Kinh nghiệm trên núi thánh các tông đồ có được là món quà đặc biệt Đức Kitô trao tặng ba môn đệ Phêrô, Giacôbê và Gioan. Kinh nghiệm này xảy ra một lần trong đời. Trên núi thánh các ông một lần nữa được nghe tiếng Chúa Cha từ trời cao phán bảo 'Đây là Con Ta hằng yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Ngài'. Lần đầu các ông được nghe khi Đức Kitô chịu phép rửa tại sông Giođan Mt 3,17 và lần thứ hai trên núi thánh Mt 17,5. Thiên Chúa tái xác nhận Đức Kitô là Con Thiên Chúa và qua Ngài chúng ta nhận biết Thiên Chúa Nhân Lành. Kinh nghiệm trên núi thánh giúp các tông đồ xác tín Đức Kitô là Con Thiên Chúa. Ngài là Con Thiên Chúa nên những ai 'lắng nghe lời Ngài' chính là lắng nghe lời Thiên Chúa. Lời kêu gọi 'lắng nghe lời Ngài' cho biết Đức Kitô là Đấng duy nhất có đủ thẩm quyền giảng giải về tình Chúa bao la, lòng Chúa xót thương. Những giải thích không hài hoà, ăn khớp với giải thích của Đức Kitô đều là giải thích sai lầm, không chính xác. Các tông đồ cũng tin chắc là những ai 'lắng nghe lời Ngài' sau khi hoàn tất cuộc lữ hành trần thế cũng sẽ được hưởng vinh quang như các ông được hưởng trên núi thánh, chiêm ngưỡng vinh quang của Thiên Chúa.
Môn đệ Đức Kitô còn biết thêm là con người không thể trực tiếp đón nhận vinh quang, ánh sáng diệu vợi của Thiên Chúa. Các ông kinh hoàng khi thấy Đức Kitô biến hình sáng ngập trời trên núi thánh, nhưng khi nhìn thấy ánh sáng và tiếng nói phát ra từ đám mây, các ông hoảng sợ, cúi gằm mặt xuống đất, lòng đầy sợ hãi, run rẩy, bởi ánh sáng đó sáng toả hào quang ngoài sức chịu đựng của con người trần thế. Các ông chỉ cảm thấy hoàn hồn khi Đức Kitô đến khuyến khích, an ủi: Đừng sợ. Để có thể chiêm ngưỡng được hào quang huy hoàng của Thiên Chúa con người trần thế: a/ cần 'biến hình' thay đổi, từ từ giúp mình trở nên giống Chúa hơn trước khi có thể cảm nhận được vẻ huy hoàng của Thiên Chúa. b/ dù hiện diện trên núi thánh cùng với Đức Kitô, Thiên Chúa vẫn làm chủ và các môn đệ chỉ có thể nghe những gì Thiên Chúa cho phép nghe. Có hiểu được hay không tuỳ thuộc vào hướng dẫn của Đức Kitô. Câu 'lắng nghe lời Ngài' còn mang í nghĩa nghe giải thích của Đức Kitô để hiểu biết về tình yêu và lòng bác ái của Thiên Chúa. Khi Đức Kitô rao giảng Ngài không dùng ngôn ngữ của thần thánh nhưng dùng ngôn ngữ của loài người nói chuyện với loài người để giúp loài người hiểu biết về Thiên Chúa.
Thứ ba, các môn đệ chắc chắn là sau khi hoàn tất cuộc lữ hành trần thế, thì có cuộc sống vĩnh cửu trong nước Chúa. Điều này thể hiện qua sự linh hoạt, sống động, vinh quang, sáng láng của các tổ phụ Môise và tiên tri Elijah. Cuộc sống trần gian thay đổi biến con người đó liên kết với thân thể mới, thân thể Phục Sinh của Đức Kitô. Thánh Phaolô trong thơ gởi tín hữu thành Corintô cho biết, để trở thành thân thể mới trong Đức Kitô Kitô hữu đó phải 'lắng nghe lời Ngài'. Lắng nghe lời Đức Kitô khi còn tại thế, và khi qua đời Đức Kitô cho họ chia sẻ niềm vui sống lại, niềm vui Phục Sinh của Đức Kitô. Do đó sống đời sống mới toả sáng, đầy tràn vinh quang, hạnh phúc bất diệt. 1 Cor 15,51-53.
Bên cạnh những điều chắc chắn trên, còn có những điều không được chắc chắn lắm. Không chắc chắn lắm gây nên bởi thiếu hiểu biết về tình yêu, lòng mến Thiên Chúa. Trước hết, trên đường xuống núi, môn đệ không hiểu tại sao Đức Kitô dặn các ông đừng nói cho ai biết về việc Chúa biến hình và thứ hai các ông hỏi nhau sau khi Con Người sống lại từ cõi chết có nghĩa gì? Mt 17,9. Thứ đến, các môn đệ không hề nhắc đến cuộc đàm thoại giữa Đức Kitô và các tổ phụ. Ngoài một câu duy nhất Chúa Cha phán bảo, mọi sự đều không được tiết lộ.
Đức Kitô, Con Thiên Chúa, Đấng làm những việc kì diệu trước mắt thiên hạ, cho người mù xem thấy, kẻ chết sống lại, người què được đi, người mù mắt sáng, thế mà Ngài trở nên trung tâm của xỉ vả, mạ lị. Kẻ kết án nói Ngài khờ dại, lính tráng hành hình chế nhạo làm trò vui, đám đông đứng từ xa ngó và tên trộm bị đóng đinh bên cạnh cũng thánh thức Ngài xuống khỏi thập giá. Môn đệ Đức Kitô không hiểu tại sao phải trải qua đau khổ mới đến vinh quang. Đau khổ đi trước mở đường, làm bệ đứng cho vinh quang. Cả Đức Kitô lẫn môn đệ Ngài đều có kinh nghiệm hào quang toả sáng trên núi thánh và kinh nghiệm tối tăm do con người tạo ra. Hai cực đối đầu của cuộc sống đời người. Điều chắc chắn cuối cùng và quan trọng hơn cả là dù vinh quang hay đau khổ, lòng mến môn đệ dành cho Đức Kitô không hề giảm hay bị lay chuyển.
TiengChuong.org
Certainty
The mountain experience happened only once in a life time for Jesus' chosen apostles: Peter, James and John. Through the mountain experience, the apostles were certain that Jesus is God's Beloved Son, and through Him they came to learn about the immense bounty of God's love and mercy. Twice, they heard the same saying 'This is my Son, the Beloved, listen to him'. The first time was at Jesus' baptism (Mt 3,17), and the second time was at Jesus' Transfiguration (Mt 17,5). God identifies Jesus as God's only Beloved Son, and through him, we come to know God. The calling 'listen to him' made the apostles certain, that Jesus is the authentic voice of God's love and mercy. All other voices about God's love and mercy not in according with Jesus' teaching are unreal, and untrue. The apostles believed, those who listen to Jesus- 'listen to him', after their departure from this earth, would enjoy the life of glory like Moses and Elijah.
Second, the apostles had experienced, that God's brightness and greatness were too much for mortals to bear. Seeing the brightness of God coming through the cloud, the apostles all faced down, and trembled before God's glory. This seemed to suggest that a/ mortals are incapable of seeing the immortals, and b/ mortals are incapable of understanding the heavenly language. Jesus alone could, because he is the embodiment of God. However, when Jesus talked to his apostles and the crowds, he talked to them like a person talks to another person, and that through Jesus we come to have true knowledge of God. Listening to Jesus means listening to God.
Third, the apostles were certain, that there is life after death. Moses and Elijah, their Patriarchs, enjoyed new lives. The perishable nature needs to be transformed into the imperishable body. It is to be more the likeness of God, bright and shining. When a mortal nature changes into an immortal body that person has new life in Christ. Paul tells us, that this glorious new life is possible because the Risen Christ awarded those who 'listen to him' enjoyment of His triumph over the power of darkness. 1Cor 15,51-53).
Apart from these certainties, the apostles also experienced some uncertainties. First, they were unsure about: a, why Jesus instructed them to 'tell no one about the vision', and b, they were uncertain about what it meant 'until the Son Man has risen from the dead' Mt 17,9. Up in the mountain, God allowed the apostles to hear a portion of their conversation, the rest of the dialogue remained a mystery.
Second, Jesus is God's only Son, who had made many miracles to give life for God's people, and yet, he was the subject of being ridiculed by people who judged him, jeered by soldiers who whipped him, and of being challenged by a thief who was nailed on a cross beside him. Jesus, in his Passion, experienced the dreadful humiliation, suffering and a feeling of God's absence when he was hung on the cross. The apostles came to know, that glorification comes after, not before the suffering, but they lacked the understanding of the necessity of it. Both Jesus and the apostles enjoyed the experience up on the mountain, and both trembled when facing suffering. The fear of God's brightness and the darkness of brutality of man are the extreme poles of a human life.
Môn đệ Đức Kitô còn biết thêm là con người không thể trực tiếp đón nhận vinh quang, ánh sáng diệu vợi của Thiên Chúa. Các ông kinh hoàng khi thấy Đức Kitô biến hình sáng ngập trời trên núi thánh, nhưng khi nhìn thấy ánh sáng và tiếng nói phát ra từ đám mây, các ông hoảng sợ, cúi gằm mặt xuống đất, lòng đầy sợ hãi, run rẩy, bởi ánh sáng đó sáng toả hào quang ngoài sức chịu đựng của con người trần thế. Các ông chỉ cảm thấy hoàn hồn khi Đức Kitô đến khuyến khích, an ủi: Đừng sợ. Để có thể chiêm ngưỡng được hào quang huy hoàng của Thiên Chúa con người trần thế: a/ cần 'biến hình' thay đổi, từ từ giúp mình trở nên giống Chúa hơn trước khi có thể cảm nhận được vẻ huy hoàng của Thiên Chúa. b/ dù hiện diện trên núi thánh cùng với Đức Kitô, Thiên Chúa vẫn làm chủ và các môn đệ chỉ có thể nghe những gì Thiên Chúa cho phép nghe. Có hiểu được hay không tuỳ thuộc vào hướng dẫn của Đức Kitô. Câu 'lắng nghe lời Ngài' còn mang í nghĩa nghe giải thích của Đức Kitô để hiểu biết về tình yêu và lòng bác ái của Thiên Chúa. Khi Đức Kitô rao giảng Ngài không dùng ngôn ngữ của thần thánh nhưng dùng ngôn ngữ của loài người nói chuyện với loài người để giúp loài người hiểu biết về Thiên Chúa.
Thứ ba, các môn đệ chắc chắn là sau khi hoàn tất cuộc lữ hành trần thế, thì có cuộc sống vĩnh cửu trong nước Chúa. Điều này thể hiện qua sự linh hoạt, sống động, vinh quang, sáng láng của các tổ phụ Môise và tiên tri Elijah. Cuộc sống trần gian thay đổi biến con người đó liên kết với thân thể mới, thân thể Phục Sinh của Đức Kitô. Thánh Phaolô trong thơ gởi tín hữu thành Corintô cho biết, để trở thành thân thể mới trong Đức Kitô Kitô hữu đó phải 'lắng nghe lời Ngài'. Lắng nghe lời Đức Kitô khi còn tại thế, và khi qua đời Đức Kitô cho họ chia sẻ niềm vui sống lại, niềm vui Phục Sinh của Đức Kitô. Do đó sống đời sống mới toả sáng, đầy tràn vinh quang, hạnh phúc bất diệt. 1 Cor 15,51-53.
Bên cạnh những điều chắc chắn trên, còn có những điều không được chắc chắn lắm. Không chắc chắn lắm gây nên bởi thiếu hiểu biết về tình yêu, lòng mến Thiên Chúa. Trước hết, trên đường xuống núi, môn đệ không hiểu tại sao Đức Kitô dặn các ông đừng nói cho ai biết về việc Chúa biến hình và thứ hai các ông hỏi nhau sau khi Con Người sống lại từ cõi chết có nghĩa gì? Mt 17,9. Thứ đến, các môn đệ không hề nhắc đến cuộc đàm thoại giữa Đức Kitô và các tổ phụ. Ngoài một câu duy nhất Chúa Cha phán bảo, mọi sự đều không được tiết lộ.
Đức Kitô, Con Thiên Chúa, Đấng làm những việc kì diệu trước mắt thiên hạ, cho người mù xem thấy, kẻ chết sống lại, người què được đi, người mù mắt sáng, thế mà Ngài trở nên trung tâm của xỉ vả, mạ lị. Kẻ kết án nói Ngài khờ dại, lính tráng hành hình chế nhạo làm trò vui, đám đông đứng từ xa ngó và tên trộm bị đóng đinh bên cạnh cũng thánh thức Ngài xuống khỏi thập giá. Môn đệ Đức Kitô không hiểu tại sao phải trải qua đau khổ mới đến vinh quang. Đau khổ đi trước mở đường, làm bệ đứng cho vinh quang. Cả Đức Kitô lẫn môn đệ Ngài đều có kinh nghiệm hào quang toả sáng trên núi thánh và kinh nghiệm tối tăm do con người tạo ra. Hai cực đối đầu của cuộc sống đời người. Điều chắc chắn cuối cùng và quan trọng hơn cả là dù vinh quang hay đau khổ, lòng mến môn đệ dành cho Đức Kitô không hề giảm hay bị lay chuyển.
TiengChuong.org
Certainty
The mountain experience happened only once in a life time for Jesus' chosen apostles: Peter, James and John. Through the mountain experience, the apostles were certain that Jesus is God's Beloved Son, and through Him they came to learn about the immense bounty of God's love and mercy. Twice, they heard the same saying 'This is my Son, the Beloved, listen to him'. The first time was at Jesus' baptism (Mt 3,17), and the second time was at Jesus' Transfiguration (Mt 17,5). God identifies Jesus as God's only Beloved Son, and through him, we come to know God. The calling 'listen to him' made the apostles certain, that Jesus is the authentic voice of God's love and mercy. All other voices about God's love and mercy not in according with Jesus' teaching are unreal, and untrue. The apostles believed, those who listen to Jesus- 'listen to him', after their departure from this earth, would enjoy the life of glory like Moses and Elijah.
Second, the apostles had experienced, that God's brightness and greatness were too much for mortals to bear. Seeing the brightness of God coming through the cloud, the apostles all faced down, and trembled before God's glory. This seemed to suggest that a/ mortals are incapable of seeing the immortals, and b/ mortals are incapable of understanding the heavenly language. Jesus alone could, because he is the embodiment of God. However, when Jesus talked to his apostles and the crowds, he talked to them like a person talks to another person, and that through Jesus we come to have true knowledge of God. Listening to Jesus means listening to God.
Third, the apostles were certain, that there is life after death. Moses and Elijah, their Patriarchs, enjoyed new lives. The perishable nature needs to be transformed into the imperishable body. It is to be more the likeness of God, bright and shining. When a mortal nature changes into an immortal body that person has new life in Christ. Paul tells us, that this glorious new life is possible because the Risen Christ awarded those who 'listen to him' enjoyment of His triumph over the power of darkness. 1Cor 15,51-53).
Apart from these certainties, the apostles also experienced some uncertainties. First, they were unsure about: a, why Jesus instructed them to 'tell no one about the vision', and b, they were uncertain about what it meant 'until the Son Man has risen from the dead' Mt 17,9. Up in the mountain, God allowed the apostles to hear a portion of their conversation, the rest of the dialogue remained a mystery.
Second, Jesus is God's only Son, who had made many miracles to give life for God's people, and yet, he was the subject of being ridiculed by people who judged him, jeered by soldiers who whipped him, and of being challenged by a thief who was nailed on a cross beside him. Jesus, in his Passion, experienced the dreadful humiliation, suffering and a feeling of God's absence when he was hung on the cross. The apostles came to know, that glorification comes after, not before the suffering, but they lacked the understanding of the necessity of it. Both Jesus and the apostles enjoyed the experience up on the mountain, and both trembled when facing suffering. The fear of God's brightness and the darkness of brutality of man are the extreme poles of a human life.