Máy yếu hay Internet chậm xin nhấn vào nút Play bên dưới đây


Cuộc chiến tại Syria đang gây ra những hậu quả hết sức tiêu cực nơi hơn một triệu trẻ em Syria đang phải chen chúc trong các trại tập trung dọc theo biên giới với Thổ Nhĩ Kỳ, Iran, Iraq, Jordan và Li Băng.

Xin giới thiệu với quý vị và anh chị em bộ phim Tuổi Thơ Thời Ly Loạn được quay trong một trại tị nạn tại Li Băng.

Aya thực hành viết đi viết lại tên mình.

Em mới là tám tuổi ... và rất thích được đi học.

Nhưng bây giờ em là một người tị nạn Syria ...

Aya nói:

“Con yêu và nhớ Syria. Con đã từng chơi với bạn bè và em gái con ở đó. Con chơi với họ rất nhiều, trên xe đạp của chúng con. Chúng con có nhiều đồ chơi nữa.”

Hiện nay có một triệu trẻ em tị nạn Syria trong khu vực ...

Aya là một trong số những trẻ em ấy ....em đã nhìn thấy cuộc chiến đầu tiên trong đời mình....

“Họ bắt đầu ném bom nhà của chúng con. Chúng con không thể ở lại lâu hơn nữa, chúng con đã khóc rất nhiều. Sau đó chúng con đến đây.”

Nhà mới cho em, sáu anh chị em là cái lều tạm này trong thung lũng Bekaa của Li-băng .

Niềm tự hào và niềm vui của cha em là con cái của mình được cắp sách đến trường... trai cũng như gái .

Aya đã không được đến trường trong hai năm nay và có rất ít triển vọng được học tập trong thời gian ngắn.

Mohammed - cha của Aya nói:

“Aya là đứa duy nhất chưa được đến trường, và chị nó là đứa bị tật nguyền. Tất cả những anh em khác đã được đến trường. Nếu tình hình được cải thiện, chúng tôi sẽ quay trở lại Syria để một lần nữa các con tôi được cắp sách đến trường.”

Aya bận rộn quét dọn xung quanh nhà ... và chăm sóc chị gái tàn tật của mình .

“Con muốn trở thành một bác sĩ để con có thể giúp đỡ trẻ em. Nếu họ đến gặp con mà không có tiền, con sẽ cung cấp thuốc, kê đơn và tiêm để họ khoẻ mạnh hơn.”

Một thế hệ trẻ em Syria như Aya đã bị ảnh hưởng bởi cuộc xung đột này ... cuộc sống và tương lai các em không biết đi về đâu trước tình trạng bạo lực tiếp tục, không chút suy giảm.

Một số trẻ em phải đi làm .... một số phải kết hôn lúc còn quá nhỏ.

Nhưng tất cả trong số họ sẽ không bao giờ quên những gì họ đã trải qua.

Aya không đoán được tương lai, em không biết có thể trở lại Syria hay không.

Em tìm thấy một cách để có thể mỉm cười ....là bám vào những người thân yêu nhất của mình .... và ước mơ chiến tranh sớm kết thúc.