Người con trai nhỏ xin cha cho phần gia tài anh ta được hưởng trước khi người cha chết là một nhục mạ cho cha anh. Luật lệ thời đó qui định anh được hưởng một phần ba gia tài sau khi cha anh chết. Đòi được chia phần trước khi cha chết có khác chi anh coi như cha đã chết nên anh mới đòi hưởng phần gia nghiệp thuộc về anh. Ngạc nhiên thay cha anh chiều í anh, ban cho điều anh yêu cầu. Thoả mãn yêu cầu của anh, người cha biết anh sẽ ra đi, gia đình sẽ phân tán, nhưng cha anh chấp thuận. Điều cha anh sợ hãi nay thành sự thật, nhận được phần của cải, anh mau chóng cuốn gói ra đi, đi đến phương xa. Chữ 'phương xa' không chỉ nói đến một nơi nào đó xa xăm mà còn ngầm diễn tả nhiều í nghĩa khác nữa bởi 'Ở đó, anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình' c.13b

Thứ nhất, tình nghĩa cha con từ nay trở nên nhạt nhẽo, trở thành xa lạ. Đối với cha anh, tình cha con không thay đổi, không phai nhạt, nhưng nó trở nên ngày mong mỏi, đêm nhớ thương. Riêng anh, tình cha trở nên xa lạ, nhạt nhẽo. Người cha đau khổ vì mất con, trong khi người con vui mừng vì điều anh khao khát, ước mơ có ngày cất cánh tung bay nơi phương trời xa lạ sắp thành sự thật.
Thứ hai, nơi phương xa anh từ bỏ cuộc sống cũ, lao vào nếp sống mới. Nề nếp, gia phong, tập quán, cách giao tế, cách ăn uống và ngay cả niềm tin của anh, tất cả đều xáo trộn, ngược hẳn với lối sống mới. Đây là lối sống của dân ngoại, những người không cùng niềm tin.

Thứ ba, phương xa đây chính là vùng đất của dân ngoại, những người tin vào sức mạnh của của cải, vật chất, và thế lực trong xã hội. Tiền bạc chính là chúa của họ. Đời sống con nguời được đo bằng giá trị, của cải người đó có trong tay. Nhiều tiền được trọng vọng, ít tiền bị coi thường và không tiền, người đó chỉ hơn con vật một chút. Phung phí hết tiền, anh xin đi chăn heo và muốn ăn thực phẩm heo ăn, chủ cũng không cho. Điều này cho biết giá trị nào trọng hơn.

Thứ tư, phương xa đây còn cho biết Yahweh, Đấng anh tôn thờ từ thuở nhỏ giờ trở nên cách xa. Anh từ bỏ Yahweh. Sống phóng đãng là sống đời lạc thú. Muốn thế cần có tiền. Không tiền không ai tiếp đón. Hết tiền anh bị coi rẻ, khinh thường và cuối cùng bị xua đuổi. Khi con người coi trọng tiền, họ đón người có tiền, nhạt nhẽo với người ít tiền và xua đuổi người không tiền. Đói khát, đau khổ, tủi hổ, thất vọng không luôn dẫn con người trở về đường lành; trái lại con người lại tìm cách đổ thừa cho người khác để bảo vệ hành động của mình. Một số lại trách móc Thiên Chúa tại sao để cho con khổ đến thế. Người con nhỏ nhìn lại cách người xa lạ đối xử với anh. Anh nhận ra anh đã phung phí. Phung phí tiền bạc, phung phí sức khoẻ, phung phí thời gian, phung phí tài năng. Nhục nhã, đau khổ, đói khát không giúp anh trở về con đường lành. Anh đứng dậy trở về vì anh hồi tâm, nhận ra tình thương cha dành cho anh, đối xử tốt với công nhân, nhẹ nhàng với ăn đầy tớ trong nhà. Nhận biết anh đã đi quá xa, đã phạm tội không riêng với cha anh mà còn phạm đến trời nữa. Chính vì hồi tâm, chính vì tình thương và lòng độ lượng, thương người của cha giúp anh mạnh dạn trở về, hy vọng lòng rộng lượng của cha nhận anh vào làm việc. Từ xa người cha nhận ra anh, ông vội chạy ra ôm choàng lấy con, không để cho con kịp nói lời xin lỗi. Ông vui mừng mở tiệc ăn mừng. Bởi theo ông, con ông đã mất, nay tìm thấy, đã chết, nay sống lại c.24. Niềm vui còn dạt dào hơn bởi không phải ông tìm thấy mà chính là con ông. Anh đánh mất tương lai, nay tìm thấy. Anh mất hy vọng nơi cha anh, nay tìm thấy. Anh mất con đuờng lành, nay tìm thấy. Tình yêu dành cho cha đã chết, nay sống lại. Anh nhận ra tình cha anh bao la, rộng lượng hơn tội anh phạm. Anh đã tìm thấy con đường sống, con đường dẫn đến yêu thương, tha thứ. Tình cha trong anh được nối kết. Chính những điều này giúp người cha vui mừng thiết tiệc mừng con trở về.

TiengChuong.org

Reflection

For the younger son to request to have his share of the estate that would belong to him while his father is still alive, is an abnormal request. Surprisingly, that the father satisfied his son's request is a most unusual response. Granting the son's request, the son whom he loved dearly, would mean the family's separation was unavoidable, and yet he granted it. The father's fear came to reality when the son received his share. He quickly packed his belongings, and moved to a distant country. The word 'distant' implies several things, and the phrase 'he squandered his money on a life of debauchery' explains all this.

First, it is a 'distant' relationship between the father and his son. A 'distant' relationship can't be a warm one, but cold and heartbroken. His father's heart was heavy; while the son was happy, because he longed to 'distance' himself from the family to pursue his own dreams. It soon became a reality.

Second, 'distance' means to divorce himself from his former way of life. A new life will replace the old one; the traditional family values, life style, moral teaching and good behaviour would be replaced by a pagan's life style.

Third, a 'distant' country would mean the son now lived at the pagans' territory, where people worshipped money. A human's life was measured by worldly possessions. Without money, a human's life was little higher than that of animals. That the son was willing to eat the pigs' food but he was not allowed to do, would clarify this point.

Fourth, there is another 'distance', and that is the 'distance' from Yahweh their God. It is the faith his family hold dearly and had kept from childhood. Debauchery means to depart and 'distance' oneself from the loving God. It is a self- indulgent, immoral behaviour. It is a wilful consuming life style.

When one looks at suffering and humiliation in a negative way, it will not lead to repentance but it leads a blame game. People project their anger on others or onto God, blaming God for their suffering and feeling bitter about it. An honest reflection helps a person to look deep into one own heart and that leads to repentance. Through reflection about his wilful life, the young man realized, that he was living in a state of sin, and it is a big waste. It is a waste of time. It damages his wellbeing. It is a waste of his talents and it is a disgrace to his father's love for him. Through reflection he realized that his father's love for him is stronger than his sin. His father's kindness was extended to everyone, including his servants. With such belief he went home to his father, begging for acceptance. He believed that he had sinned against both his father and heaven. With such deep reflection he believed that his sin was so great that he had lost his sonship status, but hoped he might be treated as a paid servant. His father saw him coming home from afar. He rushed out to embrace him with great joy. He was overjoyed because he believed that his son was lost but now was found; he was dead but now alive, and that was the reason for having a great feast to celebrate. Honest reflection leads to repentance and repentance is the door to enter God's eternal family.