NIỀM VUI THÁNH GIÁ

THỨ BẢY TUẦN THÁNH

Nhìn ở một góc cạnh nào đó về lời hứa cứu độ, thì tội phát sinh phương thề cứu độ là thập giá: có tội mới có thập giá. Nhưng nếu không có Tình yêu sẽ chẳng bao giờ có lời hứa cứa độ. Thập giá là lời nói vô giá của Tình yêu. Huyền nhiệm Tình yêu đã phát sinh huyền nhiệm thập giá.

Tội làm đau khổ không chỉ nơi con người, mà còn nơi Thiên Chúa. Dĩ nhiên không thể nói Thiên Chúa đau khổ do thương tật, khiếm khuyết nhưng rõ ràng, đứng trước tội của con người, trái tim Thiên Chúa đã phản ứng đến độ thốt lên: “Ta hối tiếc đã làm ra con người” (St 6, 7).

Dù “hối tiếc”, Thiên Chúa đã không vì thế mà cứu chuộc con người cách miễn cưỡng, như chuyện dĩ lỡ. Thiên Chúa đã tự nguyện cứu độ và đã cứu độ thực sự. Quyết định cứu độ của Thiên Chúa là một quyết định xuất phát từ Tình yêu của một người Cha - Thiên Chúa: “Sự đau khổ khôn lường và khôn tả của người Cha sẽ làm phát sinh nhiệm cục của Tình yêu cứu độ trong Đức Giêsu Kitô” (Đức Gioan Phaolô II - thông điệp Chúa Thánh Thần, số 39).

Nơi thập giá, Chúa Kitô mạc khải trọn vẹn Tình yêu, nỗi đau khổ của Thiên Chúa. Nơi thập giá, Tình yêu của người Cha đã chiến thắng: Một dòng dõi trường tồn sẽ đạp bể đầu con rắn xưa...

Hôm nay, thứ bảy tuần Thánh, nhìn thập giá trống, thập giá không có tượng chịu nạn, tưởng niệm Chúa chịu chôn táng trong mồ, nhân loại đau xót vì tội lỗi của mình. Nhân loại hãy lặp đi lặp lại ngàn lần lời thú tội trong đau xót ấy: “…Con đã cả lòng phản nghịch lỗi nghĩa cùng Chúa, thì con lo buồn đau đớn, cùng chê ghét tội con trên hết mọi sự…” (kinh Ăn năn tội).

Nhưng thứ bảy tuần Thánh cũng là ngày nhân loại vui mừng:

Vì Con Thiên Chúa đã chết để nhân loại sẽ sống, Người chết thay cho cả nhân loại đáng chết. Và máu của Người tuôn trào lại chảy tràn ơn cứu độ khắp nhân gian.

Vì đây là giờ phút trọng đại, nhân loại chuẩn bị lòng mình đón chờ ơn Phục sinh tưng bừng của Chúa mình.

Vì từ nay ơn Phục sinh được Thiên Chúa rộng ban cho tất cả những ai biết “đóng đinh tính xác thịt mình” để làm một cùng Con Thiên Chúa.

Vì qua thập giá đớn đau, Đấng cứu độ trần gian đã nối trời và đất, giao hòa thụ tạo với Thiên Chúa.

Vì qua thập giá, Thiên Chúa lau sạch nước mắt nhân loại.

Vì Chúa bị treo lên và mọi loài được kéo lên cùng Chúa.

Và thập giá từ nay khoác lên đau khổ màu hy vọng

Nghìn năm qua, rồi mãi về sau, ngọn cờ thập giá vẫn được nêu cao. Ngọn cờ mang sức mạnh của sự sống…

Phụng vụ của ngày thứ bảy tuần Thánh như phủ một vành khăn tang, được tiếp nối từ những cử hành của chiều thứ Sáu tuần Thánh trầm mặc: bàn thờ không hoa, cửa nhà tạm mở, chỉ có thập giá được dựng lại trên bàn thờ. Thập giá ấy, nỗi ô nhục không thể chấp nhận được đối với người Do thái, sự điên rồ đối với dân ngoại (1Cr 1, 32), lại trở thành thánh giá, nguồn cứu độ vinh quang đời đời cho chúng ta.

Mầu nhiệm thánh giá: mầu nhiệm của Tình yêu. Chúng ta không thể lý giải, nhưng chúng ta tin Tình yêu ấy. Ngước nhìn thánh giá, chúng ta thấy thương cho thân phận mình: Rủi thay, nếu Thiên Chúa chỉ là một ông chủ chỉ biết dọa nạt và đánh phạt. Nhưng chúng ta lại vui nhiều vì biết rằng nơi Chúa Con, Chúa Cha nói lời chung quyết của Tình yêu.

Lạy Chúa Giêsu, quỳ trước thánh giá, chiêm ngắm mầu nhiệm tử nạn, lòng chúng con muốn cùng tạo vật reo vang lời cảm tạ, tôn vinh Tình yêu của Thiên Chúa, vì Tình yêu đã hủy diệt án tử dành cho chúng con. Tình yêu ấy lớn hơn tội lỗi, mạnh hơn sự chết.

Lạy Chúa Giêsu, mỗi người chúng con muốn suốt đời là kẻ hát rong cho Tình yêu. Để bằng một đời hát rong cho Tình yêu, chúng con sẽ trao cho mọi người Tình yêu của Chúa, trao cho mọi người niềm hạnh phúc của chúng con, vì được Thiên Chúa yêu.

Lm. JB NGUYỄN MINH HÙNG