Giải đáp phụng vụ: Quy định về việc cho Rước Lễ ngoài Thánh Lễ

Giải đáp của Cha Edward McNamara, Dòng Đạo Binh Chúa Kitô (LC), Khoa trưởng Thần học và giáo sư phụng vụ của Đại học Regina Apostolorum (Nữ Vương các Thánh Tông Đồ), Rôma.

Hỏi: Tôi đọc bài viết của cha về việc cho Rước Lễ. Tôi hiểu các quy định cho ngày Chúa Nhật, nhưng tôi hiểu bài viết nói rằng chúng ta không có một Phụng Vụ Lời Chúa và việc Rước lễ các ngày trong tuần. Trong năm 2013, Đấng Bản Quyền của chúng tôi cấm thục hiện Nghi thức cho Rước lễ vào các ngày trong tuần, khi Thánh Lễ được cử hành vào một thời điểm khác trong ngày thường. Điều này có vẻ là mới đối với tôi. Liệu Nghi lễ Rôma (De Sacra Communion.. extra Missam) năm 1978 đã bị bãi bỏ chăng? Nó không nhắc đến việc cấm sử dụng việc cho Rước lễ ngày thường, ngay cả khi chúng ta có Thánh Lễ vào một thời điểm khác trong ngày ấy trong nhà thờ. Tôi không muốn gia tăng việc cho Rước lễ mà không cần thiết, nhưng tôi nghĩ rằng thật là đúng để có việc cho Rước lễ, bằng cách sử dụng các nghi thức chính xác vào các ngày trong tuần. Tôi quyết định vâng lời Đấng Bản Quyền, nhưng tôi nghĩ ngài đã vượt quá luật rồi. - D. V., Ohio, Hoa Kỳ.


Đáp: Có một câu châm ngôn đôi khi được sử dụng trong giáo luật, nói rằng: Hãy phân biệt các tình huống, và luật sẽ đi đến thỏa thuận (Distingue tempora et concordabis iura).

Tôi nghĩ rằng thật là an toàn khi nói rằng Nghi lễ Rôma đã không được bãi bỏ, và rằng Đức Giám Mục đã không vượt quá quyền hành của mình.

Phần dẫn nhập cho ‘Nghi thức Rước lễ và Tôn Thờ Thánh Thể ngoài Thánh Lễ’ cho biết:

"14. Các tín hữu sẽ được dẫn đến việc thực hành Rước lễ trong Thánh Lễ đang được cử hành. Tuy nhiên, các linh mục không được từ chối cho một tín hữu Rước lễ, khi người này vì một lý do hợp pháp xin được Rước lễ ngoài Thánh Lễ".

"16. Việc cho Rước lễ có thể được thực hiện ngoài Thánh lễ vào bất cứ ngày nào và giờ nào. Tuy nhiên, thật là thích hợp để xác định giờ cho Rước lễ, với sự chú ý đến sự tiện lợi của các tín hữu, để cho việc cử hành có thể diễn ra trong một hình thức đầy đủ hơn, và có lợi ích tinh thần lớn hơn".

Bộ Giáo Luật năm 1983 cũng lưu ý:

"Điều 918. Hết sức khuyến khích các tín hữu rước lễ trong chính Thánh Lễ. Tuy nhiên, nếu có người xin với lý do chính đáng, thì có thể cho Rước lễ ngoài Thánh Lễ, miễn là giữ các nghi thức phụng vụ" (Bản dịch Việt ngữ của các Linh Mục Nguyễn Văn Phương, Phan Tấn Thành, Vũ Văn Thiện, Mai Ðức Vinh).

Trang web của Hội Đồng Giám Mục Hoa Kỳ bàn về chủ đề này trong trường hợp không có sẵn linh mục tại chỗ. Trong phần các câu hỏi thường được hỏi, Hội đồng nói:

"Trong những năm gần đây, chủ đề ‘Việc cho Rước lễ ngày thường khi thiếu vắng Linh mục’ đã được nêu ra bởi các vị Giám đốc Phụng tự Giáo phận, và trong Hội nghị Quốc gia năm 1998 của các Ủy ban Phụng vụ Giáo phận. Khi ấy Ban Thư ký Phụng vụ tiến hành tham vấn với các vị Giám đốc Phụng tự Giáo phận, các mục tử và Giám mục, mà đỉnh cao là một cuộc thảo luận mở rộng của các thành viên và chuyên gia tư vấn của Ủy ban về Phụng vụ trong hội nghị ngày 13-3-2000, tại Washington DC.

Các phản ảnh sau đây được cung cấp bởi các Giám mục và các cố vấn của họ, và có thể phục vụ hoặc hỗ trợ các Giám mục, trong việc xây dựng các hướng dẫn cho lĩnh vực quan trọng này của đời sống mục vụ.

"Thánh lễ hàng ngày

"Bất kỳ cuộc thảo luận nào về phụng tự các ngày trong tuần, phải bắt đầu bằng cách nhắc lại tầm quan trọng và tính quy phạm của Thánh lễ hằng ngày, trong đời sống của mỗi cộng đoàn Công Giáo. Đức Giáo Hoàng Phaolô VI khuyến nghị rằng các linh mục 'hãy xứng đáng và sốt sắng cử hành Thánh Lễ mỗi ngày, để cả họ và phần còn lại của các tín hữu có thể tận hưởng các lợi ích, vốn tuôn chảy quá phong phú từ hy tế thập giá’. Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II nhắc lại các lời này khi nói rằng việc cử hành Thánh lễ là 'thời điểm quan trọng nhất trong ngày của linh mục, là trung tâm của đời sống của linh mục’, và thúc giục rằng ‘các linh mục cần được khuyến khích để cử hành Thánh lễ mỗi ngày, ngay cả trong trường hợp không có cộng đoàn, vì Thánh lễ là một hành động của Chúa Kitô và Giáo Hội (x. ibid, 13; Bộ Giáo Luật, điều 904)'.

"Ở nơi khác, Đức Thánh Cha khuyến khích các chủng sinh hãy 'tham dự Thánh lễ mỗi ngày, trong một cách thức mà sau đó họ sẽ chọn việc cử hành Thánh lễ mỗi ngày là một quy luật của đời sống linh mục của họ’. Trích dẫn Cha xứ họ Ars, Đức Thánh Cha cũng khuyên: "Do đó, thật tốt đẹp biết bao khi một linh mục hiến tế đời mình cho Thiên Chúa trong Thánh lễ mỗi buổi sáng”.

"Các điểm thay đổi

"Trong những năm gần đây, Giáo Hội tại Hoa Kỳ đã cảm nghiệm một sự giảm số lượng của các linh mục, để có thể cử hành Thánh Lễ hàng ngày trong các cộng đoàn giáo xứ chúng ta. Thật vậy, ở một số nơi, một linh mục được bổ nhiệm làm cha xứ của một số giáo xứ, và hầu như chỉ có thể cử hành Thánh lễ ngày Chúa Nhật trong mỗi cộng đồng của các giáo xứ này. Trong các trường hợp khác, ngay cả không có Thánh Lễ Chúa Nhật mỗi tuần nữa. Do đó, Sách nghi thức cử hành Phụng vụ khi thiếu Linh mục đã được sử dụng.

"Đáp ứng mục vụ

"Trong các cuộc thảo luận gần đây, Ủy ban về Phụng vụ xem xét một số nguyên tắc, mà Ủy ban đề nghị cho các Giám mục, để các ngài phát triển các qui định giáo phận về vấn đề làm thế nào giải quyết các vấn đề liên quan. Các nguyên tắc này được trình bày như là một điểm khởi đầu cho các sự cân nhắc:

"1. Bất cứ khi nào có thể được, Thánh lễ hàng ngày nên được cử hành trong mỗi giáo xứ.

"2. Bất cứ khi nào Nghi thức Cho Rước lễ Ngoài Thánh lễ với một Cử hành Lời Chúa được dự kiến vào một ngày trong tuần, mọi nỗ lực phải được thực hiện. để tránh bất kỳ sự nhầm lẫn giữa việc cử hành này và Thánh Lễ. Thật vậy, các cử hành như vậy nên khuyến khích các tín hữu có mặt, và tham gia vào việc cử hành Thánh Lễ.

"3. Bất cứ khi nào có thể được, lịch cử hành Thánh lễ của các giáo xứ lân cận nên được thông báo cho giáo dân. Nếu một giáo xứ gần đó cử hành Thánh Lễ vào một ngày trong tuần được ấn định, sự xem xét nghiêm túc là cần khuyến khích người dân tham dự Thánh Lễ ấy, thay vì giáo xứ dự trù một buổi Phụng Vụ Lời Chúa kèm theo việc cho Rước lễ.

"4. Khi Thánh Lễ ngày thường được lên kế hoạch trong một giáo xứ, thường là không thích hợp để sắp xếp một buổi Phụng Vụ Lời Chúa kèm theo việc cho Rước lễ. Nghi thức này được thiết kế cho 'các người bị cản trở không có mặt tại Thánh lễ của cộng đồng’. Khi cần thiết, lịch cho các cử hành này không bao giờ nên làm giảm đi ‘việc cử hành Thánh Thể [như] là trung tâm của toàn bộ đời sống Kitô hữu’. Như vậy, các cử hành này không bao giờ nên được xem như là một sự lựa chọn tương đương với sự tham dự trong Thánh Lễ.

"5. Các nghi thức thích hợp cho Buổi Phụng Vụ Lời Chúa kèm theo việc cho Rước lễ được tìm thấy trong cuốn ‘Nghi thức Rước lễ và Tôn Thờ Thánh Thể ngoài Thánh Lễ’. Các quy định đặc biệt cho việc Cử hành Lời Chúa ngày Chúa Nhật mà thiếu sự hiện diện của một linh mục, là không phù hợp với các cử hành trong ngày thường.

"6.. Một Phụng Vụ Lời Chúa kèm theo việc cho Rước lễ, không bao giờ nên được lên kế hoạch cho mục đích 'cung cấp một vai trò' cho các phó tế hoặc các thừa tác viên giáo dân. Tương tự như vậy, việc lựa chọn một tùy chọn Phụng Vụ An táng ngoài Thánh Lễ để cung cấp một vai trò cho thầy phó tế là không phù hợp. Cũng là không thích hợp khi thầy phó tế chủ trì buổi Phụng vụ An táng ngoài Thánh Lễ, khi có sẵn một linh mục để cử hành Thánh lễ an táng".

Do đó, các qui định do Giám mục ban hành phải là phù hợp với điểm 4 trên đây.

Tuy nhiên, cần ghi nhớ rằng sự qui chiếu là cần dự trù việc cho Rước lễ trong một nhà thờ, nơi mà một Thánh lễ ngày thường được cử hành. Đây là một quyết định mục vụ hợp pháp, vốn thuộc thẩm quyền quyết định của Giám mục. Nghĩa là, không lên lịch cho việc cho Rước lễ ngoài Thánh lễ, nếu Thánh Lễ hàng ngày được cử hành, để tránh việc tạo ra một sự tương đương trong tâm trí của các tín hữu, hoặc theo các cân nhắc mục vụ khác.

Phải thừa nhận rằng, một Giám mục khác có thể đi đến kết luận ngược lại trong hoàn cảnh mục vụ khác. Trong trường hợp như vậy, ngài sẽ không cần làm gì cả, vì luật phổ quát không cấm có cả Thánh Lễ và việc cho Rước lễ theo lịch trình, mặc dù tôi không nghĩ rằng tinh thần của các tài liệu này sẽ khuyến khích một thực hành như vậy.

Lệnh cấm của Giám mục sẽ không bao gồm việc một linh mục sử dụng bình thường Nghi lễ Rôma để cho các tín hữu Rước lễ, vì như sách nghi lễ nói: “họ xin với lý do chính đáng để Rước lễ ngoài Thánh Lễ”, và họ bị cản trở cách nào đó để tham dự Thánh lễ ngày thường. Các yêu cầu tự phát có thể và nên được ban phép. Nếu các yêu cầu đó là thói quen, và sự trở ngại cho việc tham dự Thánh Lễ là liên tục, tôi nghĩ rằng không có gì có thể ngăn cản linh mục đi đến một thỏa thuận riêng với một cá nhân, hoặc một nhóm tín hữu, để cho họ Rước lễ vào một thời điểm cố định.

Trong các trường hợp này, chúng ta đang nói đến các người Công Giáo được huấn luyện tốt, họ không mong muốn gì hơn là có thể tham dự Thánh Lễ. Đức Giám Mục, trong mọi khả năng, sẽ hoàn toàn đồng ý đáp ứng các nhu cầu tinh thần của họ. Những gì ngài không mong muốn là rằng Thánh Lễ và việc cho Rước lễ xuất hiện cùng trong một ngày, trên bảng thông báo của giáo xứ, hoặc trên trang web, như là chúng có giá trị thiêng liêng giống như nhau. (Zenit.org 1-11-2016)

Nguyễn Trọng Đa