Tháo Cởi Xiềng Xích

(Thứ Hai sau Chúa Nhật XXX TN – Lc 13,10-17)

Một phụ nữ đã bị còng lưng suốt 18 năm được Chúa Giêsu chữa lành ngay trong ngày lễ nghỉ. Thế dáng thẳng đứng của con người là một trong những nét ưu phẩm của loài thọ tạo xứng là hình ảnh của Đấng Tạo Thành, vượt trên các loài động vật bậc thấp. Nhờ thế đứng thẳng trên đôi chân con người dễ dàng nhìn chung quanh và nhất là hướng nhìn lên phía trên. Vì một lý do nào đó mà phải “khòm lưng” thì quả là đáng tiếc nếu không muốn nói là kém may mắn và có khi là “bất hạnh”.

Thật đáng thương cho một số cụ ông cụ bà vì thuở trẻ quá lao lực nên khi về già thì còng lưng. Còng lưng về mặt thể lý là điều đáng tiếc. Tuy nhiên điều đáng buồn hơn đó là phải mang kiếp lưng còng về mặt tinh thần. Sau khi Chúa Giêsu chữa lành cho người phụ nữ khỏi bệnh còng lưng thì ông trưởng hội đường đã lớn tiếng gián tiếp trách Người vi phạm luật ngày hưu lễ. Chúa Giêsu đáp lại ngay: “Những kẻ đạo đức giả kia! Thế ngày sabat, ai trong các người lại không cởi dây, dắt bò lừa rời máng cỏ đi uống nước? Còn bà này là con cháu ông Abraham, bi satan trói buộc đã mười tám năm nay, thì chẳng lẽ lại không được cởi xiềng xích trong ngày sabat sao”(Lc13,15-16).

Xiềng xích satan trói buộc con người chủ yếu là làm cho con người không còn hiện hữu xứng với phẩm vị của mình. Và sự “khòm lưng” là một trong những biểu hiện của việc chưa thực sự sống như là con người. Khi xác nhận mình làm ứng nghiệm lời loan báo xưa của ngôn sứ Isaia thì Chúa Giêsu cho chúng ta biết một trong những sứ mạng của Người chính là “giải thoát những ai bị giam cầm” (x.Lc 4,16-19). Đức Kitô, Đấng được Thiên Chúa sai đến không phải chủ yếu để giải thoát những ai bị giam cầm về mặt thể lý nhưng là về mặt tinh thần. Gioan Tẩy giả khi ấy đang Hêrôđê bắt giam trong ngục đã từng xao xuyến, thậm chí nghi hoặc khi không thấy Chúa Giêsu giải thoát ông (x.Mt 11,2-11). Chắc chắn sau đó Gioan sẽ tin rằng Đấng Kitô đến để giải thoát nhân loại ra khỏi sự trói buộc của thần dữ, satan.

Satan kìm giữ con người bằng nhiều cách thế tinh quái khó nhận diện. Nó thường dùng những cơ chế luật lệ bất chính, thiếu tính người và dùng nhiều người có quyền lực, vô tình hay hữu ý tiếp tay cho nó để làm cho tha nhân, nhất là những người kém phận phải bị “còng lưng”, nghĩa là không thể được sống như là con người.

Theo viễn kiến này thì khi chúng ta làm cho tha nhân phải “khòm lưng” nghĩa là phải quỵ lụy trong sự lệ thuộc thì rất có thể cách nào đó chúng ta đang tiếp tay cho thần dữ và thậm chí có nhiều trường hợp có thể gọi là “tay sai” của satan. Nhiều người ở trong trường hợp này nhưng vẫn có thể an tâm vì họ nghĩ rằng mình chỉ làm theo luật. Luật lệ, cách riêng nhân luật (luật xã hội, luật giáo hội) luôn có đó sự hạn chế và bất cập. Chúa Giêsu đã nhiều lần cố tình vi phạm luật phàm nhân, luật về ngày hưu lễ, luật sạch nhơ của Do Thái giáo bấy giờ để khẳng định điều này.

Bạn và tôi, chúng ta đang “khòm lưng” trước thể chế nào, trước những ai? Và chúng ta có đang làm cho những ai đó phải lưng còng không? Nghiêm túc và trung thực trả lời những câu hỏi này thì dĩ nhiên chúng ta không chỉ giật mình mà còn phải biết đổi thay ngay cung cách sống và lối hành xử của mình. Dù vô tình mà người cộng tác hay làm tay sai cho thần dữ thì cũng thật đáng trách. Hầu như các quốc gia trên thế giới đều ghi vào Bộ luật hình sự một thứ trọng tội đó là “tội chống loài người”. Bắt ép tha nhân sống khòm lưng, không xứng với phẩm vị con người đúng là tội chống loài người. Và trong đức tin Kitô giáo đó cũng là tội chống lại Thiên Chúa.

LM. Nguyễn Văn Nghiã – Ban Mê Thuột