Thường ai là người có thể cảm nhận được Lòng Thương Xót Chúa? Thưa là tất cả mọi tội nhân đã đi quá xa Con Đường mang lại sự sống muôn đời của Chúa. Là những tội nhân đi lạc, bỏ Nhà Cha để đi khám phá một phương trời xa lạ, tìm đến những nơi ăn chơi sa đọa, đi theo bạn bè rủ rê tìm khoái lạc …. Cho đến khi tấm thân tàn tạ như con chó đói, ghẻ nằm chờ chết ở vệ đường!?.

Đến khi ấy thì hết thảy tội nhân mới thấm được sự cần kíp lắm để được trở về Nhà Cha của mình bằng mọi cách dù họ có phải lê từng bước chân tật nguyền của họ để lết về nhà; để hy vọng được Cha tha thứ tội, cái tội tày Trời rồi có chết cũng được mãn nguyện??. Vì có phải là con người thì không ai mà không muốn được trở về với nguồn cội của mình tìm gặp lại Người Cha nhân từ?.

Trên đời thì có khối những người con muốn được khám phá lắm ở một chân trời mà nghe rất mời gọi, rất có tương lai, nơi tận phương trời xa. Không ai lại muốn được “Ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn?”. Chẳng phải đợi đến Thiên Chúa mới hiểu được điều này mà cha mẹ trần gian cũng rất muốn con trai của mình chúng ra ngoài để tập sống tự lập, tự học khôn ngoài đời, ngay cả không ngần ngại mà cho chúng một số tiền mang theo để có vốn mà làm ăn.

Bởi đời thì nhan nhãn cảnh “Cậu Ấm về làng”, “Một người làm quan cả họ được nhờ”, “Vinh quy bái tổ”, v.v….. Chỉ rất ít thành phần ra đi rồi mất tích luôn, biệt tăm, và không bao giờ trở về làng nữa …. Hay nếu có trở về thì các cụ cũng chẳng còn sống nữa!. Đó là chúng ta nói chuyện thường tình ở đời là vậy nhưng tình yêu Thiên Chúa thì bao la, vô bến vô bờ, và vô biên giới …. Dù chính chúng ta đã tự hủy thân xác của mình, không còn được lành lặn như xưa nữa nhưng Thiên Chúa Người vẫn luôn thương yêu, thương xót, và tội nghiệp vì sự ngu khờ và quá dại dột của từng con người của chúng ta.

Có phải khi ta nói về Lòng Thương Xót Chúa thì ta muốn nói về tình yêu không giới hạn của Chúa?. Không một hình ảnh nào hạnh phúc cho bằng ta thấy một bức tranh rất sống động cho bằng bức tranh của tông đồ Phêrô ngờ vực tình yêu của Chúa và bàn tay yêu thương của Chúa Giêsu đã đưa ra nắm bắt lấy bàn tay của ông Phêrô trước khi ông bị đắm chìm xuống lòng biển sâu. Bức tranh này quả đã nói lên lòng tin rất yếu kém của con người luôn có, đối với một Thiên Chúa vô cùng quyền năng và hằng hữu. Phải nói rằng cả thế giới ai cũng đều giống như tông đồ Phêrô không nhiều thì ít trong cuộc đời, thưa có phải?.

Quan trọng nhất là ở lúc ta gần chết đuối mà nhanh nhẹn bắt lấy bàn tay cứu sống của Chúa mà không để tự ái chế ngự hay khi ấy mà còn kiêu căng tự phụ, ỷ vào sức riêng của mình thì sự chết thật đến với con người vô vọng ấy!. Khi ta hiểu được nguyên tắc và tình yêu hải hà của một Thiên Chúa Đấng tối cao, luôn yêu thương con người, thì ta phải sống sao để cho thật xứng đáng với Lòng Thương Xót Chúa của ta chứ??.

Thiết nghĩ ai trong chúng ta cả một đời mà nói rằng tôi không biết việc tôi làm đã làm buồn lòng cha mẹ, anh chị em, và Thiên Chúa hẳn người ấy đã tự dối lòng và đang tự biện hộ cho chính mình. Ngược lại mình biết mình quá đi chứ vì chính mình đã làm chủ trên mọi sự suy nghĩ và hành động ngu muội của mình mà!?. Chỉ vì sự hưởng thụ cá nhân và trên cái thân xác hay chết này chúng ta đã bị ma quỷ chúng chiêu dụ cho siêu lòng, khó mà ai có thể từ chối hay muốn tránh cả!. Vì có mấy ai trên đời lại từ chối tiền bạc, danh vọng, chức vụ, và mọi đam mê sắc dục của trần gian???.

Còn lại rất ít người là tiếp tục bị chúng quỷ làm cho siêu lòng là vì họ đã trải qua, đã được Thiên Chúa cứu khỏi cơn chìm đắm của biển đời tội lỗi, gần chết mất cả linh hồn, hiện đang phục hồi và được sống trong thanh thản trong bình an; có Chúa gần bên họ. Ôi con người đam mê, sống ngụp lặn trong tội lỗi! Xin cho hết thảy chúng ta biết bắt chước như người thu thuế tội lỗi đứng cuối nhà thờ kia, đầu cúi gục, tay đấm ngực nói lời ăn năn, hối lỗi, thưa cùng Chúa rằng “Lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi đàng …. Hay “Mea cupa, Mea cupa” …. Xin Lòng Thương Xót Chúa hãy luôn xót thương con người tội lỗi chúng con, để chúng con có thể xa tránh được tội lỗi và thoát khỏi Hỏa Ngục kinh hoàng muôn đời! Amen.