(Mt. 21:1-11)
CHÚC TỤNG.
Thầy trò đến núi Cây Dầu,
Giê-ru-sa-lem, đối đầu công khai.
Sai hai môn đệ hôm mai,
Đến làng trước mặt, quản cai hỏi nhờ.
Thầy cần lừa mẹ bây giờ,
Dùng xong gởi trả, cậy nhờ tựa nương.
Lời xưa ứng nghiệm tỏ tường,
Si-on thiếu nữ, bên đường tung hô.
Vua ngươi nhân ái bước vô,
Ngồi lưng lừa mẹ, chở đồ kéo lê.
Đoàn dân trải áo bên lề,
Nhành cây trải lối, Chúa về Sa-lem.
Mọi người thành phố ra xem,
Hoan hô chúc tụng, rước đem vào thành.
Tầng trời tuôn đổ ơn lành,
Con Vua Đa-vít, nhân danh Chúa Trời.
Tiên tri nhân đức cao vời,
Xuất thân làng nhỏ, gọi mời dấn thân.
Na-gia-rét đó vọng ngân,
Ngôi Hai Thiên Chúa, thế nhân cứu đời.
Bước vào Tuần Thánh là thời gian quan trọng nhất trong lịch phụng vụ. Chúng ta sẽ tưởng niệm sự đau khổ, sự chết và sống lại của Chúa Giêsu. Chúa Giêsu bắt đầu Tuần Thánh với sự kiện Ngài vào thành Giêrusalem. Dân chúng hoan hô đón chào. Nhiều người chặt cành là vẫy chào và có nhiều kẻ trải áo xuống đường đón rước Chúa trong tiếng tung hô: Hoan hô con Vua Đavít.
Chỉ sau vài ngày, những tiếng tung hô đã trở thành những tiếng gào thét. Đóng đinh nó đi, đóng đinh nó vào thập giá. Sau hơn 2000 năm, tiếng gào thét vẫn còn vang vọng nơi nơi. Hãy tha Baraba và giết Giêsu. Giữa thế giới trần tục hôm nay, thiên hạ vẫn lên tiếng ủng hộ những kẻ làm điều ác. Họ vẫn cứ giơ tay ủng hộ những phong trào vô luân. Nhiều người đồng ý ủng hộ những phong trào phá thai, chiến tranh, đồng tình luyến ái, tự do sống chung…Nhiều người vẫn muốn giết Chúa Giêsu, loại bỏ Ngài ra khỏi cuộc sống. Những biểu tượng thánh giá bị gỡ bỏ, những dấu hiệu tôn giáo bị cấm cản.
Nhiều người muốn tha Baraba để rồi khỏi phải nghe những lời khuyên dạy về đạo đức luân lý. Họ coi những lời khôn ngoan dạy bảo của Chúa như lỗi thời không còn thích hợp với đời sống văn minh tiến bộ. Họ muốn chính họ là chủ cuộc đời trong mọi chọn lựa. Thật lạ lùng, đám đông theo Chúa, họ đã nhận lãnh biết bao hồng ân, đã chứng kiến biết bao phép lạ và đã nghe biết bao bài giảng của Chúa. Rồi trong giây phút quan trọng, họ đã quay mặt làm ngơ và giơ tay đả đảo. Họ phỉ báng nhạo cười và thách thức Chúa. Ôi, thật bạc bẽo chua cay!
Chúa cũng còn chút an ủi, một số những bạn bè thân cận âm thầm bước theo sau. Đặc biệt là các con gái thành Giêrusalem. Họ không dám lên tiếng bênh vực cho Chúa cách công khai, nhưng cảm thông và âm thầm chịu đựng.
Theo Chúa, chúng ta phải có sự chọn lựa chính xác. Chúng ta không thể làm tôi hai chủ. Chọn Chúa hay chọn Baraba. Nhiều khi chúng ta muốn trung dung và không có thái độ dứt khoát. Chọn Chúa là chọn con đường thập giá. Có thánh giá là có hy sinh và có đau khổ. Qua thập giá sẽ đưa chúng ta đến vinh quang.
THỨ HAI, TUẦN THÁNH
(Ga 12, 1-11).
XỨC DẦU
Sáu ngày trước lễ Vượt Qua,
Bê-ta-ni-á, nơi nhà dấu yêu.
Ghé cùng môn đệ buổi chiều,
Chúa làm phép lạ, ban nhiều phúc ân.
Người ta dọn bữa ân cần,
Ma-ry quỳ gối, sát gần bên chân.
Mar-tha lo việc tiếp tân,
La-gia-rô đó, xác thân phục hồi.
Chị em đón Chúa bồi hồi,
Dầu thơm hảo hạng, khúc nhôi giãi bầy,
Xức dầu chân Chúa tràn đầy,
Hương thơm tỏa ngát, ơn Thầy tri ân.
Tâm tư chia sẻ người thân,
Xức dầu hoan lạc, vọng ngân cao vời.
Gần ngày kết thúc cõi đời,
Vượt Qua sự chết, rạng ngời vinh quang.
THỨ BA, TUẦN THÁNH
(Ga 13, 21-33. 36-38).
THỬ THÁCH
Tâm hồn xao xuyến bồi hồi,
Tông đồ môn đệ, đơn côi lạc đàn.
Một người mắc bẫy Sa-tan,
Bỏ Thầy phản phúc, dối gian gạt người.
Nhìn nhau tự hỏi đôi lời,
Phụ lòng bán Chúa, xin mời ra đi.
Chúa thương rộng lượng từ bi,
Không lời phiền trách, thị phi thói đời.
Ai ngờ quản lý một thời,
Lòng gian dạ ác, nghe lời quỉ ma.
Phản Thầy bỏ bạn đi xa,
Kết cùng cuộc sống, thật là xót thương.
Ba năm huấn luyện tinh tường,
Lời hay lẽ thật, như sương sáng ngày.
Tín trung mời gọi hôm nay,
Kiên trì tin vững, phúc thay tâm hồn.
THỨ TƯ, TUẦN THÁNH
(Mt 26. 14-25).
VƯỢT QUA
Giu-đa ý định nộp Thầy,
Bao nhiêu đồng bạc, xin bầy kế hay.
Mưu tìm thuận dịp ra tay,
Trao Thầy nộp bạn, vào tay kẻ thù.
Vượt Qua lễ hội trong khu,
Thầy trò chia sẻ, đêm thu sầu buồn.
Một người sa ngã mất hồn,
Tâm tư lầm lạc, bán buôn tội tình.
Buồn rầu tự hỏi lòng mình,
Xin Thầy cho biết, thật tình là ai?
Người cùng chấm dĩa công khai,
Lòng đầy thâm độc, một mai phản Thầy.
Giu-đa lòng dạ ác dầy,
Khốn thay kẻ nộp, sa lầy trí tâm.
Cuộc đời hiện hữu sai lầm,
Tiện tâm bán Chúa, âm thầm chết treo.
THỨ NĂM, TUẦN THÁNH
(Mt 13, 1-15).
PHỤC VỤ
Vượt Qua ngày lễ âm thầm,
Thầy trò trao đổi, thâm trầm thâu đêm.
Chúa truyền bài học nhẹ êm,
Lấy khăn cởi áo, bên thềm cúi sâu.
Rửa chân dơ bẩn phục hầu,
Thắt lưng bưng chậu, khẩn cầu rửa chân.
Phê-rô từ chối đôi lần,
Xin Thầy hãy rửa, cả thân con này.
Có người không sạch hôm nay,
Lòng tham ý tiện, khốn thay cuộc đời.
Nêu gương phục vụ mọi người,
Là Thầy là Chúa, đôi lời nhủ khuyên.
Rửa chân phục vụ thường xuyên,
Theo gương Thầy rửa, rao truyền thực thi.
Anh em luôn nhớ khắc ghi,
Thực hành đức ái, đại bi sống đời.
THỨ SÁU, TUẦN THÁNH
(Ga 18, 1-19. 42).
THẬP GIÁ
Giu-đa phản bội nghĩa Thầy,
Ba mươi đồng bạc, một bầy toán quân.
Vệ binh đèn đuốc đi tuần,
Xông vào bắt Chúa, gian truân cực hình.
Tông đồ bỏ trốn cứu sinh,
Một mình Chúa chịu, cung đình xét tra.
Thâu đêm đánh đập xót xa,
Giam trong ngục tối, gian tà bủa vây.
Kết hình tử tội treo thây,
Mạo gai đâm thấu, ngất ngây tủi hờn.
Vai mang thánh giá cô đơn,
Quỵ đau xô ngã, từng cơn mỏi mòn.
Mồ hôi máu chảy héo hon,
Thân tàn thịt nát, đánh đòn không nương.
Đóng đinh thập giá sầu thương,
Hiến thân chịu chết, thiên đường trổ hoa.
THỨ BẨY, TUẦN THÁNH
(Mc 16, 1-8).
MỒ TRỐNG
Thuốc thơm xức xác sẵn sàng,
Hừng đông ngày mới, trên đàng viếng thăm.
Mộ phần cửa lấp xa xăm,
Xác thân tẩm liệm, đặt nằm bên trong.
Ngạc nhiên mồ trống, rối lòng,
Các bà khiếp sợ, ước mong gặp Thầy.
Thiên thần bên phải ngồi đây,
Nhắn lời ‘đừng sợ’, vì Thầy phục sinh.
Hãy đi loan báo thanh minh,
Tông đồ môn đệ, chúng sinh Tin mừng.
Tin yêu chan chứa nổi bừng,
Buồn đau biến mất, vang lừng tâm can.
Chúa nay sống lại khải hoàn,
Niềm tin hy vọng, hân hoan rạng ngời.
Vinh quang sự sống muôn đời,
Chương trình cứu độ, cao vời thánh ân.