Lễ Các Đẳng Tại Đất Thánh Kim Ngọc
Tối 2.11, có hơn ngàn người quy tụ về Đất Thánh Kim Ngọc hiệp dâng thánh lễ cầu nguyện cho các tín hữu qua đời. Suốt tháng 10, Giáo xứ đã chỉnh trang đèn chiếu sáng khuôn viên, làm lại lễ đài khang trang, tảo một các mộ phần sạch đẹp, đặt thêm các ghế đá dưới vườn cau xanh ngát.
Xem Hình
Từ chiều đã có đông người đi viếng mộ. Đến 6giờ, bà con giáo dân và lương dân tề tựu khá đông đủ. Đúng 6g30 bắt đầu kinh nguyện và thánh lễ.
Khởi đầu bài chia sẻ, cha xứ Giuse Nguyễn Hữu An gợi nhớ Thánh Lễ an táng ca sĩ Minh Thuận tại Nhà thờ Tân Dân Sài Gòn, ngày 21.9.2016. Có nhiều người đưa tiễn khóc thương tiếc nhớ. Anh là Giuse Nguyễn Minh Thuận qua đời vì ung thư phổi, hưởng dương 47 tuổi. Sau thánh lễ linh cữu Minh Thuận được đưa đến lò thiêu Bình Hưng Hòa để hỏa táng, cuối cùng người ca sĩ nổi tiếng chỉ còn lại chút tro bụi. Ca sĩ Minh Thuận tham gia ca hát từ nhỏ. Khi 5 tuổi, Minh Thuận đã được mẹ dẫn vào tham gia ca hát trong ca đoàn của Giáo xứ, nhưng sự nghiệp của Minh Thuận thật sự bắt đầu vào năm 1984 tại Nhà Văn hóa Quận 5. Suốt 25 năm làm ca sĩ làm diễn viên, anh rất thành công, nhiều album ca nhạc nhiều giải thưởng nghệ thuật. Anh ra đi giữa tuổi thanh xuân và những dở dang của ấp ủ,dự định cùng với vô vàn thương xót của người thân, gia đình và hàng triệu khán giả những người hâm mộ. Cuối cùng rồi chỉ còn nắm tro tàn. Ca sĩ Hiền Thục hát bài “Kiếp tro bụi” (Nhạc sĩ Phan Hùng), thật bồi hồi xúc động.
Ngài giới thiệu ca viên Quốc Bảo hát ca khúc này. Lời ca sâu lắng, giọng ca trầm ấm hòa trong tiếng đệm đàn ghi ta đưa tâm hồn mọi người vào trầm tư suy ngắm: “Lạy Chúa đời con là kiếp thân tro bụi, cũng tàn rụi theo thời gian năm tháng.Như hoa kia khoe màu tươi sắc thắm.Cũng rụi tàn khi buổi chiều hoàng hôn”.
Với những suy tư từ ca khúc, ngài suy niệm ba ý tưởng: tất cả mọi người đều phải chết; mọi sự sẽ qua đi nhưng mọi việc bạn làm theo bạn về đời sau; xác loài người sẽ sống lại.
Tháng Các Linh hồn trùng vào những ngày cuối Thu, khi đất trời đang chuyển mình vào Đông. Giáo Hội muốn dùng thời gian này nhắc nhở con cái mình nhớ đến những người đã đi trước và giúp mỗi một người vừa ý thức hơn thân phận mỏng dòn cát bụi của thân xác con người vừa nhận ra sự trường tồn, bất tử của linh hồn để từng ngày biết ‘sống’ và biết ‘chết’ với Đức Kitô và cùng được sống vinh hiển muôn đời với Ngài mai sau.
Cuối thánh lễ, ông Chủ tịch HĐGX đã bày tỏ lòng tri ân với các bậc tổ tiên ông bà cha mẹ đã dày công xây dựng giáo xứ trong dòng lịch sử 267 năm qua, đồng thời cũng nhắn gởi các thế hệ con cháu hãy sống sao cho xứng đáng với truyền thống tốt đẹp của các bậc tiền nhân.
Trọng kính Cha Chánh xứ,
Kính thưa quý Thầy, quý Dì,
Kính thưa quý cộng đoàn,
Hôm nay, cộng đoàn Kim Ngọc chúng ta không hẹn mà gặp, kẻ gần người xa, cùng hiệp ý với những người ly hương trong tâm trạng hoài cảm về quê cha đất tổ, tưởng nhớ cho các Đấng linh hồn, và để lắng lòng với những tâm tình chia sẻ của Cha quản xứ về một kiếp tro bụi của thân phận người.
Tại một nghĩa trang ở Hà Nội, thời Pháp thuộc, có đài tưởng niệm với dòng chữ “Người sẽ chết tưởng niệm người đã chết”, trong ý nghĩa đó, chúng ta, những người sẽ chết tụ họp nhau đây để tưởng nhớ và cầu nguyện cho những người đã chết, trong niềm tin về sự sống lại và sống đời đời. Đồng thời cùng để ý thức thân phận của kiếp người “đời ta tựa đóa hoa mới nở đã tàn, qua mau khác nào bóng câu qua cửa sổ”, phận người như cách nói của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn “Tôi nay ở trọ trần gian, mai kia về chốn xa xăm cuối trời”. Ý thức được điều đó để chúng ta biết tìm sống sao cho lành thánh, với phận người mỏng giòn và yếu đuối để rồi ta cứ tiếp tục cầu nguyện cho người đã khuất và cho cả chính bản thân mình để hoàn thiện mình và an lòng trước mặt Thiên Chúa khi đến trước tòa phán xét. Tháng mười một là tháng của báo hiếu, khởi đi từ sự tưởng nhớ ông bà tổ tiên, những người đã khuất. Trước phần mộ người thân đã ra đi, những hình ảnh, những ký ức với những kỷ niệm buồn vui, hạnh phúc bên nhau chia sẻ ngọt bùi, những dáng điệu thầm lặng của Mẹ Cha, những năm tháng tròn đầy hạnh phúc bên nhau chia sẻ ngọt bùi trong cuộc sống, tình nghĩa càng thắm thiết sự nhớ thương càng sâu đậm, đồng thời cùng có những ký ức khiến ta phải ray rứt, hối hận khi có những đối xử vô tình dửng dưng, bạc bẽo với những người thân khi họ còn sống. Tục ngữ có câu “uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, “con người có tổ tông như cây có cội như sông có nguồn”. Hai chữ cội nguồn khi đứng trước khung cảnh thầm lặng linh thiêng này khiến người ta tưởng nhớ các bậc tiền nhân tiên tổ, ông bà cha mẹ, những thành viên của giáo xứ đã trải đời mình cùng với những thử thách gian nan, những hy sinh thầm lặng để bảo vệ đức tin, để cho chúng ta được hiện hữu.
Tưởng nhớ và tri ân không phải là tình cảm suông, nhưng phải là những hành động, cách sống cho xứng đáng đạo làm người, làm con Thiên Chúa. Trọn đạo với Chúa với những bậc tiền nhân. Nếu như chúng ta đã từng hãnh diện với một giáo xứ có truyền thống đức tin hơn 270 năm, đã bền bỉ kiên trung, trong những giai đoạn khó khăn, đã có tinh thần đoàn kết với những công việc chung của giáo xứ trong mọi tình huống công việc, đã sống trong tình làng nghĩa xóm với bầu khí trong lành, đạo đức thì lẽ nào vì lối sống thực dụng hôm nay, vì lòng đố kỵ ích kỷ cá nhân mà quên đi trách nhiệm của một người con dân trong đại gia đình giáo xứ? Sống trong vô cảm để mặc cho những thói hư tật xấu, những tệ nạn xã hội cờ bạc ma túy làm vẫn đục bầu khí trong lành xứ đạo, làm xói mòn đức tin và nếp sống đạo đức mà tiền nhân đã bao đời gây dựng sao? Sóng trước đổ đâu sóng sau đổ đó, xin đừng để cháu con chúng ta phải bị ảnh hưởng bởi những gương xấu làm hoen ố thanh danh của giáo xứ.
Sum họp trong ngày lễ Các Đẳng hôm nay, mọi người chúng ta hãy ngẫm suy và chỉnh sửa cuộc sống của mình. Cuộc sống thật vắn vỏi, hãy loại trừ những tranh chấp hơn thua nhỏ mọn để sống quảng đại với nhau. Hãy liên kết đặt quyền lợi thiêng liêng của giáo xứ lên trên tất cả, hãy thảo hiếu với các bậc tiền nhân, những người đã khuất. Chúng ta hãy sống sao cho mỗi lần tháng 11 về, mỗi lần ra viếng đất thánh thăm mộ những người thân, chúng ta không phải ấy náy, hối hận thẹn thùng, không còn những hối tiếc muộn màng.
Trong tâm tình tri ân, xin cảm ơn Cha quản xứ, dù đang tất bật với những lo lắng cho việc xây dựng Nhà Thờ Nước Trời, cha vẫn không quên chăm lo cho việc chỉnh tu cho nghĩa trang này thêm khang trang, thông thoáng, chu toàn hết khả năng trong tình thân yêu phục vụ.
Cám ơn quý thầy, quý dì đã tất bật lo toan cho việc phụng vụ thánh lễ được trang trọng, cũng như tất cả mọi người đã nhiệt tình đóng góp công sức tổ chức cho thánh lễ được chu đáo, tốt đẹp.
Nguyện xin Thiên Chúa, qua lời cầu bầu của các thánh nam nữ, của các đấng linh hồn đang được thanh luyện tuôn ban hồng ân đến Cha, quý Thầy, quý Dì và cho tất cả cộng đoàn chúng ta.
Sau thánh lễ, các gia đình tỏa về các một phần người thân để đọc kinh cầu nguyện.
Khắp nghĩa trang lung linh ánh nến, khói nhang thơm bay quyện vào không gian trầm lắng.Thắp nén nhang trên phần mộ, nhìn theo làn khói nhẹ toả bay, ta cũng nâng tâm hồn lên tới Chúa là nguồn sự sống. Đặt bó hoa tươi trên bia mộ, ta thấy được mùa xuân vĩnh cửu đang bừng lên từ khắp những nấm mồ chung quanh. Thắp ngọn nến, ánh sáng toả ra một vùng nhỏ,toả vào ký ức nhớ những người thân đã khuất bóng.Gia đình cùng đọc kinh rồi im lặng để hình ảnh người đã khuất hiện dần lên trong trí nhớ.
Niềm tin vào sự sống mai sau đem lại cho nhân loại niềm vui và hy vọng. Niềm tin ấy mang lại ý nghĩa cho cuộc đời và cho mọi sinh hoạt của con người hôm nay. Niềm tin đó thôi thúc mỗi người sống theo Tin Mừng Chúa Giêsu. Niềm hy vọng ấy thôi thúc người đang sống hy sinh cầu nguyện nhiều hơn, siêng năng dâng lễ, làm việc lành phúc đức nhiều hơn trong tháng 11 này để cầu cho những người thân yêu và các tín hữu đã ra đi trước được về quê trời vui hưởng hạnh phúc ngàn thu.
Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, cho các linh hồn được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen
Kim ngọc
Tối 2.11, có hơn ngàn người quy tụ về Đất Thánh Kim Ngọc hiệp dâng thánh lễ cầu nguyện cho các tín hữu qua đời. Suốt tháng 10, Giáo xứ đã chỉnh trang đèn chiếu sáng khuôn viên, làm lại lễ đài khang trang, tảo một các mộ phần sạch đẹp, đặt thêm các ghế đá dưới vườn cau xanh ngát.
Xem Hình
Từ chiều đã có đông người đi viếng mộ. Đến 6giờ, bà con giáo dân và lương dân tề tựu khá đông đủ. Đúng 6g30 bắt đầu kinh nguyện và thánh lễ.
Khởi đầu bài chia sẻ, cha xứ Giuse Nguyễn Hữu An gợi nhớ Thánh Lễ an táng ca sĩ Minh Thuận tại Nhà thờ Tân Dân Sài Gòn, ngày 21.9.2016. Có nhiều người đưa tiễn khóc thương tiếc nhớ. Anh là Giuse Nguyễn Minh Thuận qua đời vì ung thư phổi, hưởng dương 47 tuổi. Sau thánh lễ linh cữu Minh Thuận được đưa đến lò thiêu Bình Hưng Hòa để hỏa táng, cuối cùng người ca sĩ nổi tiếng chỉ còn lại chút tro bụi. Ca sĩ Minh Thuận tham gia ca hát từ nhỏ. Khi 5 tuổi, Minh Thuận đã được mẹ dẫn vào tham gia ca hát trong ca đoàn của Giáo xứ, nhưng sự nghiệp của Minh Thuận thật sự bắt đầu vào năm 1984 tại Nhà Văn hóa Quận 5. Suốt 25 năm làm ca sĩ làm diễn viên, anh rất thành công, nhiều album ca nhạc nhiều giải thưởng nghệ thuật. Anh ra đi giữa tuổi thanh xuân và những dở dang của ấp ủ,dự định cùng với vô vàn thương xót của người thân, gia đình và hàng triệu khán giả những người hâm mộ. Cuối cùng rồi chỉ còn nắm tro tàn. Ca sĩ Hiền Thục hát bài “Kiếp tro bụi” (Nhạc sĩ Phan Hùng), thật bồi hồi xúc động.
Ngài giới thiệu ca viên Quốc Bảo hát ca khúc này. Lời ca sâu lắng, giọng ca trầm ấm hòa trong tiếng đệm đàn ghi ta đưa tâm hồn mọi người vào trầm tư suy ngắm: “Lạy Chúa đời con là kiếp thân tro bụi, cũng tàn rụi theo thời gian năm tháng.Như hoa kia khoe màu tươi sắc thắm.Cũng rụi tàn khi buổi chiều hoàng hôn”.
Với những suy tư từ ca khúc, ngài suy niệm ba ý tưởng: tất cả mọi người đều phải chết; mọi sự sẽ qua đi nhưng mọi việc bạn làm theo bạn về đời sau; xác loài người sẽ sống lại.
Tháng Các Linh hồn trùng vào những ngày cuối Thu, khi đất trời đang chuyển mình vào Đông. Giáo Hội muốn dùng thời gian này nhắc nhở con cái mình nhớ đến những người đã đi trước và giúp mỗi một người vừa ý thức hơn thân phận mỏng dòn cát bụi của thân xác con người vừa nhận ra sự trường tồn, bất tử của linh hồn để từng ngày biết ‘sống’ và biết ‘chết’ với Đức Kitô và cùng được sống vinh hiển muôn đời với Ngài mai sau.
Cuối thánh lễ, ông Chủ tịch HĐGX đã bày tỏ lòng tri ân với các bậc tổ tiên ông bà cha mẹ đã dày công xây dựng giáo xứ trong dòng lịch sử 267 năm qua, đồng thời cũng nhắn gởi các thế hệ con cháu hãy sống sao cho xứng đáng với truyền thống tốt đẹp của các bậc tiền nhân.
Trọng kính Cha Chánh xứ,
Kính thưa quý Thầy, quý Dì,
Kính thưa quý cộng đoàn,
Hôm nay, cộng đoàn Kim Ngọc chúng ta không hẹn mà gặp, kẻ gần người xa, cùng hiệp ý với những người ly hương trong tâm trạng hoài cảm về quê cha đất tổ, tưởng nhớ cho các Đấng linh hồn, và để lắng lòng với những tâm tình chia sẻ của Cha quản xứ về một kiếp tro bụi của thân phận người.
Tại một nghĩa trang ở Hà Nội, thời Pháp thuộc, có đài tưởng niệm với dòng chữ “Người sẽ chết tưởng niệm người đã chết”, trong ý nghĩa đó, chúng ta, những người sẽ chết tụ họp nhau đây để tưởng nhớ và cầu nguyện cho những người đã chết, trong niềm tin về sự sống lại và sống đời đời. Đồng thời cùng để ý thức thân phận của kiếp người “đời ta tựa đóa hoa mới nở đã tàn, qua mau khác nào bóng câu qua cửa sổ”, phận người như cách nói của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn “Tôi nay ở trọ trần gian, mai kia về chốn xa xăm cuối trời”. Ý thức được điều đó để chúng ta biết tìm sống sao cho lành thánh, với phận người mỏng giòn và yếu đuối để rồi ta cứ tiếp tục cầu nguyện cho người đã khuất và cho cả chính bản thân mình để hoàn thiện mình và an lòng trước mặt Thiên Chúa khi đến trước tòa phán xét. Tháng mười một là tháng của báo hiếu, khởi đi từ sự tưởng nhớ ông bà tổ tiên, những người đã khuất. Trước phần mộ người thân đã ra đi, những hình ảnh, những ký ức với những kỷ niệm buồn vui, hạnh phúc bên nhau chia sẻ ngọt bùi, những dáng điệu thầm lặng của Mẹ Cha, những năm tháng tròn đầy hạnh phúc bên nhau chia sẻ ngọt bùi trong cuộc sống, tình nghĩa càng thắm thiết sự nhớ thương càng sâu đậm, đồng thời cùng có những ký ức khiến ta phải ray rứt, hối hận khi có những đối xử vô tình dửng dưng, bạc bẽo với những người thân khi họ còn sống. Tục ngữ có câu “uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, “con người có tổ tông như cây có cội như sông có nguồn”. Hai chữ cội nguồn khi đứng trước khung cảnh thầm lặng linh thiêng này khiến người ta tưởng nhớ các bậc tiền nhân tiên tổ, ông bà cha mẹ, những thành viên của giáo xứ đã trải đời mình cùng với những thử thách gian nan, những hy sinh thầm lặng để bảo vệ đức tin, để cho chúng ta được hiện hữu.
Tưởng nhớ và tri ân không phải là tình cảm suông, nhưng phải là những hành động, cách sống cho xứng đáng đạo làm người, làm con Thiên Chúa. Trọn đạo với Chúa với những bậc tiền nhân. Nếu như chúng ta đã từng hãnh diện với một giáo xứ có truyền thống đức tin hơn 270 năm, đã bền bỉ kiên trung, trong những giai đoạn khó khăn, đã có tinh thần đoàn kết với những công việc chung của giáo xứ trong mọi tình huống công việc, đã sống trong tình làng nghĩa xóm với bầu khí trong lành, đạo đức thì lẽ nào vì lối sống thực dụng hôm nay, vì lòng đố kỵ ích kỷ cá nhân mà quên đi trách nhiệm của một người con dân trong đại gia đình giáo xứ? Sống trong vô cảm để mặc cho những thói hư tật xấu, những tệ nạn xã hội cờ bạc ma túy làm vẫn đục bầu khí trong lành xứ đạo, làm xói mòn đức tin và nếp sống đạo đức mà tiền nhân đã bao đời gây dựng sao? Sóng trước đổ đâu sóng sau đổ đó, xin đừng để cháu con chúng ta phải bị ảnh hưởng bởi những gương xấu làm hoen ố thanh danh của giáo xứ.
Sum họp trong ngày lễ Các Đẳng hôm nay, mọi người chúng ta hãy ngẫm suy và chỉnh sửa cuộc sống của mình. Cuộc sống thật vắn vỏi, hãy loại trừ những tranh chấp hơn thua nhỏ mọn để sống quảng đại với nhau. Hãy liên kết đặt quyền lợi thiêng liêng của giáo xứ lên trên tất cả, hãy thảo hiếu với các bậc tiền nhân, những người đã khuất. Chúng ta hãy sống sao cho mỗi lần tháng 11 về, mỗi lần ra viếng đất thánh thăm mộ những người thân, chúng ta không phải ấy náy, hối hận thẹn thùng, không còn những hối tiếc muộn màng.
Trong tâm tình tri ân, xin cảm ơn Cha quản xứ, dù đang tất bật với những lo lắng cho việc xây dựng Nhà Thờ Nước Trời, cha vẫn không quên chăm lo cho việc chỉnh tu cho nghĩa trang này thêm khang trang, thông thoáng, chu toàn hết khả năng trong tình thân yêu phục vụ.
Cám ơn quý thầy, quý dì đã tất bật lo toan cho việc phụng vụ thánh lễ được trang trọng, cũng như tất cả mọi người đã nhiệt tình đóng góp công sức tổ chức cho thánh lễ được chu đáo, tốt đẹp.
Nguyện xin Thiên Chúa, qua lời cầu bầu của các thánh nam nữ, của các đấng linh hồn đang được thanh luyện tuôn ban hồng ân đến Cha, quý Thầy, quý Dì và cho tất cả cộng đoàn chúng ta.
Sau thánh lễ, các gia đình tỏa về các một phần người thân để đọc kinh cầu nguyện.
Khắp nghĩa trang lung linh ánh nến, khói nhang thơm bay quyện vào không gian trầm lắng.Thắp nén nhang trên phần mộ, nhìn theo làn khói nhẹ toả bay, ta cũng nâng tâm hồn lên tới Chúa là nguồn sự sống. Đặt bó hoa tươi trên bia mộ, ta thấy được mùa xuân vĩnh cửu đang bừng lên từ khắp những nấm mồ chung quanh. Thắp ngọn nến, ánh sáng toả ra một vùng nhỏ,toả vào ký ức nhớ những người thân đã khuất bóng.Gia đình cùng đọc kinh rồi im lặng để hình ảnh người đã khuất hiện dần lên trong trí nhớ.
Niềm tin vào sự sống mai sau đem lại cho nhân loại niềm vui và hy vọng. Niềm tin ấy mang lại ý nghĩa cho cuộc đời và cho mọi sinh hoạt của con người hôm nay. Niềm tin đó thôi thúc mỗi người sống theo Tin Mừng Chúa Giêsu. Niềm hy vọng ấy thôi thúc người đang sống hy sinh cầu nguyện nhiều hơn, siêng năng dâng lễ, làm việc lành phúc đức nhiều hơn trong tháng 11 này để cầu cho những người thân yêu và các tín hữu đã ra đi trước được về quê trời vui hưởng hạnh phúc ngàn thu.
Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, cho các linh hồn được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen
Kim ngọc