49. KHÔNG DÁM NÓI “THUA”

Có một người tự cho mình là đánh cờ rất nổi tiếng, một hôm ngồi đánh cờ với người ta, nhưng thua liên tiếp ba bàn.

Ngày hôm sau có người hỏi ông ta:

- “Hôm qua đánh mấy bàn ?”

Người nọ đáp:

- “Ba bàn.”

Người kia lại hỏi:

- “Ai thắng ai thua ?”

Đáp:

- “Bàn thứ nhất tôi không thắng, bàn thứ hai họ không thua, bàn thứ ba tôi muốn hoà nhưng ông ta lại không đồng ý.”

(Tiếu phủ)

Suy tư 49:

Người coi mình là số một thì cũng giống như người không biết leo trèo phải nhờ cái thang mới trèo lên được trên cao, nhưng khi xuống thì khó khăn vô cùng.

Người không dám nói “thua” là người coi cái sĩ diện to hơn danh dự và có khi to hơn mạng sống, đó là người không biết mình và không biết người; người không dám nói “thua” là người yếu nhược nhất trần gian, vì họ không dám tự thắng mình.

Người dám nói “tôi thua” là người anh hùng vì họ đã tự thắng mình; người dám nói “anh hơn tôi” là người có một sức mạnh tiềm tàng trong cuộc sống của họ, những người này khi cơ hội tới thì sẽ làm nên sự nghiệp...

Thánh Phao-lô đã tìm ra được chân lý “mạnh và yếu” khi ngài viết thư chia sẻ với giáo đoàn Cô-rin-tô như sau: “Vì vậy, tôi cảm thấy vui sướng khi mình yếu đuối, khi bị sỉ nhục, hoạn nạn, bắt bớ, ngặt nghèo vì Đức Ki-tô. Vì khi tôi yếu, chính là lúc tôi mạnh.”

Nếu không tin thì xin mời mở sách Tân Ước ra và tìm đọc thư thứ nhất của thánh Phao-lô tông đồ gởi cho giáo đoàn Cô-rin-tô chương 1 và chương 2 thì sẽ thấy ngài đã chia sẻ như thế nào về “mạnh và yếu”...

Ma quỷ và thế gian sợ nhất là những người dám nói sự thật, mà những người nói sự thật không phải là những người Ki-tô hữu sao !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


-----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info