Đường chúng ta đi? phần 4.

Bạn bảo tôi: Đường chúng ta đi hôm nay phải là con đường xây dựng Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và Độc Lập đặt trên nền tảng Công Lý và Công Bằng xã hội. Ở đó, tất cả đều được định vị trên nền tảng Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín, Trung.

Vâng, Đường Chúng Ta Đi hôm nay còn phải là con đường tẩy rửa mọi tỳ vết vô đạo của tập đoàn CS Hồ chí Minh đã phơi bày ra trên giải đất này. Phải tẩy rửa chúng vì tập đoàn cộng phỉ này đã làm lem luốc, làm nhơ bẩn hình hài nhà Văn Hoá và Lịch Sử của dân tộc Việt Nam.

Với chủ trương này, xem ra người Việt Nam hôm nay chỉ còn một con đường duy nhất để đi. Hãy mạnh mẽ để tạo một con đường mới cho dân tộc mình dù phải chấp nhận một cuộc đánh đổi nào đó. Bởi lẽ, nếu không mạnh mẽ thay đổi, chúng ta không còn một phương cách nào khác ngoài cảnh nằm im dưới gót chân Việt cộng, và chờ Trung cộng đến giải phóng. Khi đó, Nó sẽ nuốt chửng lấy tất cả những gì là gia sản của nhà Việt Nam. Ta sẽ không còn mảnh đất cho riêng mình. Ta sẽ mất cả nhân bản Việt và lịch sử của đất nước. Ta có còn lại chăng là thân phận của một lũ nô lệ nghèo hèn ở ngay trên đất nước mình!

Trước viễn cảnh đen tối này, xem ra người Việt Nam hôm nay chỉ còn một trong hai cách để chọn lựa:

1. Chém kẻ nội thù, triệt hạ xâm lăng.

2. Cúi đầu khoanh tay chờ, nhận kiếp nô lệ!

IV. Thế đứng của người Việt Nam hôm nay.

Như trên tôi đã đưa ra một cái nhìn thực tế để cho mọi người, kể cả người còn thức hay đang ngủ gật đều có thể nhìn thấy rõ một điểm then chốt cuối cùng là: Chúng ta phải chọn lấy một trong hai cách sống. Chém kẻ nội thù, diệt ngoại xâm. Hoặc xin làm nô lệ cho chúng.

a. Chém kẻ nội thù.

Bạn muốn nói gì thì nói, Việt cộng ra rả ra sao tùy thích. Với tôi, tôi khẳng định là: Muốn có Hòa Bình, có Độc Lập có Tự Do, có Công Lý và muốn có đời sống an cư lạc nghiệp, chúng ta chỉ có một chọn lựa duy nhất. Phải triệt hạ, đạp đổ toàn bộ hệ thống của tập đoàn CS Hồ chí Minh xuống, chúng ta sẽ có tất cả. Hơn thế, ngay sau khi Ta triệt hạ tập đoàn Việt cộng bán nước Hồ chí Minh ra khỏi đất nước, cái họa Tàu lấn sân, lấn đất, lấn biển của Ta cũng tự nhiên tiêu tan, biến mất. Đây chính là phương sách “ Chém kẻ nội thù!” mà tiền nhân ta đã từng thực hiện.

Ai cũng biết, lúc gần đây tập đoàn Cộng sản BV thỉnh thoảng bi bô cái mõm là chống Trung cộng cướp đất, cướp đảo của ta. Và rồi có dăm anh hàng cá, chạy tụt cả quần, mất cả áo khi vượt biên, vượt biển mới ra đến hải ngoại. Những tưởng người đi vì chống cộng, giúp chúng ta cứu nước. Ai ngờ, chỉ sau năm ba bữa cơm phỉnh diều, liền ra chiêu, “muốn thắng Việt cộng thì phải hợp tác với Việt cộng đánh Tàu trước đã, sau đó mới hạ VC sau”! Thật là cao kiến hơn cả chuyện cười!

Đến khi nhìn lại, xem ra việc tiêu diệt cộng sản không phải là chủ đích riêng của người Việt Nam. Trái lại, đây là chuyện chung của thế giới và đặc biệt là của các nước đã bị cộng sản chiếm đóng. Dĩ nhiên Trung cộng cũng không có ngoại lệ. Tuy nhiên, đến nay thì mọi người đều biết rõ là. Dù là tồi tệ như thế, nhưng chưa hề có một đảng cộng sản nào trên thế giới tự mình thay đổi để đem đến điều tốt đẹp hơn cho đất nước và cho người dân của mình. Trái lại, nếu người dân muốn được sống trong điều kiện nhân bản của con người, không muốn bị lệ thuộc vào cái vòng xích trong cổ thì buộc phải đứng dậy, đạp đổ CS xuống mà xây dựng lại con người và đất nước của mình. Ngoài ra không còn một phương cách nào khác. Hỏi bạn xem, bài học này Việt Nam ta có nên học hỏi, thực nghiệm hay không?

Có thể bạn quả quyết rằng phải học. Buộc phải học phương cách này, ngoài ra không có một con đường nào khác. Bởi lẽ, đây đã là một định đề bất biến, không có ngoại lệ. Ta không thể hão huyền chờ sung rụng! Theo đó, Việt Nam muốn thoát ách cộng sản cũng không có một con đường nào khác hơn là tự mình đứng dậy triệt tiêu chúng! Lý do, tập đoàn Việt cộng HCM sẽ không bao giờ làm cuộc tự thay đổi ở Việt Nam. Bởi vì, ở nơi đó chúng được quyền truyền cho nhau sống lạc thú trên những bất bạnh của người dân. Hoặc gỉa, được ăn cơm no, được ban cho áo đẹp từ hàng xóm Trung cộng.

Dĩ nhiên, sẽ chẳng ai có của cho không. Trái lại, vì muốn được Tàu cộng bảo vệ, các thế hệ CS tại Việt Nam từ Hồ chí Minh đến nay đã ra sức vơ vét tài nguyên, đất đai của Việt Nam để trao tay, dâng nạp cho Trung cộng để mong cầu lấy chữ nương tựa vào chúng. Đó là lý do, không phải chỉ có Hoàng Sa, Trường Sa rồi Nam Quan, Bản Giốc, Lão Sơn, Tục Lãm… phải lìa mẫu quốc Việt Nam. Nhưng còn là hàng ngàn, hàng vạn km2 trong nội địa, bờ biển, cửa khẩu, nay đã nằm trong tay Tầu cộng.

Và còn tồi tệ hơn cả thế nữa. Nền Văn Hóa của Việt Nam đang bị chúng triệt tiêu bằng văn hóa Tàu khi những chữ tự vuông vức bắt đầu ê, a trong các trường tiểu học và trung học trên toàn quốc theo di sản của sát thủ Đặng xuân Khu, và công lao gầy dựng của Phạm vũ Luận. Hỏi xem, mai sau đây trẻ sẽ học sử chống Tàu với Quang Trung Nguyễn Huệ, Lê Lợi, Trần hưng Đạo … hay sử Tàu dẹp loạn tại An Nam? Rồi, mai kia ở đó còn những gì thuộc về quyền sống của người Việt Nam, hay tất cả chỉ còn lại một nhu cầu sống cho bầy nô lệ?

Kế đến, chúng ta hãy thẳng thắn một lần để thấy rằng tập đoàn CSVN sẽ không bao giờ có khả năng làm cuộc thay đổi hay tự sống cho mình. Trái lại, như con giun, con sán, chúng chỉ là những kẻ qùy lạy để XIN và chờ Trung cộng ban CHO đôi chút quyền lợi mà thôi. Dĩ nhiên, kẻ đi xin phải có điều kiện. Ít ra phải có cái rổ, cái rá, hay cái bát vỡ, mẻ. Tập đoàn CS Hà Nội cũng không có ngoại lệ. Bạn hãy nhìn vào những cuộc đàn áp người dân đi biểu tình hôm nay thì sẽ biết điều kiện ấy là gì? Rồi hỏi xem, trong tập thể gọi là lãnh đạo ấy, có còn một kẻ nào biết tự trọng, có lương tâm Việt Nam khi chúng dơ giáo mác lên, đâm vào lưng đồng bào Ta khi họ hô to Trưòng Sa, Hoàng Sa là của Việt Nam? Formosa phải cút khỏi Việt Nam? Không! xem ra là không có những người vì đồng bào, vì đất nước của mình nằm trong hàng ngũ của những kẻ bán nước do HCM điều khiển.

Chuyện đất nước là thế. Rồi hỏi xem Tự Do, Độc Lập có phải là điều để XIN – CHO hay phải đánh đổi lấy bằng chính gía máu của dân tộc mình? Hỏi xem, Nhân Quyền, Công Lý có phải là miếng cơm rơi, chén canh thừa hay là miếng xương cá để chúng ta ngửa tay ra xin nhà cầm quyền Việt cộng, hoặc TC ban phát cho Ta? Hay những gía trị ấy, nếu muốn có, tự chúng ta phải đòi lấy bằng sức mạnh, thậm chí bằng máu xương của chúng ta?

b. Đánh rắn phải đánh dập đầu!

Ai cũng lo cái họa Trung cộng tràn sang thật là ghê gớm. Tuy thế, tôi cho rằng, nó vẫn chỉ xếp hàng thứ, không thể ở hàng tối nguy hại cho đất nưóc. Tại sao ư? Đơn gỉan là Tàu không thể tự sang nếu không có kẻ môi giới, dẫn đường. Lịch sử xưa đã chứng minh và nay cũng vậy. Như thế, nếu không có tập đoàn cộng phỉ Hồ chí Minh dẫn đường, đưa lối, Trung cộng không có cơ hội dẫn nhau sang trấn đóng trên nước ta. Và dĩ nhiên, Nam Quan, Bản Dốc, Hoàng Sa, Trường Sa đã không phải lìa đất mẹ.

Chuyện rõ là thế, nhưng khi chúng ta vận động cho một chủ trương, không “nuôi ong tay áo”, xem ra vẫn còn tồn đọng một câu hỏi buộc chúng ta phải trả lời dứt khoát là: Nếu Hồ chí Minh là người đã cứu nước ra khỏi bàn tay của hai đế quốc Pháp và Mỹ như đã được CS tuyên truyền, tại sao ta phải tiêu diệt Hồ chí Minh trong khung cứu nước hôm nay? Có hai câu trả lời thực tế:

1. Nguồn cội.

Trước tiên, tôi không ngần ngại đặt trong trong dấu ngoặc một câu hỏi là? Hồ chí Minh là ai, Y đã có công lao gì với đất nước này? Hoặc gỉa, có phải Y là người Tàu tên Hồ Quang, nhân thời cơ trà trộn và lấn chiếm lấy cái tên của Nguyễn tất Thành để chiếm đóng Việt Nam theo chủ trương và kế hoạch của bá quyền Trung cộng hay không?

Phần trả lời rõ ràng thì xin dành để cho Lịch sử soi xét về sau. Nơi đây tôi chỉ viết ra đôi điều trong thực tế mà ai cũng biết là:

a. Nếu Y là người Việt Nam, tên Nguyễn tất Thành thì Y quả là một kẻ ngu dốt đã không được giáo dục gì về lịch sử nước nhà, và không biết gì về cái họa xâm lăng của Tàu từng đặt trên vai người Việt Nam qua hàng ngàn năm. Trong trường hợp này Y chỉ có thể là một Lê chiêu Thống, một Trần ích Tắc. Hoặc gỉả, một quái thai của thời đại. Y không thể tồn tại với dân tộc này như Lê chiêu Thống đã.

b. Nếu Y là Hồ Quang người Tàu thì dĩ nhiên công tác của Y phải là như thế. Chỉ tiếc rằng tập đoàn Việt cộng đã ngu dốt theo y. Tệ hơn, đến hôm nay còn tôn thờ Y, gọi Y là “ cha già dân tộc” theo lệnh của Trung cộng. Tệ hơn, còn xây đài dựng tượng Y trên khắp non sông Việt để tiêu tán tài sản nhân vật lực của Việt Nam thì tự họ biết. Phải có ngày trả lời cho công luận Việt Nam về những hành vi của họ.

2. Bài học lịch sử.

Trước hết, bài học Lịch Sử của dân tộc đã chứng minh rằng Việt Nam không cần nhờ đến công cuộc gọi là cứu quốc của Hồ chí Minh vào ngày 2-9-1945 mới có Độc Lập. Bởi vì, ngưòi lãnh đạo có thực quyền tại Việt Nam vào thời điểm đó là QT Bảo Đại đã công khai tuyên bố nền Độc Lập của Việt Nam và xé bỏ toàn bộ những hòa ước đã phải ký kết với Pháp trước kia vào ngày 11 tháng 3 năm 1945. Từ đó theo tinh thần của Công Pháp Quốc Tế, Việt Nam đã hoàn toàn Độc Lập. Không còn nằm trong vị thế đô hộ của Pháp nữa. Theo đó, không cần đến cuộc chiến hao tổn máu xương của người dân Việt do cộng sản tổ chức nữa.

Nói cách khác, Pháp không còn là nguyên cớ để cho người Việt Nam mở ra cuộc chiến với thực dân Pháp. Nó cũng không cần đến cuộc tiêu hao xương máu của người Việt Nam do tập đoàn CS Hồ chí Minh tổ chức theo chủ trương của TC nữa. Bởi vì, cuộc chiến do Hồ chí Minh chủ trương sau ngày 2-9-1945 dưới sự lãnh đạo của Trung cộng là hoàn toàn không có lợi ích gì cho việc Độc Lập của Việt Nam, ngoại trừ hai hướng dẫn đường có lợi cho cộng sản là chia đất nước Việt Nam ra làm hai và mở đường cho Việt Nam nằm vào trong quỹ đạo nô lệ cho Tàu cộng mà thôi. Nói cách khác, cuộc chiến do cộng sản Hồ chí Minh tổ chức hoàn toàn không có một gía trị thực tiễn nào cho nền Độc Lập và Tự trị của Việt Nam.

3. Lòng dân.

Lòng dân Việt Nam ta từ xưa đến nay chưa bao giờ có tâm lý thờ thần Tàu thay vì các thần minh Quốc Gia của mình. Chẳng một nơi nào có đền thờ Thoát Hoan, Liễu Thăng, Sầm nghi Đống… Nhưng hầu như cả nước nơi nào cũng có đền thờ những đấng quân Vương Ngô Quyền, Trần hưng Đạo, Đức Lê Lợi, hai bà Trưng, Quang Trung… Tại sao lại như thế? Câu trả lời ngắn gọn và đầy đủ nhất là Lòng Dân ta vậy!

Nhưng nay, dưới triều đại của Hồ chí Minh lại bày ra chuyện khác biệt. Những người hy sinh vì bảo vệ đất nước trong những cuộc chiến biên giới với Tàu thì không có đất dung thân. Phần những người Việt Nam nhớ đến công ơn của họ mà làm lễ tưởng niệm dâng hương thì bị nhà nước Việt cộng bắt giam vào trong chốn lao tù, ngục tối. Trong khi đó, nhà nưóc Việt cộng lại xây đài, lập mộ, đúc tượng cho quân cướp nước ngay trên mảnh đất của nhà mình. Chuyện này giải thích thế nào đây? Nhà nước này thuộc Tàu hay là của ta đây nhỉ?

Kế đến, trong những ngày gần đây, nhiều hãng xưởng của Tàu trên đất nước này đã tạo nên một thảm trạng môi trường, làm cho cuộc sống của dân sinh lao đao. Dân ta kéo nhau đi biểu tình đòi đuổi chúng ra khỏi đất nước thì được nhà táng Việt Cộng tặng đòn, tặng gậy và cho cả nhà tù! Có ai giải thích được lý do tại sao nhà táng Việt cộng bảo vệ Tàu và triệt hạ dân Việt hay không?

Chuyện của nước ta hôm nay rõ ràng là thế. Tuy nhiên, vẫn còn có những kẻ chạy cờ, trốn cộng sản đến “tụt cả quần” mới đến được đất nước Tự Do, lại huyênh hoang tuyên bố là: “4… Việc hợp lực với kẻ thù nhỏ để chống kẻ thù lớn hơn, như thế là khôn hay là dại?”. Sau khi tự đặt ra “kẻ thù nhỏ” là Việt cộng, và “kẻ thù lớn” là Trung cộng, “chính khứa” này công bố sách lược của mình với đầy tính răn đe như sau: ”“Nếu không hợp tác với Việt cộng chống Tàu thì mai mốt đất nước rơi vào tay Trung cộng thì lúc bấy giờ chống ai, theo ai”.

Thoạt nghe, tôi bàng hoàng tưởng ngoài đầu ngõ nhà tôi có cái loa phát như thế. Khi nhìn lại, tôi biết chắc là mình không còn ở trong hoàn cảnh cũ. Trái lại, ở rất xa cái loa đài ấy. Vậy mà hôm nay, khi đọc báo, lại phải nghe cái luận điệu ấy. Thử hỏi xem, họ là ai và vì ai đây? Rồi vì lý do nào, họ đã không dám chống kẻ thù VC hiện diện trước mặt, lại còn đưa chúng ta vào đường bất nghiã với quê hương là giúp cộng nuôi Tàu? Hỏi lại xem, họ là ai? Có phải là con cờ mồi, đánh trống bên ta và làm ma nhà CS không?

Sỡ dĩ, tôi phải đặt ra câu hỏi này là vì tôi tin rằng mọi người Việt Nam ngày nay dù có nằm trong vòng kiểm soát của Việt cộng hay không, tất cả đều biết rằng: Có cho thêm tiền, Trung cộng cũng không bao giờ dám ngang nhiên chiếm cứ Việt Nam. Bởi vì, ngay lúc đó Dân tộc này sẽ đứng dậy tìm câu trả lời và thế giới sẽ ủng hộ họ. Một Bạch Đằng Giang của thế hệ mới sẽ cuồn cuộn dâng lên trảm thủ chúng theo gương xưa. Trung cộng không ngu dại để làm cuộc chiếm đóng VN. Chúng chỉ nuôi, dùng bọn tay sai để điều hành theo ý muốn của chúng mà thôi. Theo đó, cuộc chiếm đóng như ở Tây Tạng, Tân Cương không có cơ hội để chúng thực hiện tại Việt Nam nếu như nơi đây không có tập đoàn Việt cộng.

4. Nhìn về tương lai.

Việt Nam mong chờ gì nơi chúng ta? Câu trả lời rõ nét nhất không phải là ở nơi anh, nơi tôi, nơi chị. Nhưng hãy nhìn đến tuổi thơ của những thế hệ hôm nay, khi các em theo cha mẹ đi phản kháng Việt cộng bán nước buôn dân qua các chương trình kinh tế như Formosa, Vũng Áng… Các em như đã có một ý thức chọn lựa tương lai không phải chỉ cho mình, nhưng còn là cho đất nước nữa. Ở đó, niềm tin và tương lai của thế hệ mai sau như đã không còn cái “cờ đỏ sao vàng” của Phúc Kiến, nhưng đã được thay thế vào đó là Hoàng Kỳ nền Vàng Ba Sọc Đỏ đơn giản của Việt Nam. Sự kiện này phải được hiểu là: Tuổi trẻ đã bắt đầu biểu lộ một thái độ chính trị cho ngày mai. Phủ nhận tính đại diện và ý nghĩa của tập đoàn cờ đỏ sao vàng và sự hiện diện của đảng CSVN trên phần đất này. Thay vào đó là màu cờ Vàng nhẹ nhàng, tung bay. Như thế, nhiệm vụ của chúng ta không phải chỉ là một sự dứt khoát, vất bỏ xuông, nhưng còn là sự bao bọc và nuôi ý chí ấy ngày một lớn thêm lên.

Tóm lại, Đường Chúng Ta Đi hôm nay không phải là con đường của riêng anh, của riêng tôi hay của chị, của em. Nhưng là Con Đường của chúng ta, của Dân Tộc Việt Nam. Theo đó, đường đi của dân tộc Việt Nam ngày mai ra sao tùy thuộc hoàn toàn vào những bước đi dứt khoát của chúng ta hôm nay. Bạn, đứng dậy làm người Quang Trung cứu dân cứu nước? Hay cúi đầu xin theo hầu Lê chiêu Thống, hoặc theo đồ tể Hồ chí Minh là tùy ý bạn. Tôi chỉ viết lên đây ý nghĩa đích thực của hai hướng đi ấy mà thôi. Chuyện đơn giản qúa phải không? Bạn hãy chọn đi.

- Quy thuộc Việt cộng và xin làm nô lệ cho Tàu để kiếm miếng cơm manh áo. Ở đó, bạn có thể có thẻ đảng CS, có cơ hội mang quốc tịch Tàu. Ê, a bài học lịch sử Tàu, rồi chối bỏ gia sản và giang san Việt Nam mà an giấc.

Hoặc gỉa,

- Cương quyết một lần cùng nhau đứng dậy. Đập tan gông cùm cộng sản để xây dựng lại một đất nước Việt Nam trong Độc Lập, Tự Do, Công Lý, Hoà Bình và Thịnh Vượng. Và ở đó, con cháu ta mãi mãi là người Quang Trung trên mảnh đất Việt Nam mến yêu.

Bảo Giang

Mùa Quốc Hận 2017.