Chúa Nhật 30 tháng Giêng, Giáo Hội trên toàn thế giới cử hành Chúa Nhật thứ 4 Mùa Quanh Năm.

Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh Truyền Tin với các tín hữu tại quảng trường Thánh Phêrô, Đức Thánh Cha nói:

Anh chị em thân mến, chào anh chị em,

Trong Phụng vụ hôm nay, Tin Mừng thuật lại cuộc rao giảng đầu tiên của Chúa Giêsu tại quê hương Nazareth của Người. Kết quả thật cay đắng: thay vì nhận được sự cổ vũ, Chúa Giêsu nhận thấy họ không hiểu Ngài và thậm chí là thù địch với Ngài (x. Lc 4, 21-30). Những người dân làng, muốn có nhiều những lời nói của sự thật, họ muốn có những phép lạ, những dấu hiệu phi thường. Chúa không làm phép lạ và họ từ chối Ngài, bởi vì họ nói rằng họ đã biết Ngài từ khi còn nhỏ, Ngài là con trai của ông Giuse (xem câu 22) và vân vân. Vì vậy, Chúa Giêsu đã thốt lên một cụm từ đã trở thành tục ngữ: “Không một vị tiên tri nào được đón tiếp nơi quê hương của mình” (câu 24).

Những lời này tiết lộ rằng sự thất bại đối với Chúa Giêsu không hoàn toàn bất ngờ. Ngài biết chính mình, Ngài biết trái tim của chính mình, Ngài biết rủi ro mà Ngài đang đối diện, Ngài đã tính đến việc bị từ chối. Như thế, chúng ta có thể tự hỏi mình: nhưng nếu thế, nếu Ngài thấy trước thất bại, tại sao Ngài vẫn về quê của mình? Tại sao lại làm điều tốt cho những người không sẵn lòng chào đón bạn? Đây là một câu hỏi mà chúng ta thường tự hỏi mình. Nhưng đó là một câu hỏi giúp chúng ta hiểu Chúa hơn. Chúa Giêsu, trước sự khép lại của chúng ta, Ngài không kìm lại: Ngài không ngăn cản tình yêu của mình.. Trước sự khép lại của chúng ta, Ngài vẫn tiến tới. Chúng ta thấy điều này phản ánh ở những bậc cha mẹ nhận thức được sự từ chối của con cái họ, nhưng không ngừng yêu thương chúng và làm điều tốt cho chúng. Thiên Chúa là như thế, nhưng ở một mức độ cao hơn nhiều. Và hôm nay, Ngài cũng mời gọi chúng ta hãy tin vào điều tốt, đừng bỏ qua một tảng đá nào chưa lật lên khi làm việc lành phúc đức.

Tuy nhiên, trong những gì xảy ra ở Nazareth, chúng ta cũng tìm thấy một điều gì đó khác. Sự thù địch đối với Chúa Giêsu từ phía dân của Ngài kích động chúng ta: họ không chào đón - nhưng còn chúng ta thì sao? Để xác minh điều này, chúng ta hãy xem các mô hình chấp nhận mà Chúa Giêsu đề xuất ngày nay, cho chúng ta và cho những người đồng hương của Ngài. Họ là hai người nước ngoài: một góa phụ từ Sarepta của Sidon, và ông Naaman, người xứ Syria. Cả hai người đều chào đón các vị tiên tri: thứ nhất là tiên tri Êlia, thứ hai là tiên tri Êlisa. Nhưng đó không phải là một sự tiếp đón dễ dàng, nó đã trải qua nhiều thử thách. Bà góa đã chào đón Êlia, bất chấp nạn đói và bất chấp nhà tiên tri từng bị bách hại (xem 1 Các Vua 17: 7-16), ông bị bách hại vì các lý do chính trị và tôn giáo. Trong trường hợp thứ hai, Naaman, mặc dù là người có địa vị cao nhất, đã chấp nhận yêu cầu của tiên tri Elisa, người đã khiến ông phải hạ mình xuống, tắm bảy lần trong một dòng sông (xem 2 Các Vua 5: 1-14), như thể anh ta là một đứa trẻ không biết gì. Tóm lại, bà góa và ông Naaman đón nhận nhờ sự sẵn sàng và khiêm tốn. Cách thức tiếp nhận Thiên Chúa là luôn sẵn sàng, và khiêm nhường. Đức tin đi qua con đường này: sự sẵn sàng và khiêm tốn. Bà goá và ông Naaman không từ chối đường lối của Thiên Chúa và các vị tiên tri của Ngài; họ ngoan ngoãn, không cứng nhắc và khép kín.

Anh chị em thân mến,

Chúa Giêsu cũng đi theo con đường của các tiên tri: Ngài tự giới thiệu mình trong cách thế chúng ta không mong đợi. Người không được nhận ra bởi những người tìm kiếm phép lạ - nếu chúng ta tìm kiếm phép lạ, chúng ta sẽ không tìm thấy Chúa Giêsu - Chúa Giêsu không được nhận ra bởi những người tìm kiếm cảm giác mới, kinh nghiệm cận kề, những điều kỳ lạ; những người tìm kiếm một đức tin được tạo thành từ quyền lực và các dấu chỉ bên ngoài. Không, họ sẽ không tìm thấy Người. Ngược lại, Người chỉ được tìm thấy bởi những người chấp nhận đường lối của Người và những thách thức của Người, không phàn nàn, không nghi ngờ, không chỉ trích với các khuôn mặt dài thoòng. Nói cách khác, Chúa Giêsu yêu cầu anh chị em chấp nhận Ngài trong thực tế hàng ngày mà anh chị em đang sống; trong Giáo hội ngày nay, như Giáo Hội vốn là; nơi những người thân thiết với anh chị em hàng ngày; trong thực tế của những người đang cần, trong các vấn đề của gia đình anh chị em, trong cha mẹ anh chị em, trong con cái của anh chị em, ông bà của anh chị em, Chúa ở đó. Ngài ở đó, mời gọi chúng ta thanh tẩy mình trong dòng sông sẵn có và trong nhiều bồn tắm lành mạnh của sự khiêm nhường. Cần khiêm tốn để gặp gỡ Thiên Chúa.

Và chúng ta, chúng ta đang chào đón hay chúng ta giống những người đồng hương của Người, những người đã tin rằng họ biết mọi thứ về Người? “Tôi đã học thần học, tôi đã tham gia khóa học dạy giáo lý đó… Tôi biết mọi thứ về Chúa Giêsu!” Vâng, như một kẻ ngốc! Đừng dại dột, anh chị em chưa biết Chúa Giêsu. Có lẽ, sau nhiều năm là tín hữu, chúng ta nghĩ rằng chúng ta biết Chúa rõ ràng, với những ý tưởng và sự phán xét của chúng ta, rất thường xuyên. Rủi ro là chúng ta quen, chúng ta quá quen với Chúa Giêsu. Chúng ta trở nên quen thuộc với Ngài như thế nào? Chúng ta khép mình lại, chúng ta khép mình với sự mới mẻ của Người, vào khoảnh khắc Ngài gõ cửa nhà chúng ta và hỏi anh chị em điều gì đó mới, và muốn tham gia với anh chị em. Chúng ta phải ngừng khăng khăng giữ quan điểm của mình. Và khi một người có một tâm hồn rộng mở, một trái tim giản dị, thì người đó có khả năng ngạc nhiên, tự hỏi. Chúa luôn làm chúng ta ngạc nhiên: đây là vẻ đẹp của cuộc gặp gỡ với Chúa Giêsu. Chúa yêu cầu chúng ta có một tâm hồn rộng mở và một trái tim đơn sơ. Xin Đức Mẹ, gương mẫu của sự khiêm nhường và sẵn lòng, chỉ cho chúng ta con đường để đón Chúa Giêsu.

Sau khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói thêm như sau:

Anh chị em thân mến,

Hôm nay là Ngày Thế giới bệnh phong. Tôi bày tỏ sự gần gũi của mình với những người mắc phải căn bệnh này, và tôi hy vọng rằng sẽ không thiếu sự trợ giúp về tinh thần và hỗ trợ chăm sóc sức khỏe. Cần phải làm việc cùng nhau để hướng tới sự hòa nhập hoàn toàn của những người này, vượt qua mọi hình thức phân biệt đối xử liên quan đến căn bệnh không may vẫn đang làm khổ nhiều người, đặc biệt là trong những hoàn cảnh xã hội thiệt thòi nhất.

Ngày mốt, 1 tháng 2, Tết Nguyên đán sẽ được tổ chức ở Viễn Đông, cũng như nhiều nơi khác trên thế giới. Tôi xin gửi tới anh chị em lời chào thân ái và bày tỏ mong muốn năm mới mọi người được bình an, sức khỏe và cuộc sống bình an, an khang. Thật đẹp biết bao khi gia đình tìm được cơ hội quây quần bên nhau và cùng nhau trải qua những giây phút yêu thương, vui vẻ! Rất tiếc, nhiều gia đình sẽ không thể quây quần bên nhau trong năm nay vì đại dịch. Tôi hy vọng rằng chúng ta sẽ sớm có thể vượt qua thử thách này. Cuối cùng, tôi hy vọng rằng, nhờ ý chí tốt của các cá nhân và sự đoàn kết của các dân tộc, toàn thể gia đình nhân loại sẽ có thể đạt được mục tiêu năng động đổi mới là thịnh vượng vật chất và tinh thần.

Vào đêm trước ngày lễ Thánh Gioan Bosco, tôi xin kính chào các tu sĩ nam nữ Salêdiêng, những người đã làm rất nhiều điều tốt trong Giáo hội. Tôi đã theo dõi Thánh lễ được cử hành tại đền thờ Đức Mẹ Phù Hộ Các Tín Hữu ở Turin bởi Cha Bề Trên Tổng Quyền Ángel Fernández Artime, tôi đã cầu nguyện với ngài cho tất cả mọi người. Chúng ta hãy nghĩ về vị Thánh vĩ đại này, người cha và người thầy của những người trẻ tuổi. Ngài không đóng kín mình trong 4 bức tường nhà thờ, ngài không khép mình trong những thứ của riêng mình. Ngài ra đường để tìm kiếm những người trẻ, với sự sáng tạo là dấu ấn của ngài. Xin gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến tất cả những anh chị em Salêdiêng!

Tôi chào tất cả các bạn, những tín hữu của Rôma và những người hành hương từ khắp nơi trên thế giới. Đặc biệt, tôi chào các tín hữu từ Torrejón de Ardoz, Tây Ban Nha, và các học sinh đến từ Murça, Bồ Đào Nha.

Tôi trìu mến chào các chàng trai và cô gái Công Giáo Tiến Hành của giáo phận Rôma! Họ ở đây trong một nhóm. Các bạn trẻ thân mến, năm nay cũng vậy, cùng với cha mẹ, các nhà giáo dục và các linh mục phụ tá, các bạn đã đến - một nhóm nhỏ, do đại dịch - ở phần cuối của Đoàn Lữ Hành Vì Hòa bình. Khẩu hiệu của bạn là “Hãy hàn gắn hòa bình”. Đó là một khẩu hiệu hay! Nó quan trọng! Rất cần phải “hàn gắn”, bắt đầu từ các mối quan hệ cá nhân của chúng ta, cho đến mối quan hệ giữa các quốc gia. Cảm ơn các bạn! Tiếp tục đi! Và bây giờ các bạn sẽ thả bóng bay của mình như một dấu hiệu của hy vọng… đó! Đó là một dấu hiệu của hy vọng mà những người trẻ tuổi của Rôma đang mang đến cho chúng ta ngày nay, “đoàn lữ hành vì hòa bình”.

Chúc các bạn một ngày Chúa Nhật nhiều may mắn. Và xin đừng quên cầu nguyện cho tôi. Chúc bữa trưa ngon miệng và xin chào tạm biệt!
Source:Dicastero per la Comunicazione - Libreria Editrice Vaticana