(Luca 16: 19-31)
BỐ THÍ
Nhà cao cửa rộng thênh thang,
Một ông phú hộ, giầu sang tiệc tùng.
Mặc toàn gấm vóc vải nhung,
Ngày ngày yến tiệc, hưởng dùng thỏa thuê.
Trước nhà hành khất bò lê,
Mình đầy ghẻ chốc, ê chề tấm thân.
La-za-rô sống thanh bần,
Hằng ngày đói khổ, thân trần gớm ghê.
Chó con liếm ghẻ cận kề,
Mong tìm bánh vụn, kéo lê cuộc đời.
Lang thang vất vưởng một thời,
Kết cùng cuộc sống, một đời khổ đau.
Thiên thần đón tiếp mai sau,
Ông già phú hộ, trước sau cũng dời.
Ra đi tay trắng không lời,
Vào nơi khổ ải, lửa khơi bừng bừng.
Cực hình quằn quại không ngừng,
Thương thay số kiếp, vui mừng đã qua.
Không màng thương giúp người ta,
Sự lành đã hưởng, phôi pha tháng ngày.
Bài Phúc âm thánh Luca đặt chúng ta trước một cảnh thương tâm. Một người giầu có ăn mặc gấm vóc lụa là, yến tiệc linh đình và một người hành khất nghèo đói lả không nơi nương tựa. Hai người ở trong hai hoàn cảnh khác nhau. Sau khi mãn phần, phận số đời sau cũng khác nhau. Người nghèo nàn bệnh tật thì không do lỗi ở người giầu. Người phú hộ cũng không xử tệ, không xua đuổi và không làm hại chi người hành khất. Vấn đề là người phú hộ có mắt mà không nhìn thấu, ông đã không biết chia xẻ của ăn và tình thương với người khốn khổ. Đó chính là lỗi mà ông phải gánh chịu.
Sự chia xẻ cho người nghèo là hình thức bác ái tốt nhất. Bố thí thì chưa đủ, vì khi bố thí, chúng ta như thương hại họ và cho chút dư thừa. Trong cuộc sống chúng ta thường nói đến công bằng và bác ái. Công bằng là điều buộc chúng ta phải làm. Không giữ đức công bằng là có lỗi. Bác ái là điều không buộc, tùy lòng hảo tâm của chúng ta.
Truyện kể: Có một cô giáo dạy học bên trường sang gặp cha sở, cô kể một cách ngạc nhiên vì chuyện xảy ra trong lớp giáo lý. Khi dạy về công bằng và bác ái, cô cho các em thực tập qua câu hỏi: Người tín hữu có thể làm gì cho người hành khất, không nhà không cửa. Em thứ nhất trả lời: Chúng ta không phải làm gì cho người hành khất vì lỗi tại họ lười biếng. Bố em nói là tại lỗi của họ nên họ bị như thế. Em thứ hai nói: Mẹ em dặn, con phải sống xa những người sống bên lề đường, bởi vì họ hay bắt trẻ con và làm việc xấu. Em thứ ba tiếp lời: Bất cứ khi nào em đi với mẹ của em, mẹ luôn nhắc em nhìn sang phía khác và giả vờ như không nhìn thấy người ăn xin vệ đường. Không có một em nào trả lời một cách tích cực giúp đỡ người nghèo. Đó chính là ảnh hưởng của giáo dục gia đình.
Thường thì sự giầu có làm cho chúng ta xa dần với hoàn cảnh khổ của những người chung quanh. Khi chúng ta có tiền bạc thì chúng ta muốn tìm chỗ yên thân để hưởng thụ. Chúng ta không muốn bị người khác quấy rầy, nên xây tường cao và cổng kín. Đây cũng chính là tâm trạng chung của nhiều người. Chúng ta tìm nhiều lý do để khỏi phải giúp đỡ người khác.
Cho thì quý hơn nhận. Chúng ta cần cho khi chúng ta còn nhận. Một người giầu có cảm thấy buồn về lời dạy của Chúa về việc bố thí. Ông cầu nguyện để có thể chấp nhận sự dậy dỗ này. Càng cầu nguyện, ông càng buồn. Một hôm thiên thần đến an ủi, hỏi sao ông buồn thế? Ông trả lời: Tôi buồn vì lời dạy của Chúa về sự bố thí. Xem ra tôi phải bố thí suốt đời. Thiên thần nói: Không phải thế đâu. Ông chỉ cho khi Chúa còn cho ông. Nếu Chúa ngưng cho ông, ông sẽ không phải tiếp tục cho nữa.
Lạy Chúa, từng giây phút trong đời chúng con nhận lãnh hồng ân của Chúa. Xin cho chúng con biết tiếp tục chia xẻ ân huệ Chúa ban cho với anh chị em kém may mắn của chúng con.
THỨ HAI, TUẦN 26 THƯỜNG NIÊN
(Lc 9, 46-50).
CAO TRỌNG
Người nào trọng nhất Nước Trời,
Trẻ em bé nhỏ, sống đời đơn sơ.
Chúa thương đón nhận trẻ thơ,
Vòng tay âu yếm, vô bờ mến yêu.
Kẻ nào bé nhỏ yêu kiều,
Là người trọng nhất, thiên triều xứng danh.
Tâm hồn thanh khiết xinh lành,
Tin yêu phó thác, thực hành ái nhân.
Gio-an lên tiếng phân trần,
Người kia trừ quỷ, ở gần chúng ta.
Chúng con ngăn cản người ta,
Chúa rằng đừng cấm, vị tha xóa nhòa.
Họ không chống nghịch thiên tòa,
Đồng tâm trọn ý, thuận hòa kết giao.
Chúa ban ân phúc trời cao,
Sinh hoa kết qủa, biết bao phúc lành.
THỨ BA, TUẦN 26 THƯỜNG NIÊN
(Lc 9, 51-56).
CỨU CHỮA
Thời gian sắp mãn trong đời,
Lên đường cương quyết, Con Người phải đi.
Dân làng không tiếp khinh khi,
Tông đồ nổi giận, sinh nghi lòng người.
Thưa Thầy khiến lửa bởi trời,
Cháy lan thiêu hủy, những người cứng tin.
Chúa quay quở trách khẽ nhìn,
Tính tình ghen tị, niềm tin yếu hèn.
Thần nào xúi giục đua chen,
Ân tình đáp trả, muối men ướp đời.
Kiên tâm đối xử với người,
Rộng lòng tha thứ, cao vời biết bao.
Chúa sang làng khác truyền rao,
Cải tà qui chánh, dẫn vào đường ngay.
Chu toàn sứ mệnh hôm nay,
Ngày mai phó thác, hăng say cứu đời.
THỨ TƯ, TUẦN 26 THƯỜNG NIÊN
(Lc 9, 57-62).
THEO THẦY
Trên đường rao giảng tin mừng,
Một người quyết chí, không ngừng bước theo.
Dù rằng núi đá cheo leo,
Khó khăn muôn lối, dù nghèo lang thang.
Chúa rằng con cáo có hang,
Con chim có tổ, kho tàng ẩn thân.
Con Người không chỗ náu thân,
Gối đầu chẳng có, tinh thần thảnh thơi.
Có người theo Chúa xu thời,
Lo toan công việc, giữa đời khó khăn.
Đáp ơn cha mẹ cản ngăn,
Chôn cha trước đã, lưu danh ở đời.
Theo Thầy đáp tiếng gọi mời,
Rời cha xa mẹ, tuyệt vời tu thân.
Cầm cầy ngó lại đường trần,
Thì không xứng đáng, dấn thân theo Thầy.
THỨ NĂM, TUẦN 26 THƯỜNG NIÊN
(Lc 10, 1-12).
SAI ĐI
Môn đồ Chúa chọn sai đi,
Từng hai người một, xá gì gian nan.
Đồng hành nâng đỡ ủi an,
Thi hành bác ái, sẻ san tình người.
Bảy mươi hai vị vào đời,
Truyền rao chân lý, gọi mời canh tân.
Đầy đồng lúa chín vô ngần,
Cánh đồng bát ngát, rất cần thợ chuyên.
Vào đời dấn bước rao truyền,
Như chiên giữa sói, lời khuyên thanh bần.
Đừng mang tiền bạc phụ thân,
Không đem bao bị, tinh thần thảnh thơi.
Bình an cầu chúc mọi nơi,
Gia đình xứng đáng, ban lời cầu an.
Nước Trời đã đến trần gian,
Mở lòng đón nhận, Chúa ban phúc lành.
THỨ SÁU, TUẦN 26 THƯỜNG NIÊN
(Lc 10, 13-16).
SÁM HỐI
Kêu mời cải qúa tự tân,
Đổi đời sám hối, canh tân lòng người.
Tiên tri sai đến trong đời,
Răn đe dạy bảo, gọi mời đổi thay.
Thực hành phép lạ tỏ bày,
Tâm hồn chai cứng, chẳng hay đổi đời.
Cô-rô-zai hỡi một thời,
Beth-sai-đa nữa, bao lời truyền rao.
Khốn cho dân chúng biết bao,
Dửng dưng vui sống, tự cao dân lành.
Ca-pha-na-úm tranh dành,
Đua đòi thỏa mãn, công danh chức quyền.
Không màng tuân giữ luật truyền,
Thờ ơ khinh dể, lời khuyên trở về.
Tự cao tự đại tư bề,
Sa chìm thấp xuống, ê chề thảm thương.
THỨ BẢY, TUẦN 26 THƯỜNG NIÊN
(Lc 10, 17-24).
GHI DANH
Vui mừng vinh thắng trở về,
Quỷ ma vâng phục, mọi bề an cư.
Thầy ban quyền phép riêng tư,
Kẻ thù rắn rết, miễn trừ cứu nguy.
Đừng vui thần phục lụy tùy,
Vui mừng Nước Chúa, khắc ghi tên mình.
Chúa đầy hoan lạc Thánh Linh,
Ngợi khen ca tụng, uy linh Chúa Trời.
Khôn ngoan thông thái ở đời,
Kiêu căng ngạo mạn, xa vời khó thương.
Đơn sơ thanh khiết tựa nương,
Nhiệm mầu dấu kín, khiêm nhường trao ban.
Chúa Con mạc khải thiên nhan,
Các con hạnh phúc, ngập tràn tin yêu
Ý Cha thể hiện cao siêu,
Tỏ bày mọi sự, thiên triều quang lâm.