CON LỪA LẤY LÒNG CHỦ
N2T

Có một người nuôi một con chó và một con lừa.
Người này thường đùa giỡn với con chó, mỗi lần ông ta đi ra ngoài dùng cơm thì không quên đem về ít miếng xương cho con chó, khi con chó ngoắc đuôi đi đến thì ông ta quăng miếng xương cho nó ăn.
Con lừa thấy vậy, trong bụng rất ngưỡng mộ nên chạy đến, vừa chạy vừa nhảy, kết quả là một cái chân của nó đá nhằm ngay ông chủ nhà làm ông ta té nhào, ông chủ rất giận, lập tức kêu người đến dẫn con lừa đi, lại còn dùng dây thừng đánh nó nữa.
(Ngôn ngữ kỳ diệu của tâm hồn)

Suy tư:
Mỗi người được Thiên Chúa trao cho bổn phận và trách nhiệm không giống nhau.
Dùng tài năng của mình để chu toàn trách nhiệm xây dựng xã hội, thăng tiến đời mình và tôn trọng trách nhiệm và bổn phận của người khác, chính là yêu mến Thiên Chúa và phục vụ Ngài nơi tha nhân.
Con lừa không thể nhảy cao để gặm khúc xương như con chó, cũng không thể ngoắc đuôi chạy nhảy như con chó để đùa giỡn với ông chủ, nhưng con lừa có thể chở đồ vật nặng cho ông chủ, có thể kêu be be cho ông chủ vui tai...
Thiên Chúa không ban ơn làm cha làm mẹ cho các linh mục và các tu sĩ nam nữ, nhưng ngài ban cho họ sự hiểu biết sâu xa về tình yêu của cha mẹ đối với con cái; Thiên Chúa không ban cho các bậc cha mẹ ơn làm linh mục và tu sĩ, nhưng ban cho họ ơn biết cộng tác với các linh mục và tu sĩ trong việc dạy dỗ con cái xây dựng Hội thánh...
Đừng vì lấy lòng cấp trên hoặc khoe khoang mà không làm bổn phận và trách nhiệm của mình;trễ nãi trách nhiệm và bổn phận của mình nhưng lại thích lấn qua trách nhiệm của người khác chính là không kính trọng Thiên Chúa và không tôn trọng tha nhân.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Dịch và viết suy tư

----------------
http://www.vietcatholic.net
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://nhantai.info