Trong bài giảng thánh lễ sáng thứ Ba 25 tháng Hai, Đức Thánh Cha đã mạnh mẽ lên án chiến tranh.

Ngài nói:

“Chúng ta thấy chiến tranh trên báo chí mỗi ngày và chúng ta đọc mãi đến mức quen dần đi với chúng: số lượng các nạn nhân của chiến tranh chỉ còn là một con số trong những con số hàng ngày trôi qua trong đời chúng ta. Chúng ta tổ chức các buổi lễ để kỷ niệm một trăm năm của cuộc Đại Chiến và tất cả mọi người nổi gai óc trước con số hàng triệu người chết.

Nhưng ngày nay cũng lại xảy ra đúng như thế.”

Đức Thánh Cha Phanxicô buồn bã than thở:

“Thay cho một cuộc chiến tranh lớn là những cuộc chiến tranh nhỏ ở khắp mọi nơi. Khi chúng ta là còn là những trẻ con theo học các lớp giáo lý Chúa Nhật, chúng ta đã nói về câu chuyện của Cain và Abel, chúng ta không thể chấp nhận chuyện ai đó giết đi người anh em của chính mình. Nhưng hôm nay hàng triệu người bị giết chết bởi chính những người anh em của họ và chúng ta đang quen dần với chuyện đó. Có những trường hợp cả một dân tộc bị chia cắt, rồi người ta giết hại lẫn nhau vì một mảnh đất, vì hận thù chủng tộc, vì tham vọng.”

Đức Thánh Cha nói thêm:

“Hãy nghĩ đến những trẻ em chết đói trong các trại tị nạn: Đó là những ‘thành quả’ của chiến tranh. Và sau đó hãy nghĩ đến những yến tiệc của những kẻ đang kiểm soát ngành công nghiệp vũ khí, những kẻ sản xuất vũ khí. Hãy so sánh những trẻ em bệnh tật, đói khát trong những trại tị nạn với các đại gia buôn bán vũ khí sang giàu, phè phỡn.

Và hãy nhớ rằng chiến tranh, hận thù, và những thái độ thù địch không phải là sản phẩm chúng ta mua trên thị trường: nhưng chúng đang ở ngay đây, trong trái tim của chúng ta. Thánh Giacôbê Tông Đồ đưa ra cho chúng tôi một lời khuyên đơn giản: ‘Hãy đến gần Thiên Chúa và Ngài sẽ đến gần anh em’ Nhưng tinh thần của chiến tranh, là điều lôi kéo chúng ta xa lìa Thiên Chúa, không ở đâu xa xôi: nó xuất phát ngay chính từ trái tim của chúng ta.”

Đức Thánh Cha kết luận:

“Chúng ta hãy cầu nguyện cho hòa bình cho nền hòa bình mà ngày nay dường như đã bị giản lược xuống chỉ còn là một từ ngữ không hơn. Chúng ta hãy làm theo lời khuyên của Thánh Giacôbê. ‘Hãy nhận rõ đau khổ của anh chị em’. Chúng ta hãy nhận chân những đau khổ mà chiến tranh gây ra trong các gia đình, trong chỗ chòm xóm với nhau, và ở khắp mọi nơi. Có bao nhiêu người trong chúng ta còn biết rơi lệ khi chúng ta đọc báo? Khi chúng ta thấy người ta chết trên truyền hình? Đây là những gì các Kitô hữu nên làm ngày hôm nay khi đối mặt với chiến tranh: chúng ta nên nhỏ lệ, chúng ta nên thương tiếc.”