Canada có tên là xứ tuyết. Quả đúng vậy. Xưa nay tuyết thường bắt đầu rơi vào đầu năm. Nhưng bao giờ mà đi lễ Giáng Sinh nửa đêm xong, ra về mà trời bắt đầu có tuyết bay bay thì năm đó được coi là sẽ có nhiều may mắn. Năm nay, chưa đến đại lễ, mới giữa tháng Mười Một mà tuyết đã bay bay. Ông hàng xóm da trắng của tôi nhìn tuyết rơi sớm thì bảo tại ông già Santa Claus đến sớm nên ông đem tuyết theo. Ở Toronto này, mở đầu mùa Giáng Sinh là lễ hội rước ông già Santa Claus vào thành phố. Các đấng nhi đồng thì háo hức đón ông già này hết sức.

Đoàn rước ông dài mấy cây số, tham dự có bao nhiêu là ban nhạc, bao nhiêu là xe hoa, bao nhiêu là đoàn thể . Ông ngồi xe có 4 con tuần lộc kéo. Xe của ông được đặt trên một xe tải lớn. Các em bé đôi mắt nai tơ nhìn ông đắm đuối. Em nào lớn đủ và biết viết thư thì sau cuộc rước này, em về nhà rồi vội viết thư cho ông ngay để xin quà. Bao thư chỉ đề gửi Ông Già Santa Claus . Vì ông cư ngụ ở Bắc Cực nên chỉ cần viết địa chỉ ở Bắc Cực là đủ, không cần gián tem gì cả. Bưu điện Canada có một ủy ban nhận thư và trả lời thay cho ông già. Bởi vậy mới có một chuyện mà ngày nay ai cũng nói tới . Ngày xưa bên Pháp có chuyện em bé bán diêm, ngày nay Bắc Mỹ có chuyện em bé viết thư. Rằng có một em bé kia nhà nghèo, trong thư em xin Ông Già 100 đô la để mua một bộ máy chơi games. Thư em viết rất thảm thiết. Mấy nhân viên bưu điện đọc thư xong đều cảm động bèn góp chung được 90 đồng, và họ gửi cho em. Em bé nhận được tiền thì mừng quá liền viết thư cám ơn ngay. Trong thư có câu : Con xin 100 và con biết ông đã cho 100, nhưng nhân viên bưu điện đã ăn cắp 10 đồng. Sang năm xin Ông đừng gửi tiền qua bưu điện nha.

Năm nay các hội viên trong làng An Lạc của tôi đều dắt các cháu các chắt đi đón Ông Già Santa Claus. Vui vẻ và ầm ỹ hết sức. Rước xong thì Chị Ba Biên Hoà mời cả làng về nhà Chị ăn cơm. Bao nhiêu chuyện vui đã nói. Khi Cụ B.95 hỏi anh John chồng của Chị Ba về tin thời sự, anh kể ngay chuyện thời tiết. Theo đài khí tượng Canada thì năm nay mùa đông sẽ lạnh hơn các năm trước vì môi trường khí hậu thế giới đang thay đổi, nhưng Toronto thì không bị ảnh hưởng bao nhiêu. Về mặt chính trị thì tỉnh bang Alberta miền tây đang có phong trào đòi ly khai khỏi liên bang Canada vì lý do tỉnh miền tây này không được liên bang bảo vệ kỹ như dân miền đông. Nghĩ cũng buồn cười phải không các cụ. Bao nhiêu người trên thế giới chỉ ao ước được đến định cư ở Canada, còn dân ở đây no cơm ấm cật không biết cái hạnh phúc của mình đang có, lại rửng mỡ đòi ly khai. Phong trào đòi ly khai có tên là Wexit. Họ đang bắt chước bang Quebec ở miền dông cũng đòi ly khai. Tin thời sự cuối cùng là trong mấy tháng gần đây có 2 ông VN ở Canada trúng độc đắc vé số Max, một ông tên là Trịnh Tài ở Alberta trúng 65 triệu hồi tháng 10, và một ông nữa, báo chí không cho biết tên, cũng ở miền tây tây trúng 60 triệu hồi tháng Tám. Cả 2 ông trúng số này đều gốc thuyền nhân VN.

À, nhân đây tôi xin được đính chính một tin viết trong tháng trước. Đó là tin về tên của cựu thủ tướng Pierre Elliot Trudeau được đặt cho phi trường Toronto. Tôi đã viết sai, không phải Toronto mà là phi trường Dorval ở Montreal.

Tin thời sự quốc tế nổi cộm trên mạng đầu tháng này là tin những trận động đất lớn đã xảy ra ở gần đập Tam Hiệp bên Tàu. Các cụ biết cái đập lớn nhất thế giới này chứ ? Nó đưọc xây trên dòng sông Dương Tử tại thị trấn Tam Đẩu Bình ở tỉnh Hồ Bắc, bắt đầu năm 1994 và hoàn thành năm 2009, cách đây đúng 10 năm. Ông Tàu rất hãnh diện về con đập vĩ đại này. Mục đích là để sản xuất điện lực và kiểm soát lũ lụt. Nó cao tới 185 mét, và hồ chứa nước ở chân nó dài tới 660 cây số. Phí tổn xây con đập này lên tới gần 30 tỷ mỹ kim. Nhưng nó là con dao 2 lưỡi. Nó sinh ra điện, nhưng nếu bị vỡ thì nó sẽ tàn phá 1/3 nước Tàu. Ai có thể phá ? Thứ nhất là các trận động đất, thứ hai là các kẻ thù của TC như Đài Loan, Hoa Kỳ, Ấn Độ, Đại Hàn và CSVN. Bà Thái Anh Văn của Đài Loan đã đe dọa vua Tập : Anh mà tấn công tôi thì tôi sẽ hỏi thăm cái đập Tam Hiệp của anh ngay... Việc bị phá hoại thì chưa xảy ra, nhưng việc động đất thì đã có, như kỳ cuối tháng vừa qua. Vua Tập Cận Bình vẫn còn nín khe chưa nói gì cả, hình như vua mới chỉ són đái ra quần mà thôi. Chuyện nóng nha quý vị.

Bây giờ xin nói về bữa cơm tại nhà Chị Ba. Tháng trước chúng tôi ăn ở nhà Cụ Chánh tiên chỉ nhân dịp lễ Tạ Ơn ở Canada. Tháng này là lễ tạ ơn của Hoa Kỳ. Chị Ba chủ nhà vẫn bản cũ soạn lại, vẫn món gà tây và món bánh bí ngô. Lần trước Cụ Chánh chủ nhà đọc lời kinh tạ ơn, lần này anh John chủ nhà cũng đọc lời tạ ơn. Anh nóí một hơi dài, không vấp váp gì cả, điều này cho ta thấy anh đã suy ngẫm về đề tài rất kỹ lưỡng.

...Nhân mùa Giáng Sinh, tôi xin nói về Tình Yêu, ý nghĩa chính của lễ trọng này. Theo Thánh Kinh thì Thiên Chúa tạo dựng ra con người theo hình ảnh của Ngài. Cả xác cả hồn con người đều thông phần bản tính Thiên Chúa. Và Chúa cho con người một món quà quý đặc biệt đó là sự Tự Do. Loài cầm thú và cỏ cây không có món quà này nên chúng sống theo bản năng, đói thì ăn, khát thì uống, cứ đến mùa thì sinh nở, cỏ cây đâm bông kết trái. Chúng là một thứ máy, được thảo chương từ trước. Con người thì hơn thế, con người có tự do để lựa chọn. Và con người đã chọn sự dữ nhiều hơn sự lành. Càng ngày con người càng đắm chìm vào sự dữ, càng ngày càng chém giết nhau. Thiên Chúa thấy tác phẩm qúy giá của mình mỗi ngày mỗi chìm xuống bùn đen nên Ngài không thể cầm lòng được. Ngài đã sai con một của Ngài xuống thế để cứu vớt thế gian. Đó là Đức Giêsu đã nhập thế và nhập thể. Chúa Giêsu đã công bố tin mừng : mọi người chúng ta đều là con cái Thiên Chúa, là anh em với nhau, bởi vậy ta không được giết nhau mà phải yêu nhau như yêu chính mình. Thông điệp của lễ Giáng Sinh là thông điệp Tình yêu, chữ Tình Yêu viết hoa. Chúng ta chúc nhau Merry Christmas là chúc nhau có tình yêu của Thiên Chúa, là chúc nhau biết yêu thương mọi người...

Nghe đến đây thì cả làng đều thưa Amen lớn tiếng, rồi vỗ tay. Không ai ngờ anh John chủ nhà đạo đức như vậy. Bài giảng chưa xong, anh John giảng tiếp:

... Khi chúng ta yêu nhau thì tình yêu biến đổi chúng ta nên người tốt hơn. Các triết gia đã định nghĩa tình yêu là muốn sự tốt cho nhau. Ở Canada này có một tấm bia nói rất rõ về hiệu quả của tình yêu mà ít người biết. Bia nói về Công Chúa Sheila Na Geira gốc Ái Nhĩ Lan. Nàng bị một tên hải tặc bắt. Hải tặc có tên là Gilbert Pike. Bốn mắt vừa nhìn nhau thì tiếng sét ái tình nổ ra. Tự nhiên tướng cướp và nạn nhân yêu nhau. Họ lấy nhau ngay. Gilbert liền bỏ luôn nghề hải tặc và đem vợ sang định cư ở Carbonear thuộc tỉnh bang Newfoundland miền đông Canada, và sống một đời rất lương thiện. Sheila mất năm 1753, thọ 105 tuổi. Nơi này hiện còn giữ được tấm bia ghi tên nàng và biến cố tình yêu.

Anh H.O. lên tiếng : Ông hải tặc Gilbert chỉ yêu có một mình công chúa Sheila. Đó là thời xưa, chứ thời nay thì đấng liền ông nào cũng muốn theo đạo Hồi để được lấy 4 vợ. Cha ông ta đã biết rõ việc này nên đã bảo đàn ông năm bảy lá gan là thế.

Nghe đến đây thì ông ODP bồ chữ của làng lắc đầu. Ông bảo đấy là đàn ông bên tây, đàn ông bên VN này thì khác. Các bạn còn nhớ chuyện anh tiều phu mất rìu không? Rằng có anh tiều phu VN kia đánh rơi cái rìu mưu sinh xuống giếng, được bà tiên vớt lên 3 cái rìu, 1 cái bằng vàng, 1 cái bằng bạc, 1 cái bằng sắt. Anh ta chỉ nhận lại cái rìu bằng sắt của mình mà thôi. Bà tiên thấy anh ta thực thà lương thiện nên đã cho anh cả 3 cái rìu. Vợ anh tiều phu mê qúa và hôm sau đòi chồng đưa đi xem cái giếng thần. Khi đến nơi cô này cuống quýt sao đó mà té luôn xuống giếng. Anh tiều phu lại khóc và bà tiên lại hiện ra, và bà đã vớt lên một cô gái đẹp như hoa khôi, và chàng tiều phu nhận ngay đây là vợ. Bà tiên liền quắc mắt hỏi : sao ngươi gian dối vậy ? Anh tiều phu bèn thưa : Con sợ bà sẽ làm theo công thức hôm qua, là bà sẽ vớt lên 3 cô và cho con cả 3, như bà đã cho con cả 3 cái rìu, thì con sẽ chết. Sức con chỉ đủ cho 1 vợ mà thôi.

Kể đến đây rồi ông ODP kết luận : Đó, các bà thấy chưa, đàn ông VN chỉ một vợ mà thôi. Các bà chưa tin phải không ? Tôi chứng minh nữa nha, chuyện này sử sách có ghi rõ ràng : Vua Minh Mạng có rất nhiều vợ nên đã có tới 87 hoàng nam và 54 hoàng nữ, tổng cộng 151 con. Đến đời vua con là Thiệu Trị thì vua này có 29 hoàng nam và 35 hoàng nữ, tổng cộng 64 người con. Nhưng đời cháu là Vua Tự Đức thì vua này không hề có một người con, vì cái vốn của tổ tiên đã hết rồi. Vì nhiều vợ nên Vua Minh Mạng chỉ thọ 50, vua Thiệu Trị chỉ thọ 40...

Phe các bà nghe đến đây thì thích quá : Ừ đúng, chỉ nên có một vợ mà thôi. Thấy các bà thích như vậy thì ông ODP lại như hối hận, liền cười giả lả rồi nói : Tôi nói 1 vợ là nói lý thuyết chứ trên thực tế, đã là liền ông thì ai cũng muốn có thêm 2 hay 3 bà nữa. Kìa xem cụ tổ Abraham của đạo Do Thái và Hồi Giáo. Ban đầu cụ chỉ có 1 vợ là bà Sarah, nhưng vì bà này hiếm hoi nên bà đã dâng cho cụ cô nữ tỳ tên là Hagar người Ả Rập. Cụ nhận liền, và cô Hagar đã đẻ ngay cho cụ cậu con trai đầu lòng và được đặt tên là Ishmael. Và Ishmael này chính là ông tổ của Hồi Giáo. Mãi về sau bà Sarah cố gắng hết sức mới đẻ ra được Isaac, làm tổ phụ cho Do Tháil. Giá mà bà Sarah không tặng chồng cô nữ tỳ Ả Rập thì bây giờ không có Hồi Giáo và nhóm qúa khích. Đó là chuyện cổ ngày xưa. Ngày nay thì ta thấy các vị liền ông ai cũng có máu dê muốn thêm tý nữa. Chuyện gần nhất là chuyện Vua Clinton với cô bồ nhí trong tòa Bạch Ốc. Và mới đây báo chí phanh phui chuyện hoàng tử Andrew bên Anh, ông đã 59 tuổi, con cái đầy đàn mà còn lăng nhăng với 1 cô gái Mỹ tóc vàng tại một ngôi nhà ở London của tỷ phú Epstein...

Nghe đến đây thì Chị Ba Biên Hòa xin chấm dứt chuyện tỳ thiếp hay bồ nhí, vì theo chị thì anh liền ông nào ngoài việc ăn cơm vẫn còn thích chuyện ăn phở.

Anh John vâng lời vợ, anh xin trở về đề tài Lễ Tạ Ơn. Anh thấy ở VN ngày xưa cũng có lễ tạ ơn, tên là Tết Cơm Mới tháng Mười ta, lúc mùa gặt hái đã xong. Lễ này để tạ ơn tổ tiên đã phù hộ cho mùa màng tốt đẹp. Đây là mùa cốm hồng, chuối trứng cuốc, chim ngói. Trên bàn thờ có bày các thức này.

Cụ B.95 và Cụ Chánh là người gốc Bắc Kỳ thứ thiệt, nghe tới cốm hồng và chim cút thì mắt sáng rực lên và gật đầu đồng ý với anh John lia lịa. Cụ Chánh nói thêm : Ôi hương vị Bắc Kỳ trước 1954 sao mà nó đẹp thế và ngon thế. Hôm nay chúng ta cũng hợp ý với người xưa, cả ở Việt Nam cả ở Canada và Hoa Kỳ này xin tạ ơn Thượng Đế về mọi ơn lành Ngài ban, vừa thức ăn không thiếu một thứ gì, vừa sự dân chủ tự do cũng dư thừa trên dất nước này. Có thiếu chăng là ta chỉ còn thiếu yêu Chúa và thiếu yêu tha nhân. Lão rất thích ý 2 câu thơ này, không còn nhớ ai là tác giả, lão đọc mỗi ngày :

... Xin cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy,

Có thêm ngày nữa để yêu thương...

Ông H.O, góp ý thêm : Bác ơi, bác nói đúng, ta thiếu yêu tha nhân, thiếu yêu người nghèo đói, bệnh tật, cô đơn, nhưng ta có dư thừa tình yêu đôi lứa. Yêu nhiều lắm, bác ơi. Lời các người yêu nhau đẹp vô cùng, có khắp nơi. Xin chứng minh nha :

Chẳng hạn tôi thấy bài ca tình yêu của nhạc sĩ Từ Công Phụng có lời này đẹp quá :

‘...Nếu có điều gì vĩnh cửu, thì em ơi, đó là tình yêu của chúng ta...’

Chẳng hạn tôi thấy bây giờ giới trẻ ai cũng thuộc bài ca sau đây, bài ca nổi tiếng quốc tế diễn tả tình yêu bằng tiếng Tây Ban Nha. Rồi anh cất tiếng hát và xin mọi người hát theo : Bésame, besame mucho, Como si fuera esta noche la ultima vez, Quiero tenerte muy cerca, Mirarme en tus ojos, Y verte junto a mi, Que tengo miedo perderte, Perderte otra vez..

Thế là gần như cả làng tôi đã vừa hát vừa vỗ tay nhè nhẹ theo dòng nhạc. Bà cụ B.95 ớ ra chả hiểu gì. Thấy vậy Chị Ba Biên Hòa nói ngay : Bác ơi, ngày xưa giới trẻ ở Miền Nam ai cũng biết bài này, đại ý đây là lời tình mà anh con trai nói với cô người yêu : Em ơi, hãy hôn anh, hãy hôn anh thật nhiều như thể đêm nay là đêm cuối. Anh muốn có em thật gần để anh soi bóng anh trong mắt em, và thấy em sát bên anh. Anh rất sợ mất em lần nữa...

Nghe xong Cụ già B.95 gật gù. Cụ Chánh cũng gật đầu. Cụ nói : Trong Nam chúng ta sướng thật, được nói được hát những điều thật lòng mình. Vì thế mới có được những thiên tài như Phạm Duy và Trịnh Công Sơn, những băng nhạc hay như Thuý Nga, Asia... Ở ngoài Bắc đâu có được như vậy , trừ thiên tài Văn Cao nhưng ông bị bịt miệng, ngoài ra toàn cờ đỏ, toàn sáo ngữ, toàn khẩu hiệu. Người CSVN luôn miệng nói cán bộ là đầy tớ nhân dân nhưng nhân dân thì vẫn nghèo khổ thiếu nhà thiếu đất, còn cán bộ thì nhà ở là những biệt phủ những dinh thự tráng lệ, chết thì không thèm chôn trong nghĩa trang mà trong những lăng tẩm rộng lớn huy hoàng hơn cả lăng các vua Triều Nguyễn ở Huế... Nhưng thôi, mùa Giáng Sinh mà nóí về các quan CSVN thì mất vui. Lão xin nói tiếp về ý nghĩa ngày lễ. Ở đây ai cũng chúc nhau Merry Xmas hay Joyeux Noel, nghĩa là chúc vui vẻ. Nếu chỉ vui vẻ suông thôi thì chưa đủ, ta phải từ cái vui vẻ này mà làm ra hạnh phúc. Mỗi lần nhắc tới chữ Hạnh Phúc thì lão nhớ tới lời ông tỷ phú Warren Buffet. Ông này giàu có như vậy mà vẫn sống trong căn nhà cũ kỹ ngày xưa, vẫn lái cái xe cũ kỹ ngày xưa, và ông cho như vậy là hạnh phúc. Ông bảo điều căn bản để được hạnh phúc là cái tâm ta không có hận thù và lo lắng, ta phải sống cuộc đời giản dị, cho đi nhiều hơn và ham muốn ít hơn. Ta thấy ông không hề nói tới tiền bạc. Chuyện ông Buffet làm lão nghĩ tới A-Lịch-Sơn Đại Đế của cổ đại Hy Lạp. Ông vua trẻ 33 tuổi này ngồi trên danh vọng và tiền bạc, thế mà trước khi chết ông xin triều đình để xác ông với hai bài tay thò ra ngoài quan tài, ý nói : tôi sinh ra thì hai bàn tay trắng mà khi chết đi thì cũng trắng hai bàn tay.

Và cụ Chánh đã kết bài giảng : Lời ca nhập lễ đêm Giáng Sinh có câu : Chúa là Ánh Sáng soi sáng thế gian đang chìm trong tăm tối. Nóí đến đây xong thì Cụ vừa mỉm cười vừa nhìn mọi người rồi nói : Chữ Xmas là chữ viết tắt của 4 tiếng Việt Nam : Xin Mừng Ánh Sáng.

TRÀ LŨ