LỄ CHÚA KITÔ VUA VŨ TRỤ NĂM B
VUA GIỮA NHỮNG CUỒNG NỘ
Ngay tại tòa án của chính mình, Philatô hỏi Chúa Giêsu: “Ông là vua sao?”. Còn Chúa Giêsu, người đang bị bắt, bị đưa đến từ hết tòa án của thượng hội đồng Dothái đến tòa án Philatô, và bây giờ đang bị chính Philatô thẩm vấn. Sau những màn gọi là "thẩm vấn" ấy, Philatô sẽ luận tội, sẽ ra phán quyết bằng một bản án và áp đặt bản án ấy lên Chúa.
Giữa tình cảnh đen tối và hết cách "chạy trốn" ấy, Chúa Giêsu có quyền tự bảo vệ. Chúa có thể chối từ vương vị "Vua" mà Philatô vừa hỏi. Chúa cũng có thể "dàn xếp" để đi đến thỏa hiệp với Philatô nhằm thoát án của ông ta.
Nhưng Chúa Giêsu không chạy trốn chân lý, công lý và quyền năng từ trời mà mình vinh dự lãnh nhận từ Chúa Cha. Chúa khẳng khái trả lời: "Ta là vua". Không những trực tiếp và mạnh mẽ khẳng định, Chúa Giêsu còn có đến hai lần giải thích:
- "Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu nước tôi thuộc về thế gian này, thì những người của tôi đã chiến đấu để tôi không bị nộp cho người Dothái, nhưng mà nước tôi không thuộc chốn này".
- "Tôi sinh ra và đến trong thế gian này là chỉ để làm chứng về Chân lý. Ai thuộc về Chân lý thì nghe tiếng Tôi".
Bằng hai câu trả lời dứt khoát, rõ ràng và khẳng khái, Chúa Giêsu cho biết: Chúa không làm vua theo cách nghĩ của thế gian: Quyền uy đến nỗi "hô mưa gọi gió", áo mũ xênh xang, bắt thần dân phải chết hay cho sống mới được sống...
Chúa không đến để thống trị nhưng để phục vụ. Chúa không đến để ra oai như chỉ có mình là sức mạnh tuyệt đối. Chúa mang lấy thánh giá để đồng phận với người đau khổ, người bị loại trừ, người cô đơn, mất mát...
Chúa mặc lấy sự trần trụi trên thánh giá để nên một với người bị tước mất quyền làm người, quyền được sống, quyền có giá trị và nhân phẩm như một con người giữa những con người...
Chúa là Vua không như những loại vua trần thế: thủ lợi, ích kỷ, vun quén, quyền hành, danh vọng, tiếng tăm, giàu sang, hưởng thụ... cho bản thân. Ngược lại, chính trên thánh giá mà Chúa làm Vua. Hàng chữ ghi trên đỉnh thánh giá xác định một người chết thê thảm ấy là "Vua", nói lên quyền làm Vua, đồng thời rao báo cho mọi người ở mọi thời sự chọn lựa làm Vua của Chúa.
Chúa làm Vua nhưng là Vua cho những người khác, vì người khác. Chúa là Vua khi đối diện với tòa án Philatô. Chúa là Vua giữa lúc đám đông cuồng nộ chống lại Chúa, một mực đòi giết Chúa. Chúa là Vua đang khi bị tước sạch nhân phẩm, giá trị làm người, sự sống, mạng sống, quyền được sống, quyền tự biện hộ mình, quyền có tiếng nói...
Chúa là Vua trong thế gian nhưng không theo và không thuộc về thế gian, nhưng là Vua theo thánh ý Thiên Chúa, thuộc về trời cao và chỉ nhằm đưa dẫn mọi người vào sự sống trong Nước Thiên Chúa.
Vương quyền của Chúa Giêsu đến từ Thiên Chúa nhằm gánh lấy tội lỗi của thế gian, giải thoát con người khỏi tội lỗi và sự chết. Nói đúng hơn, Chúa Kitô làm Vua chẳng phải là cai trị, nhưng trở thành Nguồn Yêu Thương rót đầy nơi chúng ta và nơi cả thế giới này lòng yêu thương chan chứa, để mãi muôn đời ta có Chúa, có đầy dư hạnh phúc, có sự sống vĩnh cửu và sung mãn tràn ngập.
Còn chúng ta, một khi tùng phục vương quyền của Chúa Giêsu, chúng ta không mất mát, không bao giờ bị thiệt thòi, không bao giờ giảm sút giá trị, nhưng sẽ càng phong phú, càng giàu có, càng mạnh mẽ, càng sung mãn tình yêu, sự sống và sức sống.
Bởi khi theo Chúa, Chúa giải thoát chúng ta khỏi mọi tối tăm, khỏi cảnh nô lệ tội lỗi, khỏi muôn điều ác hại. Chúa giải thoát và trao cho chúng ta mọi ân ban của tự do đích thực. Vì dù đứng trên đỉnh mọi quyền lực, Vương quyền của Chúa không áp bức chúng ta.
Chúa không muốn chúng ta theo Chúa như một bầy nô lệ, không cho phép chúng ta phụng sự Chúa như những kẻ thấp hèn không giá trị, không nhân phẩm. Nhưng chúng ta là con Thiên Chúa, đồng phận với chính Chúa, đồng chia sẻ gia nghiệp trong nhà Thiên Chúa với Chúa.
Vậy chúng ta không chỉ nhìn nhận vương quyền của Chúa Giêsu, không chỉ đi theo Chúa Giêsu, nhưng hãy trung thành với Ngài qua tất cả mọi thời gian sống của chúng ta.
Hãy để cho Vua Giêsu chiếm trọn tất cả con người, từ tư tưởng lời nói cho đến việc làm.
Hãy nhìn lên thánh giá và thưa với Chúa bằng chính lời cầu nguyện của người trộm năm xưa: "Lạy Chúa Giêsu, xin nhớ đến con khi Chúa vào vương quốc của Chúa".
Bất cứ khi nào, thấy mình yếu đuối, thấy mình chỉ là tội nhân, thấy mình bị cám dỗ đè bẹp..., hãy cầu xin Chúa: "Xin đừng quên con. Xin dẫn con vào Vương quốc của Chúa".
VUA GIỮA NHỮNG CUỒNG NỘ
Ngay tại tòa án của chính mình, Philatô hỏi Chúa Giêsu: “Ông là vua sao?”. Còn Chúa Giêsu, người đang bị bắt, bị đưa đến từ hết tòa án của thượng hội đồng Dothái đến tòa án Philatô, và bây giờ đang bị chính Philatô thẩm vấn. Sau những màn gọi là "thẩm vấn" ấy, Philatô sẽ luận tội, sẽ ra phán quyết bằng một bản án và áp đặt bản án ấy lên Chúa.
Giữa tình cảnh đen tối và hết cách "chạy trốn" ấy, Chúa Giêsu có quyền tự bảo vệ. Chúa có thể chối từ vương vị "Vua" mà Philatô vừa hỏi. Chúa cũng có thể "dàn xếp" để đi đến thỏa hiệp với Philatô nhằm thoát án của ông ta.
Nhưng Chúa Giêsu không chạy trốn chân lý, công lý và quyền năng từ trời mà mình vinh dự lãnh nhận từ Chúa Cha. Chúa khẳng khái trả lời: "Ta là vua". Không những trực tiếp và mạnh mẽ khẳng định, Chúa Giêsu còn có đến hai lần giải thích:
- "Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu nước tôi thuộc về thế gian này, thì những người của tôi đã chiến đấu để tôi không bị nộp cho người Dothái, nhưng mà nước tôi không thuộc chốn này".
- "Tôi sinh ra và đến trong thế gian này là chỉ để làm chứng về Chân lý. Ai thuộc về Chân lý thì nghe tiếng Tôi".
Bằng hai câu trả lời dứt khoát, rõ ràng và khẳng khái, Chúa Giêsu cho biết: Chúa không làm vua theo cách nghĩ của thế gian: Quyền uy đến nỗi "hô mưa gọi gió", áo mũ xênh xang, bắt thần dân phải chết hay cho sống mới được sống...
Chúa không đến để thống trị nhưng để phục vụ. Chúa không đến để ra oai như chỉ có mình là sức mạnh tuyệt đối. Chúa mang lấy thánh giá để đồng phận với người đau khổ, người bị loại trừ, người cô đơn, mất mát...
Chúa mặc lấy sự trần trụi trên thánh giá để nên một với người bị tước mất quyền làm người, quyền được sống, quyền có giá trị và nhân phẩm như một con người giữa những con người...
Chúa là Vua không như những loại vua trần thế: thủ lợi, ích kỷ, vun quén, quyền hành, danh vọng, tiếng tăm, giàu sang, hưởng thụ... cho bản thân. Ngược lại, chính trên thánh giá mà Chúa làm Vua. Hàng chữ ghi trên đỉnh thánh giá xác định một người chết thê thảm ấy là "Vua", nói lên quyền làm Vua, đồng thời rao báo cho mọi người ở mọi thời sự chọn lựa làm Vua của Chúa.
Chúa làm Vua nhưng là Vua cho những người khác, vì người khác. Chúa là Vua khi đối diện với tòa án Philatô. Chúa là Vua giữa lúc đám đông cuồng nộ chống lại Chúa, một mực đòi giết Chúa. Chúa là Vua đang khi bị tước sạch nhân phẩm, giá trị làm người, sự sống, mạng sống, quyền được sống, quyền tự biện hộ mình, quyền có tiếng nói...
Chúa là Vua trong thế gian nhưng không theo và không thuộc về thế gian, nhưng là Vua theo thánh ý Thiên Chúa, thuộc về trời cao và chỉ nhằm đưa dẫn mọi người vào sự sống trong Nước Thiên Chúa.
Vương quyền của Chúa Giêsu đến từ Thiên Chúa nhằm gánh lấy tội lỗi của thế gian, giải thoát con người khỏi tội lỗi và sự chết. Nói đúng hơn, Chúa Kitô làm Vua chẳng phải là cai trị, nhưng trở thành Nguồn Yêu Thương rót đầy nơi chúng ta và nơi cả thế giới này lòng yêu thương chan chứa, để mãi muôn đời ta có Chúa, có đầy dư hạnh phúc, có sự sống vĩnh cửu và sung mãn tràn ngập.
Còn chúng ta, một khi tùng phục vương quyền của Chúa Giêsu, chúng ta không mất mát, không bao giờ bị thiệt thòi, không bao giờ giảm sút giá trị, nhưng sẽ càng phong phú, càng giàu có, càng mạnh mẽ, càng sung mãn tình yêu, sự sống và sức sống.
Bởi khi theo Chúa, Chúa giải thoát chúng ta khỏi mọi tối tăm, khỏi cảnh nô lệ tội lỗi, khỏi muôn điều ác hại. Chúa giải thoát và trao cho chúng ta mọi ân ban của tự do đích thực. Vì dù đứng trên đỉnh mọi quyền lực, Vương quyền của Chúa không áp bức chúng ta.
Chúa không muốn chúng ta theo Chúa như một bầy nô lệ, không cho phép chúng ta phụng sự Chúa như những kẻ thấp hèn không giá trị, không nhân phẩm. Nhưng chúng ta là con Thiên Chúa, đồng phận với chính Chúa, đồng chia sẻ gia nghiệp trong nhà Thiên Chúa với Chúa.
Vậy chúng ta không chỉ nhìn nhận vương quyền của Chúa Giêsu, không chỉ đi theo Chúa Giêsu, nhưng hãy trung thành với Ngài qua tất cả mọi thời gian sống của chúng ta.
Hãy để cho Vua Giêsu chiếm trọn tất cả con người, từ tư tưởng lời nói cho đến việc làm.
Hãy nhìn lên thánh giá và thưa với Chúa bằng chính lời cầu nguyện của người trộm năm xưa: "Lạy Chúa Giêsu, xin nhớ đến con khi Chúa vào vương quốc của Chúa".
Bất cứ khi nào, thấy mình yếu đuối, thấy mình chỉ là tội nhân, thấy mình bị cám dỗ đè bẹp..., hãy cầu xin Chúa: "Xin đừng quên con. Xin dẫn con vào Vương quốc của Chúa".