Khi còn sống ở đời này, Chúa Kitô đã lớn tiếng rơi lệ dâng lời cầu xin khẩn nguyện lên Đấng có thể cứu mình khỏi chết, và vì lòng thành kính, Người đã được nhậm lời. Dầu là Con Thiên Chúa, Người đã học vâng phục do những đau khổ Người chịu, và khi hoàn tất, Người đã trở nên căn nguyên ơn cứu độ đời đời cho tất cả những kẻ tùng phục Người. (Dt 4, 14-16; 5, 7-9).

Đồng ý rằng con người nhân loại của chúng ta rất yếu đuối, rất mỏng dòn, và rất dễ khuất phục trước những cám dỗ của ma quỷ giăng ra một cách thật tài tình, mà ít khi nào chúng ta không rơi vào chước cám dỗ của chúng. Để chịu cho được và lướt thắng được những cám dỗ hay những thử thách mà chúng ta phải trải qua từng ngày một trong cuộc sống ngày lại ngày nơi trần gian này, thứ nhất chúng ta vẫn phải giữ một lòng tin nơi Thiên Chúa một cách tuyệt đối; thứ hai chúng ta biết vì mình luôn yếu lòng để chìu theo thân xác hay chết này của chúng ta, thì sự Cầu Nguyện và sự muốn kết hợp với Thiên Chúa là điều tối thiết yếu và tối quan trọng; thứ ba chúng ta làm việc gì cũng nên tìm lợi ích cho linh hồn của chúng ta và những anh chị em nơi luyện ngục để chúng ta có được cuộc sống muôn đời mai sau; thứ tư điều thực tế nhất để chúng ta thấy mà bớt cảm thấy đau khổ khi biết so mình với những anh chị em khốn cùng, tật bệnh, mang những chứng bệnh triền miên đau khổ như nan y và bệnh phong cùi, mà chúng ta tưởng chừng như cuộc sống của họ trên trần gian này là một sự đầy đọa, nhưng nếu chúng ta hiểu và biết được những anh chị em này họ có được một đức tin vững mạnh nơi Thiên Chúa như thế nào để lê được và chịu đựng được những bước chân mỏi mòn thân tàn ma dại của họ, cố gắng sống vươn lên như một thân cây leo oằn ẹo yếu đuối, xem như luôn phải bám vào một thân cây vững chắc để mà sống, nhưng thật ra chính những dây leo này đã làm những thân cây thêm chắc chắn hơn!? Vâng, chúng ta thử suy nghĩ mà xem, những dây leo này chúng chắc lắm! Mưa gió bão bùng, chúng cứ bám chặt vào thân cây tùng kia thì chúng chẳng bao giờ bị tróc và gẫy được cả! Nhưng xem kìa, chỉ một trận gió lớn nổi lên thì thân cây tùng chắc chắn vững vàng đến dường nào, cao sừng sững lại bổ nhào trước nhất. Trong khi thân phận cây leo lại chẳng hề hấn gì, lại nhàn nhã mà bò tìm thân cây tùng khác để leo lên, để quấn thật chặt và tiếp tục cuộc sống của nó.

Thưa anh chị em sở dĩ tôi có hơi vòng vo là để chúng ta có dịp mà so sánh con người bình thường của chúng ta với những anh chị em tật bệnh, những anh chị em mang chứng bệnh trầm kha nhưng đã không chết ngay được, mà còn phải chịu đựng lâu dài như bệnh ung thư, bệnh tiểu đường, bệnh suy thận, suy gan, AIDS,. .... Nếu so sánh bằng con mắt thịt thì chúng ta quả có cười chê rằng họ là con người bệnh tật, nhưng tôi nghĩ Thiên Chúa rất công bằng với chúng ta. Ngài thương ban cho những anh chị em tật bệnh này sự bền bỉ và sức chịu đựng của họ thì vô cùng lắm! Can đảm và anh hùng lắm! Rất ít thấy họ rên rỉ, ỉ ôi, than khóc, kể lể, hay vì họ đã sống qua thời gian đó rồi và rồi chẳng thấy khá hơn, đời chẳng bớt khổ hơn, an ủi hơn, nên đành an phận và tập vươn lên để thấy đời còn đẹp và dễ thương hơn, điều này thì tôi phải dám chắc là vậy!. Có phải chúng ta thường được chứng kiến tận mắt những con người bất hạnh này tuy thân xác của họ yếu đuối luôn đau bệnh nhưng tinh thần của họ thì rất là mạnh mẽ và can trường hay không? Dầu ở hoàn cảnh nào đi chăng nữa, họ cũng vẫn sinh tồn, và vẫn mưu sinh, vẫn tìm được nguồn vui trong cuộc sống, mà ngày nào thì họ cũng phải đối diện những cơn đau bệnh hay khổ sở của ngày nấy! Chưa kể sự khó khăn khi không có đủ tiền để nuôi bao miệng ăn. Nhưng rồi có phải họ đã làm cho chúng ta thật ngạc nhiên là sao họ vẫn gánh vác được, vẫn sống, vẫn tươi vui, vẫn có gia đình, và vẫn cứ sanh nở, vẫn bình an, thì ai. ... ai vẫn giúp họ sống như thế mỗi ngày!? Họ sống nhờ chúng ta ư!? Khi chúng ta chỉ biết sống độc lập ích kỷ cho chính bản thân chúng ta và gia đình của chúng ta mà thôi!.

Còn chúng ta đây thì sao khi Chúa ban cho chúng ta có được thân thể thật bình thường khoẻ mạnh!? Chưa kể có những người chuyên cần tập thể dục hay tập tạ, nhìn họ chúng ta cứ tưởng rằng thân thể của họ cứng như thép như đá, nhưng ngược lại tinh thần của họ thì lại rất yếu đuối và rất thiếu tự tin. Đụng chuyện thì những con người to lớn này, họ rất là dễ ngã, rất dễ buông xuôi, dễ thất đảm, dễ lo sợ, dễ biến sinh, và dễ trở thành người điên. Và tinh thần của chúng ta cũng không khác mấy với những anh chị em này!?

Để cái chết của Chúa trong tuần thánh này không bị chúng ta bỏ quên và sao nhãng, hay cái chết của Chúa Giêsu được nên Ý Nghĩa cao trọng là cứu chuộc cho toàn thể nhân loại mà tất cả là con cái của Chúa. Ngài là tấm gương sáng ngời, giúp chúng ta noi theo để sống một cuộc đời thật tốt lành, thật bác ái, thật yêu thương, đầy thánh thiện, và thật ý nghĩa mà sự Vâng Phục thánh ý của Đức Chúa Cha là tuyệt đối trong mọi sự đau khổ chúng ta cố gắng chịu đựng, để trở thành của lễ hiến dâng cuộc đời của chúng ta cho Chúa, như Chúa Giêsu đã phải chịu vì tội lỗi con người của chúng ta. Vì "chúng ta có một thượng tế cao cả đã đi qua các tầng trời, là Đức Giêsu, Con Thiên Chúa, nên chúng ta hãy giữ vững việc tuyên xưng đức tin của chúng ta. Vì chưng, không phải chúng ta có thượng tế không thể cảm thông sự yếu đuối của chúng ta, trái lại, Người đã từng chịu thử thách bằng mọi cách như chúng ta, ngoại trừ tội lỗi".

Nguyện xin với Chúa Giêsu ban cho tất cả chúng ta biết sống mỗi ngày không chỉ trong những ngày chay thánh, sẻ trở nên hữu dụng và hữu ích hơn cho chính chúng ta và cho anh chị em trước Nhan Thánh Chúa, vì Nước Trời sẽ không vui nếu chỉ có mình ta!? Để mọi lời nói, hành động, và việc làm của chúng ta đều mang lại cho chúng ta hạnh phúc muôn đời, dù thân phận chúng ta có là cây tùng hay là loại dây leo; cả hai luôn quấn quít với nhau trong tình tương thân tương ái, luôn hỗ tương cho nhau. Amen.