Chúa Nhật 29 tháng Tám, Giáo Hội trên toàn thế giới cử hành Chúa Nhật thứ 22 Mùa Quanh Năm. Bài Tin Mừng thuật lại với chúng ta lời Chúa Giêsu quở trách những người biệt phái và các luật sĩ: “Các ngươi gác bỏ một bên các giới răn Thiên Chúa, để nắm giữ tập tục phàm nhân”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, những người biệt phái và mấy luật sĩ từ Giêrusalem tụ tập lại bên Chúa Giêsu, và họ thấy vài môn đệ Người dùng bữa với những bàn tay không tinh sạch, nghĩa là không rửa trước. Vì theo đúng tập tục của tiền nhân, những người biệt phái và mọi người Do-thái không dùng bữa mà không rửa tay trước, và ở nơi công cộng về, họ không dùng bữa mà không tắm rửa trước. Họ còn giữ nhiều tập tục khác nữa, như rửa chén, rửa bình, rửa các đồ đồng. Vậy những người biệt phái và luật sĩ hỏi Người: “Sao môn đệ ông không giữ tập tục của tiền nhân mà lại dùng bữa với những bàn tay không tinh sạch?” Người đáp: “Hỡi bọn giả hình, Isaia thật đã nói tiên tri rất chí lý về các ngươi, như lời chép rằng: ‘Dân này kính Ta ngoài môi miệng, nhưng lòng chúng ở xa Ta. Nó sùng kính Ta cách giả dối, bởi vì nó dạy những giáo lý và những luật lệ loài người’. Vì các ngươi bỏ qua các giới răn Thiên Chúa, để nắm giữ tập tục loài người”.

Và Người lại gọi dân chúng mà bảo rằng: “Hết thảy hãy nghe và hiểu rõ lời Ta. Không có gì từ bên ngoài vào trong con người mà có thể làm cho họ ra ô uế. Chỉ có những gì từ con người xuất ra, chính những cái đó mới làm cho họ ra ô uế. Vì từ bên trong, từ tâm trí người ta xuất phát những tư tưởng xấu: ngoại tình, dâm ô, giết người, trộm cắp, tham lam, độc ác, xảo trá, lăng loàn, ganh tị, vu khống, kiêu căng, ngông cuồng. Tất cả những sự xấu đó đều ở trong mà ra, và làm cho người ta ra ô uế”.

Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói:

Anh chị em thân mến, chào anh chị em!

Bài Tin Mừng trong Phụng vụ hôm nay cho thấy một số luật sĩ và biệt phái ngạc nhiên trước thái độ của Chúa Giêsu. Họ bị tai tiếng vì các môn đệ của Ngài dùng bữa mà không thực hiện các nghi lễ truyền thống trước. Họ tự nghĩ: “Làm thế là trái với các thực hành tôn giáo” (xem Mc 7: 2-5).

Chúng ta cũng có thể tự hỏi: Tại sao Chúa Giêsu và các môn đệ của ngài bỏ qua những truyền thống này? Xét cho cùng chúng không phải là những điều xấu, mà là thói quen lễ nghi tốt, đơn giản là rửa ráy sạch sẽ trước khi dùng bữa. Tại sao Chúa Giêsu không chú ý đến nó? Thưa: Bởi vì điều quan trọng là Ngài phải đưa niềm tin trở lại trung tâm của nó. Trong Tin Mừng, chúng ta thấy điều đó lặp đi lặp lại: Chúa luôn muốn đưa đức tin trở lại trung tâm. Và để tránh cho những luật sĩ đó, cũng như cho chúng ta, nguy cơ chỉ tuân theo các hình thức bề ngoài, Chúa Giêsu đặt cả trái tim và đức tin vào nền tảng. Nhiều khi chúng ta cũng “đánh phấn thoa son” cho tâm hồn mình. Nghĩa là, chúng ta chỉ chú ý đến hình thức bề ngoài chứ không phải trung tâm của đức tin: đây là một nguy cơ. Đó là nguy cơ của một vẻ ngoài tôn giáo: chỉ cốt làm cho bề ngoài trông đẹp đẽ, mà không hề thanh lọc tâm hồn. Chúng ta luôn có cám dỗ là “đặt để Chúa” trong giới hạn của một số lòng sùng kính bề ngoài, nhưng Chúa Giêsu không chấp nhận thái độ thờ phượng này. Chúa Giêsu không muốn những hình thức bề ngoài, Ngài muốn một đức tin chạm đến trái tim.

Thật vậy, ngay sau đó, Ngài kêu gọi mọi người trở lại để nói về một chân lý tuyệt vời: “Không có gì từ bên ngoài vào trong con người mà có thể làm cho họ ra ô uế.” (c. 15) Đúng hơn, chính là “từ bên trong, từ trong lòng” (c. 21) mà những điều xấu xa được sinh ra. Những từ này mang tính cách mạng, bởi vì trong tư duy thời đó, người ta cho rằng một số loại thực phẩm hoặc các tiếp xúc bên ngoài sẽ làm cho họ không trong sạch. Chúa Giêsu đảo ngược quan điểm: những gì đến từ bên ngoài không gây hại, nhưng đúng hơn, chính là những gì phát sinh ra từ bên trong.

Anh chị em thân mến, điều này cũng liên quan đến chúng ta. Chúng ta thường nghĩ rằng cái xấu chủ yếu đến từ bên ngoài: từ hành vi của người khác, từ những người nghĩ xấu về chúng ta, từ xã hội. Chúng ta thường đổ lỗi cho người khác, cho xã hội, cho thế giới, đã gây ra tất cả những gì xảy ra cho chúng ta! Đó luôn là lỗi của “những người khác”: đó là lỗi của con người, của những người cai trị, của bất hạnh, v.v. Có vẻ như các vấn đề luôn đến từ bên ngoài. Và chúng ta dành thời gian để đổ lỗi; nhưng dành thời gian để đổ lỗi cho người khác là lãng phí thời gian. Chúng ta càng trở nên tức giận, càng trở nên cay đắng thì càng khiến Chúa xa rời lòng mình. Giống như những người trong bài Tin Mừng, những người phàn nàn, những người bị tai tiếng, những người gây tranh cãi và không chấp nhận Chúa Giêsu. Người ta không thể thực sự ngoan đạo khi phàn nàn: phàn nàn là chất độc, nó dẫn anh chị em đến tức giận, phẫn uất và buồn bã, và trái tim anh chị em đóng chặt cánh cửa lại với Chúa.

Hôm nay, chúng ta hãy cầu xin Chúa giải thoát chúng ta khỏi việc đổ lỗi cho người khác như những đứa trẻ con: “Không, đó không phải lỗi của tôi! của người này kia, người kia”. Chúng ta hãy cầu xin ơn đừng lãng phí thời gian để làm ô nhiễm thế giới với những lời phàn nàn, bởi vì đó không phải là thái độ của Kitô Hữu. Thay vào đó, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta nhìn vào cuộc sống và thế giới bắt đầu từ trái tim của chúng ta. Nếu chúng ta nhìn vào bên trong, chúng ta sẽ tìm thấy gần như tất cả những gì bên ngoài mà chúng ta vẫn thường khinh miệt. Và khi chúng ta thành tâm cầu xin Chúa thanh tẩy trái tim mình, thì đó là lúc chúng ta bắt đầu làm cho thế giới trong sạch hơn. Bởi vì có một cách không thể sai lầm để đánh bại cái ác: đó là bằng cách bắt đầu chinh phục nó trong chính anh chị em. Các Giáo Phụ đầu tiên của Giáo Hội, các tu sĩ, khi được hỏi: “Con đường nên thánh là gì?”, Bước đầu tiên, họ thường nói, là tự trách mình: hãy tự trách mình. Tự trách mình. Có bao nhiêu người trong chúng ta, trong ngày, vào một thời điểm nào đó trong ngày hoặc một thời điểm nào đó trong tuần, có thể tự trách mình ở một mức độ nào đó không? “Vâng, điều này, điều kia, điều nọ đã gây ra cho tôi, đó là sự man rợ”. Nhưng còn tôi thì sao? Tôi cũng làm điều tương tự, hoặc tôi làm thế này, thế kia…. Đó là sự khôn ngoan: anh chị em hãy học cách tự trách mình. Hãy cố gắng làm điều đó, nó sẽ làm anh chị em tốt hơn. Nó làm cho tôi tốt hơn, khi tôi làm được như vậy, nhưng khi đó nó cũng tốt cho chúng ta, cho tất cả mọi người.

Cầu xin Đức Trinh Nữ Maria, người đã thay đổi lịch sử nhờ sự trong sạch của tâm hồn, giúp chúng ta thanh tẩy chính mình, bằng cách vượt qua trước hết và quan trọng hơn hết là thái độ đổ lỗi cho người khác và phàn nàn về mọi thứ.

Sau khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói thêm như sau:

Anh chị em thân mến, tôi đang hết sức quan tâm theo dõi tình hình ở Afghanistan, và tôi hiệp nhất trong nỗi đau khổ với những người đang đau buồn cho những người đã mất mạng trong các vụ tấn công tự sát xảy ra vào thứ Năm tuần trước, và với những người đang tìm kiếm giúp đỡ và bảo vệ. Tôi giao phó những người đã khuất cho lòng thương xót của Thiên Chúa Toàn năng và tôi cảm ơn những người đang cố gắng giúp đỡ dân chúng ở đó, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em. Tôi yêu cầu mọi người tiếp tục giúp đỡ những người khó khăn và cầu nguyện để đối thoại và đoàn kết có thể dẫn đến việc thiết lập một nền tảng chung sống hòa bình và huynh đệ, đồng thời mang lại hy vọng cho tương lai của đất nước. Trong những thời khắc lịch sử như thế này, chúng ta không thể thờ ơ; lịch sử của Giáo hội dạy chúng ta điều này. Là Kitô Hữu, tình huống này thúc bách chúng ta. Vì lý do này, tôi gửi một lời kêu gọi, đến tất cả mọi người, hãy tăng cường lời cầu nguyện của anh chị em và thực hành chay tịnh. Hãy cầu nguyện và ăn chay, cầu nguyện và sám hối. Đây là thời điểm chúng ta phải làm như vậy. Tôi đang nói một cách nghiêm túc: hãy tăng cường cầu nguyện và thực hành việc chay tịnh, hãy cầu xin Chúa thương xót và tha thứ.

Tôi cũng gần gũi người dân bang Mérida của Venezuela, bị ảnh hưởng bởi lũ lụt và lở đất trong những ngày gần đây. Tôi cầu nguyện cho những người đã khuất và các thành viên trong gia đình của họ và cho những người đang đau khổ vì thảm họa này.

Tôi gửi lời chào thân ái tới các thành viên của Phong trào Laudato Si '. Cảm ơn vì sự dấn thân của anh chị em đối với ngôi nhà chung của chúng ta, đặc biệt là vào Ngày Thế giới Cầu nguyện cho Sáng tạo và Thời gian sau sáng tạo. Tiếng kêu của Trái đất và tiếng kêu của người nghèo đang trở nên nghiêm trọng và đáng báo động hơn bao giờ hết, và những tiếng kêu ấy mời gọi một hành động quyết định và khẩn cấp để biến cuộc khủng hoảng này thành một cơ hội.

Tôi chào tất cả anh chị em, những tín hữu Rôma và những người hành hương từ nhiều quốc gia khác nhau. Đặc biệt, tôi chào nhóm các tập sinh Salêdiêng và cộng đoàn Chủng viện Caltanissetta. Tôi chào các tín hữu từ Zagabria và những người đến từ Veneto; đoàn học sinh, phụ huynh và giáo viên đến từ Litva; các ứng viên Thêm Sức từ Osio Sotto; những người trẻ đến từ Malta đang thực hiện một cuộc hành trình hướng nghiệp, những người đã thực hiện chuyến leo núi của dòng Phanxicô từ Gubbio đến Rôma và những người đang bắt đầu Con đường Ánh sáng với người nghèo trong các ga đường sắt.

Tôi gửi lời chào đặc biệt tới các tín hữu tập trung tại Thánh địa Oropa để cử hành lễ đăng quang và hình nộm của Đức Mẹ Đen. Xin Đức Mẹ đồng hành với hành trình của dân Chúa trên con đường nên thánh.

Chúc mọi người một ngày Chúa Nhật vui vẻ. Xin đừng quên cầu nguyện cho tôi. Chúc bữa trưa ngon miệng và xin chào tạm biệt.
Source:Dicastero per la Comunicazione - Libreria Editrice Vaticana