‘Sẵn sàng chưa’ là câu nói người nào cũng có lúc nói và người nào cũng có lúc nghe người khác hỏi mình đã sẵn sàng chưa. Trẻ em nghe cha mẹ hỏi câu này thường xuyên; người lớn cũng nghe câu hỏi này thường xuyên; vợ chồng nghe hỏi câu này thường xuyên. Có người cần rất nhiều thời gian chuẩn bị, kẻ khác lại mau chóng, nhanh gọn hơn. Hạnh phúc thay cho ai có được tính kiên nhẫn bởi gia đình họ được yên vui đầm ấm.

Trước khi ra đi cần chuẩn bị ít nhiều, đi gần chuẩn bị ít hơn, đi xa chuẩn bị nhiều hơn và người đi du lịch thường xuyên học từ kinh nghiệm. Họ mang những gì cần thiết cho chuyến đi mà không mang dư bởi nó trở thành gánh nặng cho chuyến đi. Họ cũng tính toán dự đoán những điều có thể xảy ra ngoài í muốn và chuẩn bị ít nhiều cho điều đó, đề phòng lỡ có xảy ra thì họ đã có chuẩn bị mà không lâm vào thế kẹt.

Dụ ngôn mười trinh nữ đi đón chàng rể hôm nay cho thấy có hai nhóm. Cả hai đều chuẩn bị cho chuyến đi. Nhóm một mang đèn nhưng không chuẩn bị thêm dầu kèm theo vì họ tính toán rất khít khao. Nhóm hai mang đèn còn kèm thêm dầu dự phòng trong trường hợp bất trắc xảy đến và họ đã đoán đúng. Vì lí do nào đó chàng rể đến trễ hơn dự định và nửa đêm có tiếng loan báo chàng rể đến. Cả hai cùng ngủ nhưng khi có tiếng loan báo chàng rể đến thì nhóm một nhận ra đèn của hỏ họ hết dầu. Họ xin nhóm hai chia dầu cho nhưng bị từ chối với lí do không đủ dầu cho cả hai. Trong lúc nhóm một đi mua thì chàng rể đến và họ đã trễ chuyến đi bởi cửa đã đóng và không được vào. Mới nghe thì rõ ràng là thiếu lịch sự và cảm thông cho kẻ lữ hành lỡ độ đường. Xét kĩ để biết có nhiều yếu tố quyết định chọn lựa của việc giúp đỡ khi cần thiết. Nhóm hai cho biết rõ họ mang vừa đủ dầu cho chính họ mà không có dư để chia sẻ. Giúp đỡ khi có thể, không thể giúp đỡ khi không có thể. Sợ hãi là yếu tố chính quyết định nên giúp đỡ hay từ chối giúp đỡ- sợ không đủ cho cả hai. Dụng cụ chuyển dầu từ bình vào đèn có sẵn sàng hay không, hơn nữa trường hợp gió làm tắt đèn thì làm sao thắp đèn lại được. Trong khi nhóm kia đi mua dầu thì cửa phòng đóng và đến trễ bị từ chối cho biết yếu tố thời gian khá quan trọng trong việc từ chối giúp đỡ. Hãy tưởng tượng bạn đang chờ nơi quan thuế trước khi vào máy bay mà người ta đã kêu tên bạn mau mau lên máy bay bạn có thể nhường cho ai đi trước bạn chăng. Làm thế bạn chắc chắn sẽ lỡ chuyến bay.

Xét rộng ra trong đời có nhiều thứ chúng ta không thể chia sẻ, dù muốn hết sức mình cũng đành bất lực, đứng ngó hoặc từ chối mà không thể giúp đỡ. Cha mẹ có thể dậy con bài học khôn ngoan mà không thể chia sẻ khôn ngoan của mình cho con. Cha mẹ có thể dậy cho con học hành mà không thể san sẻ túi khôn, kiến thức của mình cho con. Cha mẹ có thể chia sẻ tiền tài, của cải cho con mà không thể cho sức khoẻ. Cha mẹ có thể chạy chữa cho con mà không thể bệnh thay cho con. Bác sĩ có thể giải thích bệnh mà đôi khi không biết cách chữa trị. Thân hữu có thể cảm thông cho nhau nhưng không thể chia sẻ đau khổ của nhau. Người ta có thể than khóc người đã mất mà không thể cho họ sức sống. Giáo Hội giáo huấn đức tin mà không thể bắt người khác tin nếu người đó không chịu lãnh nhận. Cha mẹ có đạo đức nhưng không bảo đảm con cháu sẽ sống đạo đức. Phúc âm kêu gọi chúng ta chuẩn và sẵn sàng và ai làm người đó được hưởng, không thể làm thay cho người khác và cũng không thể hưởng dùm người khác. Chuẩn bị và sẵn sàng là mục đích chính trong bài bởi điều này không ai thay thế được; chính cá nhân người đó phải làm cho mình. Cộng đoàn Kitô hữu có thể cầu thay nguyện giúp, nâng đỡ, an ủi nhưng chính đương sự phải tự giúp bằng cách cộng tác với cộng đoàn để được nâng đỡ ủi an. Thời gian đóng yếu tố quan trọng nên đừng hững hờ, cho là có đủ thời gian để đối phó với sự việc. Sự việc đến lúc nửa đêm có tiếng loan báo chàng rể đến ra đón chàng. Bạn có nhiều thời gian nhưng bạn không biết khi nào chàng rể đến, nửa đêm. Đúng thế, nửa đêm nhưng khi nào là nửa đêm? Hơn nữa nửa đêm lại là lúc tối trời, cửa nhà đều đóng. Thiếu chuẩn bị và sẵn sàng là tự chuốc vạ vào thân.

Lm Vũđình Tường
TiengChuong.org