Sau ngày 21/11/2019, hầu như các đoàn hành hương người Việt Nam đều rời Thái Lan để về Việt Nam hoặc một số rất ít tiếp tục sang nhật Bản để tham dự một hành trình tiếp theo cùng Đức Thánh Cha. Xin được ghi nhận lại dư âm của chuyến đi và những chuyện bên lề trong hành trình tại Thái Lan rất thú vị này.

Xem Hình

Đã nhiều lần chúng tôi xem hình ảnh hoặc theo dõi trực tiếp các Đức Giáo Hoàng tông du, nhưng hôm nay, chúng tôi được là “người trong đám đông” vẫy cờ chào đón vị cha chung của Giáo Hội toàn cầu. Thế nên, vào buổi chiều ngày 21 tháng 11, đoàn chúng tôi cũng như nhiều đoàn của quốc gia khác đi đến khu vực sân vận động quốc gia tại Bangkok. Thật là vui khi đường phố tấp nập những bước chân với những sắc màu khác nhau.

Kìa là đoàn Ấn Độ áo khoác màu nâu, tiếp theo là đoàn các nữ tu mang tu phục như Mẹ Teresa Calcutta, các nữ tu mặc trang phục Thái ở Chiang Mai, Bắc Thái Lan, một số ít bạn trẻ mang đồng phục Trung Quốc. Những nữ nhân viên y tế đến làm nhiệm vụ chăm sóc sức khỏe. Những giáo dân người Thái đến rất sớm đang che dù, ngồi bên cánh trái sân vận động “phụ” (gọi là sân vận động “phụ” vì ở bên cạnh sân vận động chính, có màn hình để bốn phía để các giáo dân theo dõi trực tiếp); đông nhất vẫn là đoàn Việt Nam, nổi bật với đồng phục áo dài, nón lá và bảng tên. Các linh mục Việt Nam trước khi được vào sân vận động chính cũng vui vẻ chụp hình. Sân vận động chính dành cho cộng đồng dân Chúa Thái Lan và linh mục, tu sĩ các nơi đến tham dự. Các nữ tu Mến Thánh Giá ban đầu ngồi ở khán đài giáo dân, sau đó được sang sân vận động chính; các chị có vẻ khiêm tốn, vô tư “ngồi đâu cũng được!”. Cờ để ở góc sân sẽ được phát cho người tham dự để vẫy cháo đón Đức Thánh Cha.

18g00 Đức Thánh Cha mới hiệp dâng thánh lễ nhưng từ 14g00 đến 17g00 người tham dự đã dần phủ kín chỗ ngồi với cái nắng chói chang. Cũng phải nao lòng quí mến khi nhân viên an ninh Thái đi rảo quanh sân, có cả chó nghiệp vụ, trong số họ có người phải đứng tại chỗ khá lâu trước khi thay ca. Thẻ vào sân vận động rất đẹp, khâu kiểm tra chặt chẽ mà nhẹ nhàng. Mọi người trật tự theo dõi chương trình có nội dung phong phú trước thánh lễ.

Ai cũng háo hức, tất cả đều dồn vào lòng mến vị đại diện Chúa Kitô nơi trần gian, cho đến khi thời khắc xe Đức Giáo Hoàng đi vòng quanh sân với tiếng reo hò, cờ phất cao thì tâm trạng mọi người khó diễn tả. Chúng tôi chỉ chụp hình Ngài được một tấm hình duy nhất. Chúng tôi nhìn rõ nước da trắng, phảng phất một chút xanh nhạt với vài đốm đồi mồi trên khuôn mặt vị cha chung có số tuổi cao và lịch làm việc dày đặc; và hẳn là sức chịu đựng của Ngài đáng khâm phục. Chị em chúng tôi, một người tuổi trên 60 và một người dưới 60 cảm thấy đuối sức với hành trình này, thì càng ngưỡng mộ Đức Thánh Cha, chúng tôi còn cảm thông với các vị Hồng Y, giám mục và những người có trọng trách trong Giáo Hội, phải có tinh thần trách nhiệm cao và lòng mến trọn vẹn mới có thể chu toàn nhiệm vụ.

Một chị trong đoàn đuối sức, nằm phía sau lưng chúng tôi thế mà nhân viên y tế cũng phát hiện và đem xe lăn đến tận nơi, đưa vào phòng lạnh y tế, tiếp nước, một lát sau thì tỉnh lại; có chín người trong đoàn Việt Nam bị như thế. Chu đáo là vậy, nhưng cũng có một vài thiếu sót khi đường phố Thái Lan quá nhiều xe hơi, người tham dự quá đông. Một linh mục trong nhóm chúng tôi là cha Nguyễn Văn Triết, giáo phận Vĩnh Long, tuổi đã 72, đã bị “lạc nhóm” lúc ra về khiến cho ba hướng dẫn viên trong đoàn chúng tôi chạy tìm, thở hổn hển, trong khi cả xe phải chờ gần một giờ đồng hồ. Thế mà trên máy bay lúc về, chúng tôi phỏng vấn nhẹ, cha vẫn vui vẻ cho biết: “Tôi rất hạnh phúc vì được đồng tế thánh lễ với Đức Thánh Cha và hiểu biết về đất nước Thái Lan trong chuyến đi này”. Còn cha Lê Trọng Bình, Dòng Thừa Sai Việt Nam, tuy “gian khổ” ngồi chờ đợi cha bị lạc nhóm nhưng vẫn mang hết bánh lại kẹo ra ăn vô tư, hát hò suốt chuyến đi, thế mới buồi cười và vui!

Về đến khách sạn gần là 22g30, bữa tối nhà hàng chuẩn bị rất ngon nhưng ai cũng chỉ ăn một chút rồi làm dấu thánh giá cuối bữa, nhanh chân đi lên phòng. Chúng tôi cũng không phàn nàn gì vì suốt chuyến đi toàn hát và nói chuyện “tếu táo”, cười giòn tan, cầu nguyện trên xe “vừa mức” nên cũng dễ chịu!

Sáng ngày cuối cùng tại Thái Lan, chúng tôi được mua sắm, ăn uống trong siêu thị, mua hành miễn thuế và choáng ngợp trước hàng hóa, cửa hàng trưng bày đẹp tại trung tâm thương mại trong sân bay Suvarnabhumi của Bangkok, miền trung Thái Lan.

Về đến Sài Gòn, đoàn hành hương Việt Nam chia tay nhau vẻ luyến tiếc, xúc động. Làm sao có thể nói hết, kể hết những gì đọng lại trong lòng chúng tôi khi được nhìn thấy Đức Thánh Cha bằng xương bằng thịt và thở chung một bầu khí với Ngài trong một niềm tin yêu sống mãi với Đức Giêsu Kitô.

Maria Vũ Loan