ thì thích dùng “nhục” để cám dỗ chúng ta vào vòng tội lỗi, cho nên người ta có thể chiến thắng tiền bạc, chiến thắng khó khăn, chiến thắng nóng lạnh, nhưng rất ít khi chiến thắng “nhục dục”.

Xa xỉ là chơi trội quá trán, chơi trội quá trán là vì đó không phải là tiền của mình, nên dễ dàng phạm tội.

Người Ki-tô hữu thì luôn đề cao cảnh giác với những cám dỗ kiểu xa xỉ này, bởi vì chính nó đã khiến cho nhiều bậc tu hành sa ngã, thì cũng sẽ làm cho họ điêu đứng chết không xong mà sống cũng không ổn…

“Nhục” nguy hiểm thật, nên cần phải cầu nguyện và hy sinh luôn..

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info